Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1107: Hiên gia

Lúc kiêu ngạo Yến Tử Hiên sẽ kiêu ngạo, lúc thu liễm thì sẽ thu liễm.
Trong đám người, hắn kiêng kỵ nhất chính là Mai Anh Lạc, sau đó là Thần Mục, Thần Mục ít nhất có thể ngang vai ngang vế với hắn, ngoại trừ hai người này ra, còn lại đều không để ở trong mắt.
Dù sao thì đám bại tướng dưới tay mà hắn nói trước đó, nói như vậy phần lớn mọi người đều bại trong tay hắn, cho dù Lôi Thương cũng không ngoại lệ.
“Khụ khụ!”
Lục Trần ho khan một tiếng.
Lục Trần ho khan, thành công khiến Yến Tử Hiên chú ý.
Vừa rồi chú ý của Yến Tử Hiên đặt toàn bộ lên trên người người xung quanh, vốn không phát hiện Lục Trần, hiện tại nghe được tiếng ho khan, quay đầu lại, lập tức thấy được Lục Trần quen thuộc.
Trên mặt Yến Tử Hiên lập tức hiện ra nụ cười sáng lạn, kinh ngạc nói: “Sư đệ, vậy mà ngươi cũng ở nơi này, thật sự là quá trùng hợp.”
Yến Tử Hiên không ngờ lại đụng phải Lục Trần ở Trung Châu vực.
Ấn tượng của Yến Tử Hiên đối với Lục Trần rất sâu, bởi vì trong tay người đó có Lục Thần kiếm của Nguyên Sơ kiếm đế lúc trước.
Trong đám người xung quanh, bốn người Lộc Minh, Viên Chính Thanh, Tượng Mãng, Tề Dương nhìn thấy Yến Tử Hiên gọi Lục Trần là sư đệ, cũng không lộ ra vẻ bất ngờ gì, bởi vì từ sau khi bọn họ bại trong tay Lục Trần, đã biết xác suất người này có chín phần xuất phát từ Kiếm Đế cung.
Yến Tử Hiên đi tới trước mặt Lục Trần, cười ha ha nói: “Hình như lúc đầu sư đệ ngươi có nói, đến từ mười vực, xem trí nhớ của sư huynh kìa.”
Yến Tử Hiên gãi đầu.
Đám người Cao Hiên thấy Yến Tử Hiên đi tới, cả người toát ra uy áp vô hình dường như khiến bọn họ hít thở không thông, nhưng thấy người này gọi Lục Trần là sư đệ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, may thay không phải là kẻ địch.
Bọn họ cảm thấy người này quá mạnh, nếu như muốn giết bọn họ, hoàn toàn sẽ không có khó khăn gì.
“Liễu Mục sư huynh đâu?” Lục Trần hỏi một câu.
“Ha ha, Liễu Mục sư huynh không xuống, hắn là Thánh Vương, không có điều kiện đến.” Yến Tử Hiên nhìn thấy ‘đồng loại’, rất nhiệt tình, không giấu diếm chút gì cả, trực tiếp nói bọn họ xuống tìm kiếm truyền thừa của Hư Không chi chủ, nếu như có thể đạt được Đế chi bản nguyên thì càng tốt.
“Hây, sư đệ, thực lực của ngươi tăng lên nhanh đó, cảnh giới cũng sắp đuổi kịp sư huynh rồi.” Yến Tử Hiên phát hiện cảnh giới của Lục Trần lại đạt tới Thánh Quân hậu kỳ.
Phải biết rằng hơn hai mươi năm trước, lúc gặp được Lục Trần ở không gian Đông Hoàng, người này mới Hoàng cảnh, hiện giờ đã là Thánh Quân hậu kỳ, thực lực này có thể nói là biến hóa nghiêng trời lệch đất.
“Tu luyện hơn nửa năm dưới tàng cây Bồ Đề thần thụ!” Lục Trần trả lời một câu.
“Khó trách!”
Yến Tử Hiên bừng tỉnh, ánh mắt người xung quanh cũng lộ ra một luồng dị sắc, có thể tu luyện ở dưới Bồ Đề thần thụ tuyệt đối là một loại cơ duyên khiếp trời, đáng tiếc trên chín tầng trời, Bồ Đề thần thụ đã bị diệt sạch.
“Đợi lúc trở về, hãy đi lên cùng sư huynh, mười vực không có gì thú vị cả, phía trên mới vui vẻ.” Yến Tử Hiên nhìn thấy Lục Trần, miệng vẫn luôn nói, không dừng lại.
“Lên đó?”
Trong mắt Lục Trần lộ ra một tia dị sắc, hắn hoàn toàn không nghĩ tới sẽ lên chín tầng trời sớm hơn, bởi vì mấy sư phụ sẽ không giúp hắn, muốn đợi sau khi hắn tu luyện tới Thánh Vương đại thành rồi tự đi lên.
Bởi vì hắn là người duy nhất có thể tu luyện Cửu Phệ Thiên Công, mấy sư phụ tuyệt đối không cho phép hắn xuất hiện chút sai lầm nào.
Nếu sau khi hắn tu luyện tới Thánh Vương đại thành tiến vào chín tầng trời, trải qua hoàn thiện quy tắc tẩy lễ, có xác suất nhất định trực tiếp tiến vào Chí Tôn cảnh, như vậy năng lực bảo vệ tính mạng sẽ càng lớn.
Cho dù là Chí Tôn cũng không phải là vô địch ở Thượng giới, tộc quần Thiên Yêu đã thẩm thấu Sơn Hải giới, chín tầng trời, hơn nữa còn có thế lực âm thầm nhập vào Thiên Yêu giới, cho dù Chí Tôn mạnh mẽ, cường giả Thiên Tôn không chừng đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.
Nhưng Lục Trần ở lại mười vực cũng không có ý nghĩa gì, nếu lần này hắn có thể đạt được Đế chi bản nguyên, hoàn thiện quy tắc Hư Không, sau khi tiến vào Thượng giới cũng có thể như cá gặp nước.
Hơn nữa, hiện tại hắn đã trưởng thành, không cần hoàn toàn nghe theo lời của sư phụ, ngẫu nhiên “phản nghịch” một chút, cuộc sống mới thêm chút vui vẻ.
“Đúng rồi sư đệ, trong những người này có ai ức hiếp ngươi hay không, nếu có, sư huynh sẽ xử lý giúp ngươi.” Lúc Lục Trần im lặng, ánh mắt Yến Tử Hiên lần lượt đảo qua trên thân một đám người.
Sắc mặt của đám thiên kiêu Thượng giới này thoáng mất tự nhiên.
Ba người Lộc Minh, Viên Chính Thanh, Tề Dương muốn khóc, bọn họ đều bại trong tay Lục Trần, nói gì đến ức hiếp.
Người còn lại không giao tiếp với Lục Trần, ánh mắt đều hiện lên một tia khác thường, chỉ sợ Yến Tử Hiên vẫn chưa biết sư đệ này mạnh cỡ nào, Cố Vân bị đối phương đánh đến xì phân, tế xuất pháp chỉ mới thoát thân được.
Phần lớn người ở đây có lẽ đều không phải là đối thủ của sư đệ Yến Tử Hiên.
Ngoại trừ Mai Anh Lạc, đám người Thần Mục ra tay.
“Cái đó, Tử Hiên, thương lượng chút việc!” Tề Dương nhìn về phía Yến Tử Hiên, truyền âm nói, Tề Dương và Yến Tử Hiên vẫn có chút giao tình, chỉ là không quá sâu.
“Ngươi gọi ta là gì?” Yến Tử Hiên quay đầu lại, ánh mắt rơi lên trên người Tề Dương, nói: “Có gì không thể nói trước mặt mà phải truyền âm, có chuyện gì không thể để người khác biết sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận