Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1715: Săn giết Chúa tể

Vị Chúa tể này không nhịn nổi nữa, trực tiếp phát động tấn công Lục Trần.
Toàn thân Lục Trần ớn lạnh, như thể có một ngôi sao đang rơi về phía hắn, lúc này ý nghĩ nổi lên, ngoài cơ thể xuất hiện một lớp màn sáng màu xanh.
“Sa Khâu, không cần bản mặt già nữa hả.” Một tiếng nói châm chọc vang lên.
Một cường giả Tạo Giới cảnh bên Thuỷ giới cũng biến mất không thấy bóng dáng, ngăn chặn Chúa tể Thâm Uyên giới. Hai người hiện thân ở nơi cách Lục Trần ngàn trượng, song chưởng đối chọi, thiên địa ầm vang, như thể đang run rẩy dữ dội.
“Cút.”
Ánh mắt Chúa tể Sa Khâu sắc bén dị thường, thần quanh lượn lờ quanh thân, hội tụ ở song chưởng, toàn lực đánh về Tạo Giới cảnh trước mặt.
Tuy vị Tạo Giới cảnh của Thuỷ giới rất mạnh nhưng vẫn bị Sa Khâu đẩy lui mấy bước.
Bởi lẽ Sa Khâu là Tạo Giới cảnh đỉnh phong, hắn là Tạo Giới cảnh hậu kỳ.
Sau khi đẩy lùi Tạo Giới cảnh trước mặt, Sa Khâu lại dõi mắt về phía Lục Trần, trong mắt hiện lên nét ngoan độc. Một thủ ấn to lớn vô biên hiện ra, hai bên không gian sụp xuống, uy năng dao động kịch liệt.
Bùm!
Lục Trần bị thủ ấn đối phương đánh trúng người, chủ yếu là do tốc độ ra tay của Tạo Giới cảnh quá nhanh, hắn căn bản không tránh khỏi.
Lục Trần bay văng ra ngoài, song người ngợm không làm sao, không bị thương gì.
Thấy vậy, trong mắt Sa Khâu toát ra vẻ tiếc nuôi, vậy mà mình lại không thể xoá sổ đối phương.
Trên người đối phương có pháp bảo Tạo Giới cảnh hộ thể, chặn lại kích trí mạng của mình.
“Ha ha ha, Sa Khâu, thật là vô dụng.” Tạo Giới cảnh Thuỷ giới thấy Lục Trần bình an vô sự, cười to chế nhạo. Vừa nói, hắn lại điều động giới lực như trước để phát động cuộc chiến nghiêm túc với Sa Khâu, không cho Sa Khâu có có chút cơ hội đánh lén mà.
Cùng lúc đó, hai Tạo Giới cảnh Thuỷ giới còn lại cũng bắt đầu chém giết ba Chúa tể kia.
Vị Tạo Giới cảnh Thuỷ giới gần viên mãn kìm chân hai người, còn lại một chọi một.
Sức mạnh giao chiến của Chúa tể cực kỳ khủng bố, bọn họ chia ra thi triển đạo pháp mạnh nhất, dung hợp với bản nguyên thế giới, cơ thể thế giới cao hơn vạn trượng xuất hiện, giống như người khổng lồ đứng sừng sững giữa thiên địa, khí tức tung hoành.
Sau khi bị một Chúa tể đánh bay, Lục Trần quay người rời xa nơi Tạo Giới cảnh khai chiếm, vọt tới vòng chiến giữa Thần Vương, tước đoạt mạng sống đám Thần Vương dị tộc.
Bên cạnh Lục Trần còn có một cơn gió lốc màu đen thét gào, chỉ cần bị nó cắn nuốt thì không ai có thể bước ra ngoài.
Cuối cùng, dị tộc bị Lục Trần giết mà sợ , không kẻ nào dám lại gần phạm vi vạn trượng.
Đại chiến kéo dài nửa canh giờ, dị tộc vẫn lạc nhiều không đếm xuể, lượng thi thể khổng lồ lơ lửng xung quanh. Dị tộc bị ám ảnh trong lòng, khiếp vía đến mức lùi về thông đạo hai giới.
Lục Trần thấy giết hòm hòm rồi, cường giả phe Thuỷ giới lúc này đã vượt xa dị tộc, không cần họ mà cũng có thể giành được chiến thắng, vậy nên gọi bọn Võ Minh rời đi.
Đoàn người đẫm máu tiến tới trước mặt Lục Trần, chỗ máu ấy đều là của kẻ địch.
Cả đám ngồi lên Hư Không Thành Bảo, đột ngột biến mất giữa chiến trường.
Sau khi bọn Lục Trần rời đi, phe Thuỷ giới hiển nhiên giành thắng lợi trận này, một số ít dị tộc còn lại lui về thông đạo.
Khi cường giả Thuỷ giới xử lý chiến trường và muốn cảm tạ những người nọ, họ mới phát hiện đám cường giả thần bí ấy đã mất tăm mất tích từ lâu.

Đám Lục Trần trở lại Thần giới.
“Ha, cuối cùng cũng về.” Mọi người cảm nhận được khí tức quen thuộc, trên mặt lộ rõ vẻ trút được gánh nặng, tiến vào Thâm Uyên giới, lượn một vòng, rốt cục cũng trở lại vòng tay của Thần giới.
Tuy quá trình khá nguy hiểm nhưng tất thảy đều đáng giả, vì họ đã hoàn thành nhiệm vụ mà về.
Tiếp theo, đoàn người chia ra, Lục Trần đi theo Võ Minh trở lại Võ gia.
“Thiếu chủ, ngươi đã về rồi.”
“Tốt quá.”
Thấy Võ Minh trở về, người Võ gia kích động ra mặt, nước mắt tuôn ướt mặt.
Đương nhiên người Võ gia biết Võ Minh đi làm gì, khi biết ý chí giới thức tỉnh, họ biết thiếu chủ đã thành công.
Nhưng cùng với đó lại là sự lo lắng, Chúa tể dị tộc bị cưỡng ép xuống Thiên Uyên, đồng nghĩa với việc họ sẽ canh giữ thông đạo, bọn Võ Minh muốn trở về khó hơn lên trời.
Võ Thần chờ đợi cường giả Tạo Giới cảnh liên hệ giới ý chí, muốn xin giới ý chí che chở cho họ, song không làm được.
Nếu giới ý chí can dự vào, Bàng Vân đạo tổ gần như đang kiểm soát toàn bộ giới ý chí Thâm Uyên ắt sẽ ra tay can thiệp.
Nói cách khác, nhất định họ phải dựa vào bản thân nếu muốn trở về.
"Tổ phụ đâu rồi?" Võ Minh hỏi.
“Võ Thần đi săn giết Chúa tể rồi.” Một vị trưởng lão Võ gia đáp.
Nhìn vẻ mặt khó hiểu của hai người, Võ trưởng lão giải thích: “Giới ý chí hồi phục, các Chúa tể nấu mình sâu trong Thần giới trở thành cá trong chậu, từng người bị truy tìm rồi tiêu diệt. Hôm nay, có tin tốt truyền về rằng bốn Chúa tể bị giết.”
“Thần giới, cuối cùng cũng có thể đón chào những ngày tương đối bình yên để phát triển.” Một trưởng lão tóc trắng cảm khái.
Chúng Thần Đế liên thủ, lục soát mỗi một tấc đất Thần giới, săn lùng Chúa tể đang kẹt trong Thần giới.
Chúa tể ở Thiên Uyên bị đuổi về Thâm Uyên giới, đám Thần Đế không muốn để lại nỗi lo sau này, từng người từng người Chúa tể bị mò ra rồi đánh chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận