Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1302: Đại tôn tử bảo bối

Liễu Vô Song nhìn Lục Trần, ngóng trông nói: “Lão đại, ngươi tin ta một lần, ta thật sự không lừa ngươi, từ mười vực đi lên ta vẫn chưa tới nửa tháng.”
Sắc mặt Hỏa Tích Quân hơi thay đổi, sau đó nhìn Lục Trần nói: “Kiếm Tam huynh, người này thật sự là võ giả từ mười vực lên.”
Sau khi Hỏa Tích Quân trấn áp đối phương, mặc dù người sau vẫn lải nhải nói đi từ mười vực lên, nhưng nàng gần như không tin, trong lòng chắc chắn người này là nhìn lén.
Bây giờ thấy đối phương nói nghiêm túc như vậy, vẫn chắc chắn đi từ mười vực lên, nói không chừng thật sự đúng là nàng hiểu lầm đối phương.
“Ừ.” Lục Trần gật đầu.
“Vậy xem ra có lẽ là hiểu lầm rồi.” Nụ cười Hỏa Tích Quân hơi chút lúng túng, còn tưởng rằng đối phương theo dõi nàng rất lâu, vừa nói vừa cởi trói cho Liễu Vô Song.
Sau khi Liễu Vô Song được tự do, thở nhẹ một hơi, trong lòng thầm than trời cao thật quá tốt đối với hắn, lại gặp được Lục Trần ở Thượng giới mênh mông, nếu không, không biết sẽ bị nhốt đến ngày tháng năm nào.
Liễu Vô Song hiểu được nữ tử trước mắt này tức giận, nhưng không có sát ý với hắn, nếu như là cái loại nữ nhân lòng dạ độc ác kia, sợ là đã bị giết ở dãy núi kia.
Nhưng mình bị trói mang về chứng tỏ sẽ không giết mình, nhưng có thể sẽ bị giam mấy ngàn năm thậm chí vài vạn năm.
“Những người khác đâu?” Lục Trần lên tiếng hỏi thăm, những người khác hiển nhiên là ba người Cảnh Tử Mặc, Tiêu Dao, Cao Hiên.
Liễu Vô Song buồn rầu gãi đầu nói: “Ba người họ cũng lên, chỉ là sau khi chúng ta đi ra ngoài thì thất lạc rồi, không biết bây giờ bọn họ đang ở chỗ nào.”
Bốn người bọn họ là bạn đường cùng đi lên, không biết vì sao sau khi xuyên qua xoáy nước kia thì bốn người phân tán.
Lục Trần thấy thế cũng không hỏi nữa, nếu bọn họ đi lên an toàn, sau này có xác xuất gặp phải.
Ánh mắt Lục Trần nhìn Kim Dương: “Trong tay ngươi nắm giữ bao nhiêu tình báo về Thiên Yêu, trước tiên đi Giới thành cho ta.”
Vừa nói, Lục Trần quay đầu nhìn Hỏa Tích Quân, nói: “Đem phương pháp luyện đan của Hỏa Linh Đan cho ta.”
Dược liệu chính của Hỏa Linh Đan là hỏa ngư, Lục Trần không biết những dược liệu khác, cần đi thu thập từ từ.
Kim Dương lấy ra một thủy tinh kí ức đưa cho Lục Trần, nói: “Kiếm Tam huynh, phía trên ghi lại một vài nhân vật phản bội quan trọng của gia tộc, nhưng mà bằng chứng chưa đủ, cần phải có chứng cứ xác thực mới có thể ra tay.”
Hỏa Tích Quân lấy ra một tờ trang giấy ố vàng giao cho Lục Trần, nói: “Đây chính là phương pháp luyện đan của Hỏa Linh Đan.”
Lục Trần liếc nhìn, phát hiện tổng cộng có hơn hai mươi loại dược liệu, phần lớn dược liệu thường gặp, chỉ có số ít vài loại nhìn bề ngoài hiếm có, bên cạnh đánh dấu nơi dược liệu sinh trưởng, có nhiều nơi rất nguy hiểm.
Lục Trần lấy xong đồ vật, sau đó nói: “Các ngươi yên tâm đi đến Giới thành, để lại Thiên Yêu của Ngũ Hành Thiên cho ta thu thập.”
Kim Dương cười nói: “Có kiếm Tam huynh ở đây thì ta tin được.”
Lục Trần đứng dậy cáo từ, dẫn thiếu nữ Hi và Liễu Vô Song rời khỏi Ngũ Hành tông, sau khi Thanh Nguyệt Thoa phi hành trên ngàn dặm, Lục Trần chợt nhớ tới một việc, quay đầu nhìn thiếu nữ Hi, nói: “Tiểu Hi ngươi tới đây, ta giúp ngươi thay đổi dung mạo một chút.”
Dung mạo của thiếu nữ Hi thật sự là quá chói mắt, sợ rằng cho dù đi đến nơi nào cũng có thể dẫn đến ánh nhìn chăm chú, bất lợi với hành động phía sau, lần này hắn đi ra ngoài không phải là vì du sơn ngoạn thủy, mà là vì bắt Thiên Yêu trong bóng tối.
Dẫn theo nữ tử thiếu nữ Hi kinh động lòng người như vậy thì thật sự khó hành động.
Lục Trần đã từng ý định để thiếu nữ Hi ở Ngũ Hành tông, nhưng phương pháp này không thể thực hiện được, bởi vì thiếu nữ Hi rất nhạy cảm với khí tức, cho dù bản thân mình cách xa mấy ngàn dặm, mấy vạn dặm thì cũng có thể tìm được khí tức của hắn, sau đó đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn.
Đây cũng là kết luận Lục Trần trải qua mọi suy tính.
Lần trước hắn đi ra từ hư vô loạn lưu, thiếu nữ Hi hiện trước mắt hắn một cách thần không biết quỷ không hay.
Còn bán nàng đi, lập tức ngồi pháp bảo phi hành rời đi, nhưng mà nàng lại bống nhiên xuất hiện ở bên trong Thanh Nguyệt Thoa.
Thế nên không thể ném thiếu nữ Hi ở Ngũ Hành tông được, chỉ đành dẫn theo bên người.
Lục Trần muốn dịch dung cho đối phương, ừ, làm xấu một chút.
Thiếu Nữ Hi quay đầu nhìn Lục Trần, không hiểu hỏi: “Ca ca, vì sao ta phải thay đổi dung mạo.”
“Cái này…”
Lục Trần trầm ngâm một lúc, không biết nên giải thích thế nào.
Chẳng lẽ nói ngươi lớn lên xinh đẹp, rất dễ dàng khiến ánh mặt mọi người tập trung trên người chúng ta, hành động bất lợi.
“Chẳng lẽ tiểu Hi lớn lên chưa đủ xinh đẹp, ca ca không vui sao?” thiếu nữ Hi ngẩng đầu cười hỏi.
Lục Trần nhìn gương mặt gần trong gang tấc, trong đôi mắt to xinh đẹp tràn đầy vẻ thanh thuần, khó hiểu nuốt nước miếng, thầm than thật là một yêu tinh.
Lục Trần cười nói: “Thích.”
Thiếu Nữ Hi mỉm cười ngọt ngào nói: “Ca ca thích là được rồi.”
Khi cười lên trên mặt còn lộ ra hai má lúm đồng tiền đáng yêu.
Lục Trần trầm ngâm hai giây, nói: “Tiểu Hi ngươi lớn lên quá đẹp, nhưng mà ngươi ra ngoài như vậy là không được.”
Lông mi thiếu nữ Hi thật dài chớp chớp, hỏi: “Vì sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận