Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 704: Hắc Hổ thánh vương bán đứng

Lần đầu Lục Trần luyện chế đan dược đã dám dùng lửa làm thành lò luyện đan, sau đó luyện đan, có thể nói là nghé mới sinh không sợ cọp, càng bó tay hơn là hắn còn thành công.
Vốn ba lão già không ngăn cản Lục Trần làm như vậy, còn muốn cho Lục Trần chịu chút đả kích, dù sao thì người trẻ tuổi thường kiêu ngạo không phải sao.
Ai ngờ lại thành công.
“Bốn thành độ tinh khiết, hơi ít!” Lục Trần nhíu mày, có chút không hài lòng.
Đan dược bốn thành tinh khiết thuộc đan dược phẩm chất cực kém, đan dược hạ đẳng, nên đương nhiên Lục Trần không hài lòng.
Ba lão già nghe Lục Trần nói, lần nữa không nói gì, vậy còn không hài lòng, xem ra Lục thiếu rất nghiêm khắc với yêu cầu của mình.
Lục Trần tiếp tục luyện đan, dù sao thì dược liệu cũng không cần tiền, trong thời gian một ngày, Lục Trần luyện ra hơn trăm viên Tẩy Tủy đan, độ tinh khiết từ từ nâng cao, nhưng chỉ tăng lên năm thành thì rất khó tăng nữa, nguyên nhân là vì khống chế hỏa hầu thần hỏa không đủ nên mất đi lượng lớn tinh hoa linh dược.
Bởi vì lúc luyện đan cần dùng hỏa diễm tinh luyện tạp chất bên trong linh dược, không tránh khỏi sẽ xói mòn một lượng nhỏ tinh hoa, hơn nữa khống chế hỏa hầu không đủ nên tinh hoa mất đi càng nhiều.
Một tháng tiếp theo, Lục Trần đều luyện chế đan dược ở phòng luyện đan, ngoại trừ luyện chế Tẩy Tủy đan ra thì còn luyện chế những đan dược tam phẩm khác, rất nhanh, lập tức luyện ra hai giỏ phế đan.
Sở dĩ nói là phế đan, chủ yếu là đan dược cấp thấp quá, không ai dùng.
Một tháng này, cuối cùng Lục Trần cũng tăng độ tinh khiết của đan dược lên khoảng bảy thành.
Đan dược có độ tinh khiết bảy thành thuộc đan dược chất lượng cao.
Lục Trần tiến bộ trong một tháng dẫn đến ba luyện đan sư cắn lưỡi, không thể không nói, sự tiến bộ của Lục Trần dùng thần tốc để hình dung cũng không quá đáng, bọn họ chưa từng thấy thanh niên có thiên phú luyện đan kiệt xuất như vậy, tiếp tục theo đà này, rất có thể một năm sau Lục Trần sẽ trở thành Đan Hoàng hoặc là Đan Thánh.
Nghĩ như vậy, lòng bọn họ đều như hít thở không thông, vô cùng xấu hổ.
Nghĩ đến lúc bọn họ luyện đan, bắt đầu luyện từ đan dược nhất phẩm đến luyện đan sư tam phẩm đã hao phí mấy năm.
Nhưng Lục Trần thì sao, chỉ mới một tháng đã luyện ra Tẩy Tủy đan tam phẩm có bảy thành tinh khiết, đây đã được xem là luyện đan sư tam phẩm.
Một tháng trở thành luyện đan sư tam phẩm.
Nghĩ như vậy, bọn họ càng không có đất dung thân.
Nếu như bọn họ biết Lục Trần nắm giữ kiếm ý cùng với thế Vô Địch thì cũng sẽ không nghĩ như vậy.
Mặc dù Lục Trần đã trở thành luyện đan sư tam phẩm nhưng vẫn không biết xử lý hai giỏ dan dược này như thế nào, dù sao cũng là bản thân cực khổ luyện ra, không thể luyện phí công được.
Ánh mắt Lục Trần chợt lóe, nhìn về phía Mai Dận, nói: “Phiền tiền bối đến chỗ sư phụ ta một chuyến, nàng có nuôi một con mèo lớn, dẫn mèo lớn đến đây cho ta.”
“Được!”
Mai Dận gật đầu rời đi rồi quay lại rất nhanh, dưới chân hắn có một chú hổ đen dài hai mét, toàn thân là lông đen như tơ.
Gần đầy Hắc Hổ thánh vương sống không tồi, nguyên nhân là nữ tử xinh đẹp lại mạnh mẽ đó cảm thấy hứng thú với hắn mấy ngày, rồi mất đi hứng thú, mặc kệ hắn.
Một hai tháng này, hắn và đại ca Hắc Long ở cùng với nhau, biết hết mọi chuyện xảy ra trên người đại ca, khó tưởng tượng được đại ca nhà mình lại trải qua thê thảm như vậy, đường đường là một sinh linh tiếp cận Thiên Tôn lại bị giam giữ ở trong Thế Tử trận, tiêu hao cường độ nguyên thần chỉ còn lại Hoàng cảnh.
Thì ra, bối cảnh sư môn của thằng nhóc thối đó là tồn tại bọn họ không thể trêu chọc nổi.
Cho dù đại ca thăng cấp Thiên Tôn cũng không trêu chọc nổi, bởi vì đối phương tùy tiện cho đại ca một viên đan dược, đại ca đã có thể đạt tới cảnh giới Thiên Tôn trong thời gian ngắn.
Cứ như vậy, bọn họ cũng không còn dục vọng chạy trốn.
Đùa à, chạy trốn dưới mí mắt đại nhân vật này không phải là tự tìm đường chết sao.
An toàn ở một hai tháng, vẫn là bị đưa đến phòng luyện đan.
Mặc dù Hắc Hổ thánh vương không biết dẫn hắn đến phòng luyện đan làm gì, nhưng trong lòng luôn có cảm giác không lành.
Mai Dận dẫn theo Hắc Hổ đi tới trước mặt Lục Trần, Lục Trần ngừng luyện đan, sau đó lấy ra hai viên đan dược ném trên mặt đất, nói: “Ăn nó đi.”
Trong lòng Hắc Hổ thánh vương run lên, đây không phải là độc đan chứ, đối phương muốn độc chết hắn sao?
Nhưng với năng lượng của đối phương hoàn toàn không cần độc chết hắn, ngỗ nghịch đối phương là chết, ăn đan dược cũng là chết.
Cho nên, Hắc Hổ thánh vương kiên trì ăn đan dược.
Hắc Hổ thánh vương ăn đan dược, phát hiện vốn không có tác dụng phụ, trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Đang lúc Hắc Hổ thánh vương cho rằng không sao, lúc chuẩn bị rời đi, chỉ thấy Lục Trần chỉ vào góc: “Đó, nơi đó còn có hai giỏ đan dược, ăn hết đi.”
Hắc Hổ nhìn theo hướng ngón tay của Lục Trần, hai mắt lập tức thẳng tắp, vậy mà lại có gần hai giỏ đan dược đặt ở nơi đó.
Nhiều đan dược như vậy, hắn ăn hết như thế nào chứ?
“Đi ăn đi, một viên cũng không được lãng phí!” Lục Trần ra lệnh.
Hắc Hổ không có ý kiến, cũng không dám có bất kỳ ý kiến gì, chỉ đành đi qua, thành thật mà ăn.
Tuy một viên đan dược không có tác dụng đối với hắn, nhưng hai giỏ đan dược ẩn chứa không ít linh khí đối với hắn cũng là vật đại bổ.
Hắc Hổ thánh vương vừa ăn đan dược, vừa nghĩ thầm thằng nhóc này cũng không đáng giận như đại ca nói, lại còn luyện chế đan dược cho hắn ăn, nhưng hắn lại hiểu rất nhanh, ăn quá nhiều đan dược cũng là một loại cực khổ, ăn nửa giỏ đan dược, hắn đã sắp nôn ra.
Đợi ăn hết đan dược, Hắc Hổ thánh vương trực tiếp ngã xuống.
Hắc Hổ thánh vương thề, cả đời hắn cũng chưa ăn nhiều đan dược như vậy, ăn đến ghê tởm.
“Không tồi, vậy mà lại ăn xong!” Lục Trần vừa luyện đan, vừa nhìn Hắc Hổ bên này, phát hiện đan dược đều được ăn xong, không khỏi gật đầu: “Nếu đã ăn được như vậy thì ở lại thử đan đi.”
“Phụt!”
Hắc Hổ thánh vương nghe được lời này của Lục Trần, suýt chút nữa thì hộc máu, lúc trước hắn cho rằng ra sức ăn xong hai giỏ đan dược thì có thể chuồn, nhưng không ngờ đối phương lại giữ hắn lại thử đan.
Sau đó, Hắc Hổ thánh vương lập tức ở lại.
Ngày thứ hai thứ ba, vì Hắc Hổ thánh vương ăn hai giỏ đan dược nên bị tiêu chảy, đi ngoài đến mệt lả, bốn chân mềm nhũn.
Lúc đi đường, tứ chi đều đang run rẩy.
Ngay lúc hắn hồi phục lại thì phát hiện người nào đó lại luyện ra hơn trăm viên đan dược, đợi hắn đến ăn.
Hắc Hổ thánh vương ăn liên tục đan dược nửa tháng, sau đó nói gì cũng không ăn nữa.
Bởi vì nửa tháng này, nói ít lại ăn hơn trăm viên đan dược, ăn đến mức khiến hắn phát sợ, nhìn thấy đan dược là muốn nôn.
Bây giờ Hắc Hổ thánh vương không chỉ nhìn thấy đan dược là muốn nôn mà ngày ngày còn tiêu chảy, nửa tháng đó, hắn không cường tráng vì được ăn lượng lớn đan dược mà lại gầy đi.
“Ta không ăn nữa, ta không ăn nữa!” Lúc Lục Trần lại đặt đan dược luyện xong trước mặt Hắc Hổ thánh vương, Hắc Hổ thánh vương mềm nhũn nằm rạp trên mặt đất, truyền âm cho Lục Trần.
“Không ăn thì hôm nay ta sẽ ăn lẩu hổ đó!” Lục Trần nhếch mày, uy hiếp nói.
Hắc Hổ thánh vương bị dọa, có ý gì chứ, chẳng phải ngươi ăn thịt rồng sao, sao lại đổi khẩu vị muốn ăn hổ rồi.
Hắc Hổ thánh vương run rẩy nói: “Hay, hay là ngươi tìm đại ca Hắc Long của ta đi, cơ thể đại ca ta yếu, cần bồi bổ.”
Hắc Hổ thánh vương bán đứng đại ca của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận