Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 675: Người muốn ăn đòn (2)

u Dương Cuồng thiên tài đệ nhất gia tộc u Dương, bây giờ cũng chưa làm được.
Chẳng phải là nói, lần này người này đã vượt xa mấy người Lý Đạo Tử, u Dương Cuồng rồi.
Quả nhiên không hổ là biến thái có sức mạnh ở trên có thể áp chế Ngao Thượng.
Mà lúc trước vừa bắt đầu u Dương Xung muốn ra tay với Lục Trần, hắn là người của gia tộc u Dương, giờ phút này hai mắt đều là vẻ may mắn.
Còn may u Dương Ngọc Thường ngăn cản hắn, nếu không, hắn sẽ cực kỳ mất mặt.
u Dương Ngọc Thường mấp máy khóe miệng, nói: “Quả nhiên là ngươi.”
u Dương Ngọc Thường đè nén rung động trong lòng.
Lục Trần ngắm nhìn bốn phía, phát hiện sắc mặt mỗi người cũng rất khiếp sợ, không khỏi nói: “Làm sao, trèo lên đỉnh ngọn núi thứ sáu mươi, rất khó sao?”
Người xung quanh im lặng đảo cặp mắt trắng dã, nhất là thiên tài của Huyền vực, sơn thế của Vạn Trọng phong cực kỳ đáng sợ, nhất là sau tòa thứ sáu mươi này, là có hình dạng sơn thế rồi, sơn thế rầm rộ, mênh mông vô cùng, bọn họ căn bản không chịu nổi.
Đối với bọn họ, quá khó khăn.
Hức, nhưng mà ngươi nhìn vị trước mặt này, vẻ mặt ung dung mang theo giọng điệu muốn ăn đòn hỏi ngược lại: “Này rất khó à?”
“Mẹ nó, chưa từng thấy người muốn ăn đòn như vậy.” Người nào ở trong đó thầm mắng trong lòng.
“u Dương tiểu thư, cáo từ, ta đi tìm hiểu ngọn núi một lát.”
Có người đứng dậy, cáo từ với u Dương Ngọc Thường, hắn sợ nếu nghe tiếp, sẽ bị đả kích thương tích đầy mình, thậm chí sẽ ra tay.”
Dĩ nhiên, rất có thể mình ra tay xui xẻo.
Thế nên vì suy nghĩ an toàn của mình, rời đi thì tốt hơn.
“u Dương tiểu thư, ta cũng cáo từ.”
Liên tục có thiên tài của Huyền vực đứng lên, sau đó rời đi.
“Quý Nhiên, chúng ta cũng đi.” Tử Hằng truyền âm về phía Quý Nhiên nói.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, sau đó đứng dậy nhìn u Dương Ngọc Thường ôm quyền nói:
“Đa tạ Ngọc Thường tiểu thư khoản đãi thịnh tình.”
u Dương Ngọc Thường khẽ mỉm cười, nói: “Hai vị đạo huynh không cần phải khách khí.”
Mấy người Khương Thải Nghiên, Đường Thiên Vũ, Ngao Thượng, Minh Thương này, bọn họ đều là kẻ đến sau, đương nhiên tới đây cũng là vì rèn luyện trong Vạn Trọng phong, nói một câu liền rời đi.
“Sắp xếp cho ta một gian phòng, ta muốn tu luyện.” Lục Trần nhìn u Dương Ngọc Thường thản nhiên nói.
“Được!”
Lần này u Dương Ngọc Thường không từ chối, chuẩn bị một viện khác cho Lục Trần, dẫn Lục Trần tới biệt viện sau, nhanh chóng bước đi, lưu lại một bóng lưng xinh đẹp cho Lục Trần.
Lục Trần bế quan, hiểu được thân thế bên ngoài, hắn phát hiện mình leo lên đỉnh ngọn núi thứ sáu mươi, trong ngoài cơ thể cũng rất yếu ớt, nhưng dung hợp được hơn sáu ngàn loại thế, vô cùng hùng mạnh.
Hiện tại hắn đã hiểu rõ rồi, leo lên mỗi đỉnh của một ngọn núi, sẽ có từng sợi cực kỳ yếu thế dung nhập vào trong ngoài thân thể, chế tạo thế hùng mạnh làm nền để phá vỡ rồi tiến vào Vương cảnh.
Thế nên leo lên càng nhiều đỉnh núi, thế của mặt ngoài thân thể cũng sẽ càng mạnh.
Mặc dù cấp bậc Thế rõ ràng nhưng Thế ngang cấp cũng có mạnh có yếu.
Ví dụ như muốn lĩnh ngộ thế Vương Giả, ba mươi ngọn núi là cơ sở, có thiên tài có thể đi tới bốn mươi ngọn núi, có thiên tài có thể đi tới bốn mươi lăm ngọn núi.
Bọn họ đến gần với tư cách của thế Nhân Hoàng nhưng lại không tới được.
Thiên tài đi tới bốn mươi lăm ngọn núi, mạnh hơn nếu so với thiên tài thế Vương Giả đi tới bốn mươi ngọn núi.
Hơn nữa, mỗi lần dừng bước ở ngọn núi nào đó cũng không có vấn đề, cũng không phải là một lần thất bại liền dừng bước luôn.
“Phù, cũng không biết có thể đi đến ngọn núi thứ tám mươi mốt hay không.” Lục Trần thở nhẹ một hơi, trong ánh mắt đầy thần sắc hướng về.
Theo lời đồn, nếu như đi đến ngọn núi thứ tám mươi mốt, sau khi lĩnh ngộ thế Vô Địch, có thể thực hiện chiến tích huy hoàng nghịch thiên chém hoàng.
Trong lòng Lục Trần nóng lòng muốn thử lĩnh ngộ vô địch thế.
Đáng tiếc hắn không biết, nếu như ý nghĩ của mình bị người ngoài biết được, rất có thể sẽ bị nói thành nằm mơ giữa ban ngày.
Người lĩnh ngộ thế Vô Địch trong mười vực, cộng dồn lại cả trong lịch sử chỉ có hai người, hai người này không có chỗ nào mà không kinh diễm, là sự tồn tại lông phượng và sừng lân, muốn làm được bước này, cho dù là thiếu niên cấp Chí Tôn của thượng giới cũng không làm được.
Hai người này, bây giờ Thượng Giới thiên đều thuộc về đầu sỏ có uy danh cực kỳ hiển hách.
Một người trong đó là Đọa Lạc ma đế, một người là Kiếm Ma.
Lục Trần bế quan nửa tháng, đột nhiên bị một tiếng chuông đánh thức, tiếng chuông rất hùng hậu, cho dù ở tầng sâu cũng cảm ngộ được, cũng bị thức tỉnh.
“Mẹ nó,”
Lục Trần mở mắt, nói tục một câu, không có chút tâm tình tu luyện nào.
Lục Trần đứng dậy rời khỏi biệt viện, đi đến hướng Vạn Trọng phong, phát hiện rất nhiều người vây quanh chân núi ngọn núi thứ sáu mươi, vẻ mặt bọn họ là một mảng kích động, thảo luận đến mức nước bọt bay lung tung.
“Không hổ là thiếu niên Chí Tôn của Thượng Giới thiên tới, nửa tháng mà đã đi tới một bước này, để gia tộc u Dương gõ vang tiếng chuông, cả tộc cùng mừng.”
“Ừ, người ta là cường giả của Thượng Giới thiên tới, nghe nói bối cảnh kinh khủng, thân phận cao quý, lên sáu mươi ngọn núi, hoàn toàn là thao tác căn bản.”
Lục Trần vừa tới liền nghe thấy mấy câu thảo luận này, lập tức hiểu được là Minh Thương đã đi lên ngọn núi thứ sáu mươi, đối với việc lần này, hắn không có chút bất ngờ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận