Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1440: Đồng tử dâng tiền

“Có lẽ vậy!” Đàm Tịnh cười, nói xong, hắn trực tiếp rời khỏi chiến đài.
Lục Trần cũng bước ra ngoài, nhìn vẻ mặt táo bón của Trịnh Bằng nói: “Sắp xếp thêm cho ta một trận chiến nữa.”
Hiện tại tâm trạng Trịnh Bằng rất khó chịu, vốn tưởng gọi Đàm Tịnh thiếu chủ đến thì có thể mang đến cho Thái Huyền môn một món Đế khí, nhưng ai ngờ trộm gà không thành còn mất nắm gạo, Đàm Tịnh thiếu chủ không phải là đối thủ của đối phương.
Không chỉ không chiếm được Đế khí, còn tổn thất năm trăm vạn phương linh tinh vô ích, không, phải nói là bốn trăm năm mươi vạn phương, bởi vì bọn họ phải khấu trừ năm mươi vạn phương phí thủ tục.
Mặc dù trong lòng Trịnh Bằng đau khổ, nhưng vẫn nặn ra một nụ cười, nói về phía người xung quanh: “Trong các ngươi ai muốn có được Đế khí thì có thể thông báo cho người trong nhà.”
Phần lớn người xung quanh đều im lặng bởi vì không am hiểu công pháp tu luyện ảo cảnh, chỉ có mấy người lộ ra ánh mắt nóng lòng muốn thử, muốn thông báo cho trưởng lão của thế lực nhưng lại sợ hại thế lực nhà mình.
Lục Trần nhíu mày, bản thân chỉ lộ chút lực lượng thân thể, ngay cả thủ đoạn quy tắc cũng không dùng, đã không có ai dám khiêu chiến mình sao?
Người của chủ Giới thành cũng quá nhát gan rồi.
“Để ta!”
Đúng lúc này, xa xa truyền đến một âm thanh, rất nhanh, một nam tử trẻ tuổi lập tức đi tới trước mặt.
Đàm Tịnh bên cạnh nhìn thấy người tới, mắt lộ ra dị sắc, hét lớn một câu: “Tần Ly!”
“Tần Ly!”
“Vậy mà lại là Tần Ly!”
Mọi người nhìn thấy người đến đều kinh ngạc, bởi vì người đến cũng là một nhân vật làm mưa làm gió Chí Tôn cảnh, thiên kiêu của Huyễn Thần điện.
Huyễn Thần điện là thế lực am hiểu công kích nguyên thần.
Tần Ly không nói gì, trực tiếp đưa nhẫn không gian chứa năm trăm vạn phương linh tinh cho Trịnh Bằng.
“Đại ca, đừng đấu với hắn, hắn là cái bẫy lớn đó, hắn đang hố ngươi đó.” Đúng lúc này, xa xa có một âm thanh cấp tốc truyền tới, ánh mắt Tần Ly lộ ra dị sắc, bởi vì đây là âm thanh của đệ đệ Tần Vân, lẽ nào đệ đệ quen biết tên nhãi này sao.
Lục Trần cũng không ngờ Giới thành rộng lớn này lại có người nhận ra hắn, chỉ là hắn sẽ không trơ mắt nhìn năm trăm vạn phương linh tinh đến tay lại mất, âm hiểm cười: “Hì hì, đã muộn rồi.”
Lúc này, Lục Trần bất chấp ngụy trang, nắm lấy bả vai của Tần Ly, lập lòe mấy cái tiến lên chiến đài.
“Đóng lối vào lại!” Lục Trần nhìn Trịnh Bằng nói.
Trịnh Bằng hung hăng đóng lối vào chiến đài lại.
Lối vào bị đóng lại, Tần Vân đi đến nơi này, nhìn thấy hai người bên trong kết giới, lộ ra vẻ tiếc nuối.
“Hóa ra là tên này!” Lục Trần nhìn người vừa nãy nhắc nhở Tần Ly, trong nháy mắt nhận ra tên nhóc này là Tần vân, đã bị mình đánh bại lúc ở Trung Châu vực.
Người xung quanh nhìn thấy Tần Vân, lời vừa nãy là có ý gì, có vẻ như Tần Vân đã nói người lấy Đế khí ra đặt cược là kẻ lừa gạt?
Lẽ nào Tần Vân đã bị lừa gạt?
“Đến muộn một bước rồi!” Trong lòng Tần Vân hơi hối hận, nếu như đến sớm mấy giây, đại ca sẽ không phải là đồng tử dâng tiền.
Tần Vân nhìn Tần Ly bên trong chiến đài nói: “Đại ca, ngươi nhận thua đi.”
Lời này của Tần Vân vốn không phải là nói bậy mà là có căn cứ, lúc trước hạ giới đã biết được thân phận của Lục Trần là sư đệ của Yến Tử Hiên, sư đệ của Mai Anh Lạc, đồ đệ của luyện khí chí tôn, lớp áo ngoài nhiều đến dọa người.
Lúc ấy hắn lợi dụng huyễn cảnh công kích đối phương nhưng hiệu quả rất ít, hiện tại xác suất lớn là đi con đường quy tắc kiếm đạo nhập Thánh Vương, đối mặt với võ giả đi quy tắc này nhập Thánh Vương quả thực là ác mộng của Huyễn Thần điện.
Nếu đại ca đã làm đồng tử dâng tiền, còn bị đánh cho một trận thì quả thực là không đáng.
Bên trong đạo đài, lông mày Tần Ly hơi nhướng lên, tiểu lão đệ bảo hắn nhận thua, khinh thường hắn như vậy sao.
Người xung quanh cũng lộ ra dị sắc, giống như Tần Vân hiểu người này rất rõ, rốt cuộc người này có thân phận gì lại khiến Tần Vân không có lòng tin với đại ca hắn như vậy.
“Rốt cuộc ngươi là ai, đến từ thế lực nào?” Tần Ly quay đầu lại nhìn Lục Trần nói, trong lòng Tần Ly hơi nghi ngờ, trong đầu hắn nhanh chóng lọc ra mấy nhân vật làm mưa làm gió ưu tú hơn hắn, nhưng trong ấn tượng hoàn toàn không có người này.
“Đoán xem!”
Tần Ly: “...”
Mọi người: “...”
Vẻ mặt Tần Ly nghiêm túc, nhìn Lục Trần nói: “Mặc dù không biết tại sao sư đệ ta bảo ta nhận thua, nhưng ta vẫn muốn chiến đấu với ngươi một trận.”
Tần Ly tốt xấu gì cũng là đệ tử trung tâm của Huyễn Thần điện, phóng mắt nhìn Sơn Hải giới đều thuộc nhân vật làm mưa làm gió cực kỳ xuất sắc, sao có thể nhận thua được.
Sau khi Tần Ly nói xong, hắn nhìn về phía Lục Trần, đồng tử tỏa ra hào quang yêu dị, một huyễn cảnh giáng lâm.
Lục Trần cảm giác trước mắt có chút thay đổi, xung quanh băng tuyết ngập trời, trắng xóa một mảng.
Lục Trần hiểu được đây là cảnh tượng trong huyễn cảnh, vô cùng chân thật, người bình thường có lẽ sẽ lạc lối ở nơi này, mà người ngoại giới như hắn có lẽ sẽ ngây ngốc đứng tại chỗ, cho dù lúc này Tần Ly ra tay hắn cũng không cảm giác được.
Ý niệm Lục Trần tập trung, cảnh tượng xung quanh biến ảo lần nữa xuất hiện ở trong chiến đài.
Tần Ly vận dụng huyễn thuật, phát hiện ánh mắt Lục Trần tỉnh táo lại rất nhanh thì hắn hơi giật mình, không rõ tại sao đối phương không bị huyễn thuật ảnh hưởng.
Người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này cũng lộ vẻ kinh ngạc, chủ yếu là Lục Trần tỉnh táo lại quá nhanh.
“Huyễn Vân Tiễn!”
Tần Ly gằn từng chữ nói, trong mắt hắn bắn ra một luồng thần quang bay vào trong đầu Lục Trần, trốn vào trong nguyên thần, bỗng nhiên Lục Trần cảm giác như bị châm đâm, chút đau đớn này dường như có thể xem nhẹ.
“Ta còn muốn trở về tăng cảnh giới, đến ngang đây thôi.” Lục Trần ngáp một cái, ý niệm vừa động, quy tắc dung huyết mở ra, lan tràn qua thân thể Tần Ly.
Tần Ly lập tức cảm giác khí huyết trong cơ thể quay cuồng, cảm giác này cực kỳ khó chịu, muốn hộc máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận