Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 533: Sao tiểu tử này lại đê tiện như vậy?

Hai người cầm Hoàng khí đỉnh cấp chủ công chinh phạt, mười ba người còn lại phụ trợ bên cạnh, đội hình này đã rất mạnh mẽ.
Chém giết Vương giả bình thường cũng không thành vấn đề.
Thế nhưng lại không ngờ toàn bộ đã chết ở bên trong.
Bởi vì chỉ có một mình Kiếm Tam đi ra ngoài, đây không phải chết thì là gì.
Sau khi Lục Trần đi tới, trong ánh mắt cường giả tứ đại gia tộc tràn ngập lãnh ý khiến nhiệt độ không gian xung quanh đều giảm xuống mấy phần.
“Đây được gọi là Kiếm Tam không chỉ có thực lực mạnh mà lá gan cũng lớn, đúng là dám giết người của tứ đại gia tộc.”
Những người khác im lặng không nói gì, không thể không nói, Kiếm Tam là thanh niên kiêu ngạo nhất bọn họ từng gặp, dưới tình hình tứ đại gia tộc đều có cường giả Thánh Quân tọa trấn, còn dám giết tiểu bối của bọn họ.
Mới đầu bọn họ còn cảm thấy nếu như Kiếm Tam thông minh thì cứ giả vờ là được, dù sao cùng đắc tội với bốn gia tộc Thánh cảnh là chuyện không lý trí.
Mãi đến bây giờ, chỉ có một mình Kiếm Tam đi ra ngoài, bọn họ mới hiểu được từ đầu đến cuối thanh niên này vốn không phải là loại người thiếu quyết đoán, mà là một người sát phạt quả quyết.
Lúc Lục Trần đi tới, tự nhiên cảm nhận được mấy ánh mắt mờ mịt không thiện lành, đây là mấy trưởng bối của người mà hắn mới giết, từng ánh mắt nhìn chằm chằm hắn một cách hung ác.
Nhưng hắn vốn không để ý, mà công khai đi tới.
Đợi sau khi đi tới trước mặt, Lục Trần đột nhiên làm ra sắc mặt đau đớn bi thương, âm thanh rất trầm thấp: “Vốn ta cho rằng sẽ dẫn bọn họ trở về vinh quang, nhưng ai ngờ bên trong quá nguy hiểm, bọn họ liều mạng giữ chặt hai khôi lỗi luyện kim, ta mới có thể tiến vào bên trong rút cờ trận màu đen ra.”
“Ta không phụ kỳ vọng của bọn họ, ta đã thành công phá vỡ cung điện màu xám.” Vẻ mặt Lục Trần kích động, nắm chặt nắm đấm, thấp giọng nói: “Bọn họ là anh hùng, là chiến sĩ, hy sinh của bọn họ rất đáng giá, mỗi người chúng ta đều sẽ không quên sự hy sinh của bọn họ, vĩnh viễn cảm ơn bọn họ.”
Lục Trần phát ra âm thanh trầm thấp từ tính, tạo ra luồng khí tức bi thương tại nơi này.
Đồng thời dụi dụi mắt, muốn vắt ra mấy giọt nước mắt nhưng thật sự không vắt ra được.
Mọi người: “...”
Nghe Lục Trần nói, mọi người trợn trắng mắt, đau răng, sao tiểu tử này lại đê tiện như vậy?
Trong lòng bọn họ biết rõ tại sao mười lăm người đi vào không ra ngoài được.
Mọi người cảm thấy tiểu tử này rất thiếu đòn, quá đê tiện, rõ ràng là hắn giết người của tứ đại gia tộc, lại cố ý nói ra lời thâm tình, đây không phải là ghét bỏ tứ đại gia tộc sao.
Nhưng lấy lại tinh thần nghĩ lại, cung điện màu xám thiếu đi một tòa đại diện cho cơ hội bọn họ đi ra ngoài tăng thêm một phần, dù sao cũng không phải là người của gia tộc bọn họ hy sinh.
Nghĩ như vậy, vẫn là chuyện vui vẻ đáng để ăn mừng.
Người của tứ đại gia tộc nghe được những lời này của Lục Trần, đó gọi là cách ứng phó, khiến ánh mắt càng lạnh.
Nguyên Chính Thanh đứng trong đám người lạnh lùng nhìn Lục Trần, cuối cùng phất tay áo rời đi, sau đó cường giả ba nhà còn lại cũng đều rời đi.
Tiểu bối đã chết, ảo tưởng cuối cùng tan vỡ nên bọn họ cũng không nhất thiết ở lại đây nữa.
Bốn đại gia tộc rời đi, những người khác cũng đều rời đi, chỉ thấy bóng người đông đúc vừa nãy trên bầu trời biến mất, trong nháy mắt trở nên thưa thớt.
Lục Trần đi cùng Thánh Vương của phủ thành chủ trở về phủ thành chủ, đối phương dặn dò hắn nghĩ ngơi cho kỹ.
Chuyện cung điện màu xám bị phá hủy cũng đang truyền tụng ở thành Vô Song dẫn đến nghị luận sôi nổi, còn người đã chết của tứ đại gia tộc lại không có ai để ý.
Ngoại giới, rất nhiều đệ tử Kiếm Đế cung được thả ra từ nhiều gia tộc, đệ tử được thả ra ngoài đều biết là Kiếm Tam công tử uy hiếp gia tộc của thành Vô Song nên bọn họ mới được thả ra ngoài.
Mặc dù bọn họ chưa từng gặp Kiếm Tam công tử, không biết hắn là ai, nhưng hiện tại bọn họ lại tràn đầy cảm kích với Kiếm Tam công tử chưa từng gặp mặt đó.
Sau khi đệ tử của Thanh Hòa phong, Bão Kiếm phong, Vạn Kiếm phong đi ra ngoài, du ngoạn ở trên đường phố, được đệ tử của Thiên Kiếm phong và Tử Tinh phong phát hiện, sau đó tụ tập lại với nhau.
Quý Nhiên và Tử Hằng điểm danh lại số người, sắc mặt trở nên âm trầm, đệ tử tam phong tiến vào khoảng năm ngàn người nhưng hiện tại chỉ còn hơn một ngàn người, cũng tức là đã chết hơn ba ngàn người.
Mà hai phong bọn họ đã chết hai ba trăm người.
Nói tóm lại, ngũ phong bọn họ cộng lại đã chết gần bốn ngàn người.
Đây tuyệt đối là lần tổn thất lớn nhất từ khi sáng lập đến giờ của Kiếm Đế cung.
Ngoài ra, bọn họ còn được biết một tin dữ động trời đó chính là La Trạch, Vạn Lưu, Thiền Ba đã chết.
"Nguyên gia thành Vô Song khinh người quá đáng." Tử Hằng tức giận đến mức giơ tay đập nát cái bàn bên cạnh, dù vậy cũng không thể nguôi ngoai cơn giận trong lòng.
Ánh mắt của Quý Nhiên cũng vô cùng lạnh lẽo như băng giá.
Từ nhỏ đến lớn, tuy rằng chín thánh tử bọn họ không phục ai nhưng quan hệ của họ vẫn rất tốt. Hiện giờ ba người bạn đã chết khiến bọn họ vô cùng tức giận, hận không thể xông vào Nguyên gia đại khai sát giới.
Ngay lúc này, Kiếm Đế cung của họ thật sự bị tổn thất nặng nề.
"Tiện nhân Lục Trần này, cuối cùng cũng làm được chuyện tốt khiến người ta phải vỗ tay." Qua cơn tức giận, Tử Hằng mới định thần lại nói một câu như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận