Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1842: Lục Tiểu Hoa

Đại sư phụ nhà mình, hơn hai ngàn đại đạo mới xây dựng được thế giới bên trong, Nhị sư phụ và Tam sư phụ, đều là trên hai ngàn đại đạo.
Thế nên Lục Trần nhận thức sâu sắc rằng muốn xây dựng thế giới bên trong, nắm giữ đại đạo, ít nhất phải trên một ngàn đạo.
Hiện tại khoảng cách hắn cách một ngàn đại đạo còn một khoảng cách rất xa xôi.
Lần này, sau khi Lục Trần đi tới thành Thần Hoàng tu luyện, cũng không hóa thân tu luyện cuồng ma, mà là dùng phần lớn thời gian làm bạn với Liễu Khuynh Thành.
Một năm sau, đứa con thứ hai của Lục Trần mới ra đời, do Liễu Khuynh Thành sinh, là một bé gái, đặt tên là Lục Tiểu Hoa!
Ngoại giới không biết Lục Tiểu Hoa mới ra đời nhưng người bên cạnh gần như đều biết, Liễu Mục dẫn đầu tới thành Thần Hoàng, hễ ở lại thì cũng mấy năm, tầng lớp cao của Kiếm Đế cung cũng không tới thúc giục hắn trở về.
Bởi vì lần trước Liễu Mục theo Lục Trần ra ngoài một chuyến, dường như tầng lớp cao của Kiếm Đế cung nhìn ra, Liễu Mục đã buông hiềm nghi xuống, coi như để hắn nghỉ định kỳ.
Sau đó, hai người Mai Anh Lạc, Hứa Thanh Dao cũng tới, lần lượt ôm đứa trẻ đáng yêu kia.
Khuôn mặt nhỏ nhắn Lục Tiểu Hoa mũm mĩm hồng hào, tròn trịa mập mạp, mắt đen chuyển động, lộ ra vẻ mới lạ với khắp nơi thế giới.
Ngay sau đó, Mai Tiêu đi rèn luyện, tứ hại cũng tới thành Thần Hoàng chúc mừng Lục Trần có con gái.
Mai Tiêu không nói hai lời, hắn cầm một thanh binh khí Thiên thương loại nặng làm quà tặng, có chút trịnh trọng đưa tới tay Lục Trần.
Khóe miệng Lục Trần co giật, Mai Tiêu này, tặng một thanh thiên thương cho một đứa trẻ sơ sinh mới ra đời chưa tới nửa năm làm quà tặng, không biết đầu óc nghĩ thế nào.
Tứ hại vây Lục Tiểu Hoa vào giữa, nhìn hai má phúng phính, duỗi tay véo, dùng giọng điệu đầu độc nói: “Tên nhóc này, mau lớn lên, chờ sau khi ngươi lớn lên, chú thúc sẽ truyền cho ngươi bản lĩnh nấu ăn của mình.”
Nghe nói như vậy, Lục Trần tức dùng một cước đạp bay bọn họ.
Sau này phải để con gái cách tứ hại xa một chút, nếu không bốn tên này làm hư còn gái hắn không biết chừng.
“Lão đại, chúng ta cũng có lòng tốt.” Vẻ mặt Liễu Vô Song buồn bực nói.
Tam hại bên cạnh đang muốn phụ hoạ, lại thấy Liễu Khuynh Thành nâng một thanh kiếm, vẻ mặt không thiện nhìn bọn họ chằm chằm, cực kỳ giống một con báo mẹ che chở báo con, lúc này bị đoạn sợ đến mức mặt không có chút máu, rắm cũng không dám thả.
Lục Tiểu Hoa hoàn toàn kế thừa huyết thống ưu tú của Lục Trần và Liễu Khuynh Thành, từ khi mới ra đời đã được chú ý.
Năm năm sau, Lục Tiểu Hoa dần dần lớn lên và bắt đầu nghịch ngợm gây sự.
Có một lần, Lục Tiểu Hoa đột nhiên mất tích, lật tung thành Thần Hoàng cũng không tìm thấy, ngay cả mấy nàng Tô Nghênh Hạ cũng bị kinh động, cũng không tìm thấy Lục Tiểu Hoa.
Khi tất cả mọi người sứt đầu bể trán, nhóc kia lại đi ra từ thế giới hạt giống hư không, giương cánh tay trắng nõn nà, đụng ngã trong ngực Lục Trần.
Một màn này khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, làm sao nhóc kia chạy đến thế giới hạt giống hư không?
Cho dù thiên phú ưu tú, chưa tới Thánh cảnh, không nắm giữ quy tắc hư không, cũng không vào được.
“Tiên nữ tỷ tỷ cho ta một viên đan dược.” Lục Tiểu Hoa chớp ánh mắt đen như mực, nhìn về phía Hoa Điệp trong đám người, dùng giọng điệu trẻ con nói.
Hoa Điệp cười hì hì nói: “Rốt cuộc bổn tiên tử luyện chế thần đan thành công rồi.”
Lời này vừa dứt, Lục Trần nhớ ra, năm đó Tứ sư phụ từng đi khắp thế giới bắt Tây Môn Vũ vì lấy máu trên người đối phương, nghe nói là nghiên cứu một loại đan dược, ăn đan dược có thể khiến người ta nắm giữ quy tắc hư không.
Hoa Điệp tiếp tục đắc ý nói: “ Hiệu quả của đan dược luyện chế ra vượt quá suy nghĩ của ta, trực tiếp thay đổi huyết mạch của Tiểu Hoa, không cần quy tắc cũng có thể tiến vào hạt giống hư không, có thể gọi là thể Hư Không Thần, ta gọi loại đan dược này là đan dược ngũ phẩm, tên là Hư Không Thần đan.”
Trong thời gian tuếp theo, Lục Trần vẫn cùng con gái lớn lên, lúc mười hai tuổi thì Lục Tiểu Hoa là Hoàng giả cảnh, mười lăm tuổi là Thánh cảnh tầng thứ nhất, thiên phú ưu tú hơn nhiều so với Lục Trần lúc trước.
Khi Lục Tiểu Hoa mười lăm tuổi, cho dù Lục Trần cho đối phương đi ra ngoài rèn luyện, âm thầm để một thần niệm ở trên người nàng, cho dù gặp phải phiền toái gì, cũng sẽ không lo lắng gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.
Lục Trần cũng yên tâm đi bế quan, chẳng qua mấy năm sau hắn bỗng nhiên bị kinh động, một thần niệm ở trên người con gái xuất hiện dao động kịch liệt, Lục Trần xuyên thấu qua thần niệm, phát hiện con gái đứng ở một chỗ trên đỉnh Linh Sơn của tông môn, lệ rơi đầy mặt, yên lặng khóc.
Lục Tiểu Hoa, hôm nay đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, ngũ quan tinh xảo, tư thái thon dài, kế thừa xinh đẹp của Liễu Khuynh Thành.
Lục Trần thấy một màn như vậy, hắn nhíu mày, không lâu sau, hắn xuất hiện ở phía sau Lục Tiểu Hoa.
Lục Tiểu Hoa cảm nhận được dị động phía sau, nàng quay đầu thấy cha đứng ở trước mặt.
“Cha!” Nàng nhìn thấy Lục Trần, trong lòng Lục Tiểu Hoa tủi thân thoáng cái bừng lên, nhào vào vòng ôm của Lục Trần.
Lục Trần yên lặng ôm Lục Tiểu Hoa, hắn tức giận nói: “Ai làm ngươi khóc, là người của tông môn này sao, có muốn cha hủy diệt tông môn không?”
“Cha, ta thích một người, nhưng mà ta phát hiện hắn nói dối ta, hắn vừa yêu thích ta vừa thích một người khác.” Lục Tiểu Hoa khóc nức nở nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận