Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 154: Tề Hoàng bỏ mình (1)

Đây chính là ngụy Thánh khí, trong Hoàng khí dung nhập vào một luồng Thánh cảnh đại năng quy tắc, cuối cùng vẫn thua xa Thánh khí chân chính.
Tề Hoàng nhìn thấy vòng tay Tử Dương rạn nứt, vội vàng rót linh lực vào, nhưng không cách nào thúc giục được nó, mặt xám như tro tàn, chẳng lẽ hôm nay hắn thật sự sẽ bỏ mạng tại nơi đây sao.
Vòng tay Tử Dương đã vỡ, thứ hắn duy nhất dựa vòa cũng không còn nữa.
“A, a, a, chiến lợi phẩm của ta, ngươi bồi thường chiến lợi phẩm cho ta.” Ngay lúc Tề Hoàng đang tuyệt vọng, hắn nghe được tiếng hét còn tuyệt vọng hơn cả hắn.
Ngẩng đầu liền nhìn thấy Lục Trần mặt đầy vẻ tiếc nuối nhìn chằm chằm vòng tay của hắn, mặt hiện vẻ đau lòng tràn trề.
Hơi ngẫm nghĩ lập tức biết được người nào đó là có ý gì, Tề Hoàng thiếu chút nữa tức hộc máu.
Người xung quanh cũng cạn lời, vòng tay là của Tề Hoàng, Tề Hoàng còn chưa có chết, sao lại là chiến lợi phẩm của ngươi được.
Tề Hoàng còn chưa nói đau lòng, ngươi đau lòng cái quỷ gì.
Lục Trần cả giận nói: “Ngươi phá hủy chiến lợi phẩm của ta, ta bắt ngươi đền mạng.”
Lục Trần nói xong, thu ngàn vạn linh thạch bỏ vào trong ngọc phù điều khiển, tiến hành công kích Ngự Lôi trận, sấm sét bên trong ngưng tụ lại, lần nữa bao trùm lấy Tề Hoàng, sấm sét tỏa ra lực lượng hủy diệt khiến Tề Hoàng phát ra tiếng kêu gào thê lương.
Đám người Kiếm Thu Dịch, Kim Mông, Lâm Thành quan sát, dường như không cần tới bọn họ ra tay, Tề Hoàng cũng sẽ bỏ mình.
Bên trong trận pháp, toàn thân Tề Hoàng co rút, thân thể chịu đựng vết thương không dám tưởng tượng, máu tươi bao trùm khắp thân thể, hổ khẩu nứt ra, thân thể nứt ra rất nhiều vết rách, máu tí tách tí tách chảy xuống. Chẳng qua là, khí tức của hắn không hề suy yếu đi bao nhiêu.
Dù sao hắn cũng là một cường giả cấp bậc Nhân Hoàng, lực sinh mệnh thịnh vượng.
Ánh mắt Tề Hoàng lạnh lẽo, chẳng lẽ hôm nay hắn sẽ phải bỏ mạng tại nơi đây.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong tay của hắn có thêm một vật, một mũi tên màu đen bị gãy, mũi tên không biết được chế tạo từ loại nguyên liệu gì, có một loại cảm giác kim loại lạnh thấu xương, lúc Tề Hoàng thúc giục nó, mũi tên phát ra ánh sáng đen, cũng phát ra từng sợi từng sợi lực quy tắc.
Đây là mũi tên hắn lấy từ một di tích, hắn cảm nhận được một tia lực quy tắc bên trên nó. Điều này có thể thấy được mũi tên này không tầm thường, cung tiễn đi cùng với mũi tên này hẳn là thuộc về hàng ngũ Thánh khí.
Mặc dù không tìm được cung, nhưng một mũi tên gãy cũng có thể phát huy ra uy lực không tầm thường.
Tề Hoàng dùng sức ném mũi tên, mũi tên bay thẳng về phía trận kỳ, ánh sáng đen trên mũi tên bành trướng, giống như lưỡi đao lạnh lẽo, trực tiếp xuyên thủng trận kỳ, cắm chặt vào bên trong.
Xé rách một tấm trận kỳ, Tề Hoàng lập tức tìm triệu hồi mũi tên, lần nữa phóng về phía những trận kỳ khác. Nhưng mà, còn chưa kịp động thủ, trên đầu đã có hai ba mươi luồng sấm sét trên đỉnh đầu, trong chớp mắt đã trút xuống người hắn. Tề Hoàng phun ra một búng máu, ngã thẳng tắp trên đất.
Kể cả mũi tên trong tay cũng rơi lên mặt đất.
Tề Hoàng còn chưa kịp thở đã có mấy chục luồng sấm sét tiếp tục đánh xuống, bao trùm trên thân thể hắn.
Loại uy lực của sấm sét này nhằm vào Nhân Hoàng cảnh, đối với Tề Hoàng có lực sát thương chí mạng, nếu như ở bên ngoài, hắn còn có thể chạy, nhưng bên trong trận pháp, hắn hoàn toàn chạy không thoát, bị động chịu đựng sấm sét công kích, sau mấy đợt công kích.
Tề Hoàng hết sức chống cự, hơi thở mong manh, như thi thể nằm trên mặt đất.
“Tề Hoàng!”
Bên ngoài, chín thân tín của Tề Hoàng hoàn toàn rối loạn, bọn họ đi đến ngoài mặt trận pháp, trút năng lượng Vương cảnh viên mãn vào công kích trận pháp, mặc dù lực lượng của bọn họ mạnh mẽ, làm cho trận pháp phát ra tiếng vang chấn động, nhưng trận pháp lại không hề có bất cứ tổn hao gì.
Giỡn chơi, ngay cả cấp bậc Nhân Hoàng còn phải cần một vật đặc biệt mới có thể phá được một tấm trận kỳ, chỉ dựa vào bọn họ vốn không thể đánh vỡ trận pháp.
Bọn họ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tề Hoàng chết.
Lại một đợt sấm sét đánh xuống, bởi vì Tề Hoàng đã không còn sức chống cự, thân thể hắn trong nháy mắt tan rã, bị sấm sét khủng khiếp đánh tan, không lâu sau, một luồng hư ảnh của Tề Hoàng xuất hiện, đây là Nguyên Thần hồn thể của hắn, diện mạo giống như đúc với hắn, vẻ mặt Tề Hoàng trên hồn thể mang đầy vẻ hận thù.
Loại hận thù này giống như rắn độc, hồn thể gào thét nói: “Có người sẽ báo thù cho ta.”
Tách tách tách.
Hồn thể của Tề Hoàng vừa mới nói xong câu này, sấm sét trên đỉnh đầu liến đánh xuống, bao lấy hồn thể của hắn, toát ra ánh sáng xanh thẳm chói mắt, một tiếng kêu thảm thiết thê lương vọng lại trên không trung, hồn thể Tề Hoàng bị sấm sét đáng sợ hòa tan trong nháy mắt, hình thần toàn diệt.
Trên mặt đất chỉ còn lại vết máu và mảnh xương vụn.
Tề Hoàng, chân chính bỏ mình, ngay cả một tia linh hồn cũng không giữ lại được.
Dẫu sao hồn thể rất yếu ớt, hơn nữa thứ như sấm sét, khắc tinh của hồn thể, đừng nói mấy chục tia, coi như chỉ một tia sấm sét, cũng đã có thể hòa tan hồn thể Nguyên Thần của Tề Hoàng.
“Tề Hoàng chết rồi!”
“Một Nhân Hoàng cứ thế chết trong trận pháp.”
Người xung quanh không biết nói gì, có hơi hoảng hốt, đây là Nhân Hoàng đó.
Theo lẽ thường, lực sinh mạng của cấp bậc Nhân Hoàng rất thịnh vượng, Nguyên Thần hồn thể bền vững, không dễ dàng chết đi hoàn toàn. Nhưng bây giờ đã chết rồi, khiến bọn họ vô cùng cảm khái, chủ yếu là do bọn họ còn chưa kịp động thủ thì Tề Hoàng đã chết rồi.
Khó trách bên ngoài có lời đồn, chọc cái gì cũng tuyệt đối đừng chọc đến trên đầu trận pháp sư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận