Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 356: Hàng lâm

Vương uy không gì sánh nổi, tràn ngập mỗi một tấc không gian trên đại sảnh tầng hai khiến cho lão bản Cẩm Ninh khách điếm và khách hàng choáng váng, đầu óc rung động kịch liệt.
Cho dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ ra được, trong mấy người kia lại có bốn vị Vương giả tuyệt đỉnh, bốn vị Vương giả đỉnh phong.
Nhưng mà điều khiến người ta sợ hãi nhất lại ở phía sau.
Vẫn còn tám người không tỏa ra khí tức, đến khi bọn họ phóng thích ra thì hoàng uy cuồn cuộn, mấy cột hoàng uy mạnh mẽ phóng lên tận trời, xoắn nát mây gió trên bầu trời.
Tám luồng hoàng uy ngưng tụ lại khiến thiên địa đổi sắc, mây đen kéo đến, khí tức mãnh liệt cuồn cuộn như sắp có giông tố bão táp, bao phủ cả hoàng thành.
“Tám, tám vị Hoàng.”
Lão bản Cẩm Ninh khách điếm lập tức sợ hãi, mặt không còn tí máu nào, đôi mắt mở to, nguyên thần cũng đều đang run sợ.
Hắn không hề cảm nhận sai, là khí tức của tám vị Hoàng giả.
Khách quan xung quanh có mặt mũi như gặp phải quỷ.
Trong khoảnh khắc tám Hoàng bùng nổ khí tức, khí tức này giống như hồng thủy mãnh thú, quét qua hoàng thành. Giờ phút này, vô số người trong hoàng hành đổi sắc mặt, bọn họ ý thức được là sắp có chuyện lớn xảy ra.
“Đi thôi…”
Bịch bịch bịch!
Tám Hoàng tám Vương hóa thành tàn ảnh phóng lên trời, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Mặc dù người đã đi nhưng mà uy áp còn sót lại vẫn chưa tiêu tan, như một tảng đá lớn đè lên lồng ngực của mọi người.
Trong sân chỉ còn lại một mình Lục Trần, hắn lau khóe miệng đứng lên, đi đến trước mặt lão bản Cẩm Ninh khách điếm đang trợn tròn mắt, vỗ bả vai hắn, thản nhiên nói: “Không cần sợ Cổ gia sẽ trút lửa giận lên Cẩm Ninh khách điếm của ngươi, bởi vì sau một nén nhang nữa, Cổ gia sẽ tan thành mây khói, đi vào lịch sử.”
Sau khi nói xong, Lục Trần đi đến trước mặt Thanh Ly, nói: “Ngươi không sao chứ?”
“Không, không sao.”
Thanh Ly không dám nhìn Lục Trần, nhỏ giọng nói: “Đa tạ công tử ra tay giúp đỡ.”
“Không sao thì tốt. Sau này sẽ không ai bắt nạt ngươi như vậy nữa.” Lục Trần nói xong thì bước nhanh rời đi, hắn với Thanh Ly chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi, là một khách qua đường ngắn ngửi trong cuộc đời hắn.
Thanh Ly nhìn bóng lưng Lục Trần, quả nhiên hoàng thành lại thay đổi kinh thiên vì sự xuất hiện của thanh niên này.
Có lẽ, lập tức sẽ có một thế lực cấp Nhân Hoàng bị hủy diệt.

Cổ gia!
Là đệ nhất hào môn ở hoàng thành, giàu có nhất hoàng thành, không chỉ chiếm vị trí có phong thủy tốt mà còn cực kỳ rộng lớn, có hơn ngàn mẫu.
Trong gia tộc, từng tòa cung điện san sát nhau, còn có hàng trăm mẫu vườn tược trái cây, đều cất giữ nguyên liệu ủ rượu.
Khi Lục Trần đến nơi này, mười sáu bóng người đứng trên bầu trời, đang công kích trận pháp.
Nguyên nhân là vì trong khoảnh khắc khí tức Hoàng giả bộc phát, không ít người có thực lực trong hoàng thành đều thấy không ổn, họ không do dự trực tiếp mở ra trận pháp phòng ngự.
Địa Linh trận cấp sáu của Cổ gia, nhằm vào Vương cảnh.
Bình thường, một Hoàng cảnh muốn phá vỡ trận pháp đều gặp chút khó khăn.
Nhưng hôm nay lại có đến tám vị Hoàng đến, hơn nữa đều không phải Hoàng cảnh phổ thông, có hai Nhân Hoàng đại thành, hai Nhân Hoàng tiểu thành, còn có bốn vị Nhân Hoàng đỉnh phong.
Hạng Phong và Thần Ưng ra tay với vị Nhân Hoàng đại thành đến hoàng triều này. Trên người bọn họ của ra từng tia từng luồng lực lượng quy tắc, xung quanh cuốn lên gió lốc đáng sợ. Đứng trên mặt trận pháp, chân chỉ vừa bước ra, ẩn chứa một lực lượng quy tắc đáng sợ như trời lở đất nứt, vang lên tiếng thét kinh thiên động địa, chấn động bầu trời.
Một cước hạ xuống, kết giới sáng lên rồi nứt ra, các vết nứt lan rộng ra.
Hai cước hạ xuống, trận kỳ trực tiếp nứt ra, hoàn toàn mất tác dụng.
Sáu vị Hoàng, tám vị Vương giả còn lại cũng đang công kích trận kỳ, mỗi một hịp thở đều làm trận kỳ rạn nứt ảm đạm, đoán chừng không đến một phút thì trận pháp sẽ lập tức bị nghiền nát.
“Dừng tay, các ngươi làm gì vậy!”
Cổ gia bay ra một Nhân Hoàng, đứng trên đỉnh tòa nhà, đôi mắt phun lửa nhìn chằm chằm mười sáu người trên bầu trời.
Đội hình tám Hoàng tám Vương càn quét Cổ gia, không cần đến thời gian một nén nhang.
Trong lòng hắn đang vô cùng chấn động.
Lúc trước khi cảm nhận được khí tức tám Hoàng hắn đã có dự cảm không tốt, nhưng cũng không để ý, bởi vì Cổ gia bọn họ không đắc tội với ai, không thể nào xông vào Cổ gia được.
Nhưng ai mà ngờ, sau khi tám Hoàng bộc phát khí tức sau hai ba nhịp thở thì nhóm người này đã lập tức tới Cổ gia, bắt đầu công kích trận pháp.
Lại thêm một Hoàng và mấy vị Vương của Cổ gia xuất hiện, đứng trên đỉnh tòa nhà, sắc mặt ngượng ngập lạ thường.
Về phần tiểu bối của Cổ gia, nhìn Hoàng giả trên bầu trời như thần ma, hai bước chân đã đạp vỡ một trận kỳ.
Trong mắt họ lộ ra nỗi sợ hãi vô tận, sắc mặt trắng bệch, trận pháp bị phá vỡ, không biết thứ chờ đợi bọn họ sẽ là cái gì.
“Cổ gia, hóa ra là nhằm vào Cổ gia.”
“Cổ gia tiêu rồi.”
Giờ phút này, trong hoàng thành, cảm nhận được dao động tràn ngập trong phạm vi Cổ gia, trong lòng các thế lực cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nếu tìm Cổ gia gây chuyện thì nói lên rằng không liên quan gì đến bọn họ nên họ cũng thả lỏng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận