Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 89: Đẹp trai nhất trong đám người!

"Ngươi chỉ cần kiên trì trong nửa giờ là được rồi." Trần Vũ nói.
Lục Trần cắn răng, chuẩn bị kiên trì nửa giờ đồng hồ.
Sau khi Trần Vũ khống chế ngọc phù mở trận pháp công kích, lôi đình như cánh tay trẻ con xuất hiện, toàn thân xanh thẳm, bề ngoài có vòng sấm sét di chuyển, mang theo lực lượng hủy diệt bá đạo, chui vào thân thể Lục Trần.
Tiếp nhận vài tia lôi đình thô to, Lục Trần lập tức ho ra máu, cảm giác khó có thể hình dung được truyền ra khắp toàn thân, không thể nào nhúc nhích.
Còn chưa kịp tỉnh táo lại, một tia lôi đình mới đã công kích đến, Lục Trần bị một vòng sấm sét bao phủ lại, trong trận pháp phát ra ánh sáng màu xanh lam chói mắt, có thể nhìn thấy một bộ xương trong ánh sáng xanh.
"Au au au."
Lục Trần đau đớn kêu au au.
Vẫn không dừng lại, tiếp tục xuất hiện một tia lôi đình, toàn bộ chui hết vào trong thân thể hắn.
Từng tia từng tia lớp lớp, cũng không biết đã qua bao lâu, Lục Trần quát to một tiếng: "Ta không chịu được nữa."
Lục Trần ngẩng mặt nằm trên mặt đất, hấp hối, xung quanh hắn xuất hiện một vũng máu, một tay nâng lên, trên tay toàn là vết nứt, máu tươi đỏ thẫm chảy ra, giống như một khe hở khô cứng rất lâu trên mặt đất nứt ra.
Uy lực của Ngự Lôi trận cấp năm vô cùng lớn, Nguyên Thần cảnh cũng không chịu nổi, huống gì là Lục Trần .
Lục Trần cố nén trên thân thể đang cực kỳ đau nhức, móc ra một lọ Chân Long dịch, uống hết một phần ba, Chân Long dịch sền sệt mang theo năng lượng thần tính, sau khi chảy vào trong cổ họng, chảy đến toàn thân, tẩm bổ và chữa trị thân thể đang bị thương, chỉ thấy bên ngoài cơ thể Lục Trần , phát ra ánh sáng trắng nhẹ nhàng.
Chân Long dịch là bảo dịch vô thượng, hắn vẫn không nỡ dùng, trừ khi bản thân bị thương nặng, bây giờ bản thân hắn chính là đang ở trong trạng thái bị thương nặng, không hề do dự uống vào một ngụm Chân Long dịch.
Sau khi uống xong Chân Long dịch, hiệu quả rất rõ rệt, đau đớn đã giảm bớt, toàn thân trở nên ấm áp.
Bên ngoài, Trần Vũ nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Lục Trần , thì nhíu mày, đóng trận pháp lại.
"Hôm nay chỉ tới đây thôi." Trần Vũ nói.
Nói xong, Trần Vũ đi thẳng.
"Mẹ kiếp, rốt cuộc là ai đã tạo ra Lôi Đình Luyện Thể quyết, biến thái như vậy." toàn thân Lục Trần không có nổi một chút sức lực nào, ngẩng mặt nằm trên mặt đất, đành phải chửi bậy một câu.
Không thể không nói, thời gian hơn nửa tháng này, quả thật là một ngày giống như một năm, sống không bằng chết, giống như sống lại từ trong địa ngục.
Nhưng mà, mặc dù quá trình có hơi gian khổ một chút, hắn cũng nhận được chỗ tốt rất lớn, hiện tại thể phách của hắn đã tăng lên rất nhiều so với nửa tháng trước, máu thịt trở nên vô cùng chân thật, cường độ thể phách của hắn tăng lên tối thiểu một cấp bậc.
Trong bốn năm ngày tiếp theo, Lục Trần lại bị sét đánh bốn năm lần, tuy là mỗi lần chỉ có khoảng nửa giờ, nhưng mà sau nửa giờ, hắn đều trở nên hấp hối, phải uống vào một ngụm Chân Long dịch mới có thể kiên trì đến bây giờ.
Lục Trần rất muốn khóc, Chân Long dịch là bảo dịch vô thượng, hắn chỉ có tổng cộng mười hai lọ, hiện tại đã dùng hết một lọ, làm cho hắn đau lòng không chịu được.
Điều duy nhất làm hắn vui mừng là, hắn đã được tự do.
Theo như lời Trần Vũ nói, hiện tại thể phách thân thể của hắn đã đạt tới sức chịu đựng cực hạn, trừ khi cảnh giới tăng lên tới Siêu Phàm cảnh trung kỳ, hoặc là hậu kỳ, mới tiếp tục dùng lôi đình luyện thể, sau đó đã thả hắn ra.
Lục Trần có được tự do, mừng rỡ như điên.
Hắn muốn dạo chơi Thánh địa Dao Trì, dù sao thì gần một tháng này, mỗi ngày hắn đều bị sét đánh, còn chưa được đi dạo chơi trong Thánh địa đâu, chủ yếu là hắn nhớ mãi không quên Long Lân ngư và Yên Chi thỏ, Lục Trần suy nghĩ, có nên tìm một chút về làm đồ ăn hay không.
Nhưng mà, ở nơi quan trọng như vậy chắc chắn sẽ có Hoàng giả đang âm thầm bảo vệ, dựa vào năng lực của hắn muốn đạt được thì khó như lên trời.
Tất nhiên, vẫn còn có cách.
Cho dù có Hoàng giả âm thầm bảo vệ thì sao, năm đó hắn còn có thể dễ dàng cướp sạch một cái động phủ của Yêu Hoàng.
Lục Trần đi xuống Thần Phong, đi tới một quảng trường khổng lồ, trên quảng trường có rất nhiều đệ tử dao trì, nam thì anh tuấn, nữ thì xinh đẹp, có người đang thảo luận kiếm pháp, có người lại cùng nhau đi dạo, nói chuyện tâm sự, giống như một đôi thần tiên quyến lữ.
Lục Trần đi tới, lập tức hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Chỉ trong nháy mắt, mấy trăm ánh mắt trên quảng trường đều nhìn lên trên người Lục Trần .
Cũng không phải Lục Trần lớn lên giống như Phan An, mà là quả đầu dựng ngược của hắn quá nổi bật trong đám đông.
Những đệ tử này đều mặc bạch y buộc đai lưng, nuôi tóc dài phóng khoáng, lớn lên trông cực kỳ phong thần tuấn lãng, ngọc thụ lâm phong, ngoài ra, còn lưu hành cả kiểu đầu cua, chủ yếu là đệ tử nam sẽ để tóc dài hoặc tóc ngắn, nhưng mà quả đầu dựng ngược như Lục Trần .
Lại mang theo một tia hung hăng lớn lối.
Loại đầu này dù có đi đến nơi nào, cũng là đẹp trai nhất trong một đám người, như hạc giữa bầy gà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận