Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1826: Hai tân hoàng (2)

Hiện tại ân tình trả xong, tự nhiên là quay về trong vòng tay Yêu tộc.
Vẻ mặt Trịnh Thuần Quân lạnh nhạt nhìn Cự Viên Hoàng Kim: “Nói như vậy, ngươi khăng khăng muốn làm địch với Sơn Hải giới?”
Cự Viên Hoàng Kim chế nhạo một tiếng: “Làm địch, các ngươi có tư cách làm kẻ địch của ta sao?”
Lời này của Cự Viên Hoàng Kim, có thể nói là bá khí lộ ra, làm vô số Thiên Yêu máu nóng sôi trào.
Cự Viên Hoàng Kim nhìn Trịnh Thuần Quân nói: “Cút, nếu lại không cút, ta giết ngươi.”
“Địa bàn Thiên Yêu giới, chia ra một nửa.” Trịnh Thuần Quân nhìn Cự Viên Hoàng Kim nói.
“Tự tìm đường chết.”
Cự Viên Hoàng Kim dường như bị lời nói của Trịnh Thuần Quân làm cho nổi giận, lực lượng đại đạo bành trướng mà ra, tràn ngập giữa thiên địa, giơ cánh tay lên, quyền ấn lộng lẫy chói mắt vô cùng trực tiếp đánh tới Trịnh Thuần Quân.
Ánh mắt Trịnh Thuần Quân tỏa ra sắc bén, kiếm ý ngập trời lưu động, hoá thành một kiếm hà, tay một chỉ, kiếm hà và quyền ấn đụng vào nhau.
Ầm ầm!
Cả hai đụng vào nhau, thiên địa kịch liệt rung động, tiếng nổ vang vang lên không ngừng.
Trịnh Thuần Quân bay lên không, phất tay, từng thanh thần kiếm màu vàng xuất hiện, tiếp đó, trải rộng khắp trời, toàn bộ bắn tới Cự Viên Hoàng Kim.
Cự Viên Hoàng Kim lại đột nhiên rống to một tiếng, trong âm thanh chất chứa lực lượng sóng âm cực hạn, tựa như có thể rống rơi nhật nguyệt trên trời, từng thanh thần kiếm tiếp xúc với hắn vỡ nát từng tấc, hóa thành hư không.
kiếm ý màu vàng Trịnh Thuần Quân không thể thương tổn được một cọng lông của Cự Viên Hoàng Kim, bởi vì cảnh giới của Cự Viên Hoàng Kim quá cao thâm, cả hai chiến đấu chỉ giằng co mấy hơi thở, thắng bại đã phân.
Một luồng thần quang màu vàng từ trong cơ thể Cự Viên Hoàng Kim tỏa ra, sắc bén vô cùng, nhắm mục tiêu Trịnh Thuần Quân.
Ngực Trịnh Thuần Quân bị xuyên qua, xuất hiện một lỗ máu trước sau trong suốt.
Tiếp đó, Cự Viên Hoàng Kim giơ bàn tay lên, muốn diệt sát triệt để Trịnh Thuần Quân.
Nhưng ngay lúc này, mấy vị Thiên Đế của Sơn Hải giới cùng nhau xuất hiện, dồn dập bao phủ lực lượng đại đạo, triệt tiêu công kích của Cự Viên Hoàng Kim.
Lục Trần xuất hiện trên không trung, mặt đầy tức giận nhìn Cự Viên Hoàng Kim, nói: “Tên bạch nhãn lang ngươi, lúc trước ta mắt mù cứu ngươi, có lẽ nên để ngươi bị nhốt trong tử cảnh chờ chết.”
“Nể mặt ngươi ngươi cứu ta, lời bất kính xem như không nghe thấy, nếu như còn có lần sau, đừng trách ta không nể tình.” Đôi mắt màu vàng của Cự Viên Hoàng Kim lạnh lẽo âm trầm, mặt không biểu tình nhìn Lục Trần.
Lục Trần nghe nói như thế, sắc mặt trắng nhợt, song quyền nắm thật chặt, trong mắt lộ ra vẻ vừa khuất nhục vừa bất đắc dĩ.
Vô số Thiên Yêu nhìn thấy Lục Trần ăn quả đắng, sôi nổi vui tươi hớn hở, thì ra Lục Trần cũng lúc có ăn quả đắng, vị tân hoàng này, có thể nói là bá đạo vô biên.
Có một vị tân hoàng cường thế như vậy ở đây, Nhân tộc Sơn Hải giới, đừng nghĩ có cơ hội nô dịch bọn họ.
Lục Trần đứng lẳng lặng tại chỗ, sắc mặt không ngừng biến ảo, một hồi lâu, mới lên tiếng: “Nể tình ta đã từng cứu ngươi, đáp ứng một điều kiện của ta, thế nào?”
“Sâu kiến, ngươi không có tư cách nói điều kiện với ta, cút.” Ánh mắt Cự Viên Hoàng Kim sắc bén, dùng giọng điệu khinh thường nói.
Lục Trần châm chọc một câu: “Ngươi sợ là không dám hả?”
“Nói, điều kiện gì?”
Lục Trần nói: “Đánh cược, dưới tình huống Tạo Giới cảnh đều không nhúng tay, ngươi không được nhúng tay, để thế lực dưới Thánh Đế chém giết tranh đoạt địa bàn.”
“Hơn nữa ngươi là tân hoàng, sẽ không ngay cả chút can đảm này cũng không có chứ?” Tiếp đó, Lục Trần lại khích một câu.
Cự Viên Hoàng Kim nhìn chằm chằm Lục Trần, một lúc sau, lạnh nhạt nói: “Được, ta đáp ứng đánh cược với ngươi, nếu như Thiên Yêu Tạo Giới cảnh trở xuống đuổi không được Nhân tộc, một nửa địa bàn các ngươi muốn, ta dâng lên hai tay, nhưng, nếu như Nhân tộc Sơn Hải giới bị đánh đuổi, ngươi phải tự sát.”
Nói đến cuối cùng, mặt Cự Viên Hoàng Kim lộ ra uy nghiêm đáng sợ, trong giọng nói mang theo sát ý.
“Được, ta đáp ứng.” Lục Trần nói.
Cự Viên Hoàng Kim nói: “Một trăm năm sau đánh cược bắt đầu.”
“Không được.”
Bên cạnh, Tô Nghênh Hạ các nàng lộ ra vẻ sốt ruột, bác bỏ đề nghị này.
Lục Trần nói: “Nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy, sư phụ, ngươi đừng khuyên ta.”
Sau khi hai bên đạt thành điều kiện, liền rời đi.
Song đánh cược giữa hai người, nhanh chóng truyền khắp hai giới, dấy nên thảo luận điên cuồng của hai giới.
Sau khi Cự Viên Hoàng Kim trở về, lập tức ra lệnh để vô số Thiên Yêu thi đấu, hắn sẽ chọn ra mấy Thiên Yêu xuất sắc nhất bồi dưỡng trọng điểm, một trăm năm sau, đánh với võ giả Sơn Hải giới.
Cùng lúc đó, một tân hoàng khác cũng chiêu cáo thiên hạ, hắn muốn thu nhận mấy đồ đệ.
Trong lúc nhất thời, toàn thể các Thiên Yêu kích động hưng phấn lên, sôi nổi gia nhập thế lực của hai tân hoàng, chờ mong có thể được tân hoàng thu làm đệ tử, tương lai, thật tàn nhẫn tàn sát Nhân tộc.
Thái độ của hai vị tân hoàng làm cho hoàng tộc Thiên Yêu, còn có đám người Yêu Thần trong bóng tối kinh ngạc không thôi, chẳng lẽ hai tân hoàng này, thật sự triệt để đoạn tuyệt với Sơn Hải giới, thế nhưng, đối với người cẩn thận dè dặt như bọn họ mà nói, cũng không trước tiên lựa chọn tin tưởng, mà là tiếp tục ở trong bóng tối quan sát.
Nếu như hai tân hoàng này thật sự triệt để đoạn tuyệt với Nhân tộc, lôi kéo bọn họ, là có thể chuyển bại thành thắng, Yêu tộc thống trị toàn bộ đại giới lần nữa, bởi vì tu vi của hai tân hoàng không kém gì Yêu Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận