Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1384: Vua giày vò (2)

Kim Cao Tưởng cảm giác được Lục Trần đuổi theo phía sau, dọa ra bản thể.
Một con đại bàng màu vàng xuất hiện, đôi cách xòe ra rộng đến vài trăm thước, nó vỗ cách một cái, một trận cuồng phong nổi lên, trong chớp mắt bay xa mấy trăm dặm, Lục trần thấy không đuổi kịp được liền vung một đường kiếm quang, chém vào phần lưng của Kim Cao Tưởng.
Kim Cao Tưởng gào lên một tiếng thảm thiết, cố nén đau đớn bay đi rồi biến mất nơi chân trời.
Lục Trần thấy Kim Cao Tưởng chạy mất, ánh mắt lộ ra tia tiếc nuối, với tốc độ của hắn hoàn toàn không thể đuổi kịp. Nhưng hiện tại chuyện chính không phải là truy kích Kim Cao Tưởng, hắn lại quay trở về quảng trường.
Tộc Ma Bất Tử thấy Lục Trần quay trở về, trong ánh mắt toát lên tia sợ hãi, bọn họ chưa bao giờ gặp qua loại biến thái như thế này, dù có đứng im môt chỗ bọn họ cũng không thể phá được hàng phòng ngự của hắn.
Sắc mặt của Hứa Quan Tây cũng tái nhợt, hiện tại hắn từ chuẩn Chí Tôn rơi xuống Thánh Vương cảnh sơ kỳ, tuy nội tâm đã thâm hỏi tổ tông mười tám đời của người nào đó thăm hỏi qua một lần, thế nhưng cái này không thể ngăn cản được sự sỡ hãi của hắn đối với người nào đó.
Thấy ánh mắt của người nào đó nhìn mình, sắc mặt Hứa Quan Tây trở nên khó coi hơn, trong lòng thấp thỏm, đối phương vẫn còn muốn tra tấn hắn nữa sao!?
Hắn đã sắp rơi xuống Thánh Quân rồi, tính ra hiện tại vẫn chưa thảm lắm, chỉ cần tiêu hao linh tinh là có thể trở lại chuẩn Chí Tôn rồi. Nhưng nếu rơi xuống Thánh Quân thì phải làn quy tắc nhập thánh vương lần nữa, không phải chuyện nhỏ đâu.
Lục Trần nhìn Hứa Quan Tây đang run lẩy bẫy, cùng với bộ dạng bá đạo kiêu ngạo trước kia trong như hai người khác nhau vậy, thần xui quỷ khiến thế nào hắn lại nói: “Lúc quay về tộc Ma Bất Tử gặp Hứa Thanh Dao nhớ nói với nàng một câu, kêu nàng tắm rửa sạch sẽ rồi đến Giới thành gặp ta.”
Tắm rửa sạch sẽ?
Câu nói đầy mơ hồ này không khỏ khiến mọi người có suy nghĩ lệch lạc, ánh mắt mọi người xung quanh đều lộ ra vẻ hoài nghi, chảng lẽ người thanh niên và vị Hoàng Tôn mỹ nữ kia của tộc Ma Bất Tử có gì đó mờ ám?
Nghe nói Hứa Thanh Dao hoàng tôn sắc nước hương trời, là một mỹ nữ tuyệt sắc vừa gợi cảm lại quyến rũ, ai nhìn thấy cũng si mê đến điên cuồng.
Nhưng không thể nào, Hứa Thanh Dao hoàng tôn sao có thể ở cùng một chỗ với thanh niên trước mặt được.
Khuôn mặt của Hứa Quan Tây đỏ lên, tất nhiên không phải do ngượng ngùng mà là hắn đang tức giận, hắn cho rằng người trước mặt này đang trêu chọc, khinh thường Hoàng Tôn của tộc hắn, thẹn bản thân không phải là đối thủ, không thể dạy cho tên kia một bài học, đành nghiến răng nghiến lơi nói: “Được, ta nhất định sẽ chuyển lời. Tới lúc đó ngươi đừng hối hận.”
Hứa Quan Tây thầm cười khẩy, tên này ỷ bản thân có chút thực lực liền nghĩ mình có tư cách trêu chọc Hoàng Tôn, hắn hoàn toàn không biết Hoàng Tôn đại diện cho cái gì.
Lục Trần nói xong cũng không để ý đám người của tộc Ma Bất Tử nữa, hắn đưa mắt nhìn tấm bia ở giữa quảng trường. Trong tấm bia đá đó tỏa ra quy tắc trọng lực rất lớn, xem ra Nông Nham thánh đế đã phong ấn những am hiểu về đại đạo trọng lực vào trong đó, để cho đời sau lĩnh ngộ và những người đời sau đều có cơ hội lĩnh ngộ quy tắc như nhau.
Nói như vậy thì rất khó để lĩnh hội được quy tắc này, vì không có hơi hấp thụ, có lẽ có vài chỗ có trọng lực Trường vực hoặc nhặt được hòn đá có đầy quy tắc trọng lực.
Nhưng không chắc chắn sẽ lĩnh ngộ được, trong hàng ngàn người chỉ có một người làm được.
Nông Nham thánh đế phong ấn đại đạo trọng lực trong tấm bia đá lại để cho người ngoài cảm ứng được nó, việc này có thể tăng cao khả năng cảm ngộ của mọi người.
Đây cũng là lần đầu tiên Lục Trần cảm nhận được một quy tắc trọng lực mãnh mẽ như vậy, so với Huyền Trọng ấn còn đáng sợ hơn.
Lục Trần có cảm giác nếu hắn ở lại đây tu luyện, nhanh thì mấy tháng, chậm thì một năm là có thể lĩnh ngộ được.
Lục Trần bước từng bước đi về phía tấm bia, cứ tiến tới một bước hắn lại cảm nhận được áp lực tăng lên một phần.
Linh lực trong cơ thể Lục Trần điên cuồng gào thét, chống lại áp lực, tiếp tục đi về phía trước, đi tới nơi cách tấm bia đá khoảng mười thước.
Những người xung quanh đều dùng đôi mắt sáng rực nhìn Lục Trần, trong số bọn họ cũng có người có thể đi đến nơi cách bia đá khoảng ba mươi trượng, nhưng Lục Trần là người lúc nãy đã đánh bại Hứa Quan Tây, còn dọa cho Kim Bằng nhất tộc Kim Cao Tưởng chạy mất, thực lực vượt xa bọn họ, chắc phải đi đến gần hơn nữa.
Khoảng cách càng gần thì cảm giác đối với quy tắc trọng lực sẽ càng rõ ràng.
Đáng tiếc, bọn họ không biết công pháp tu luyện đặc thù của Lục Trần, quy tắc mà hắn muốn không cần phải dựa vào cảm ngộ, điều kiện để hắn có thể lĩnh ngộ được là, chỉ cần nơi đó có quy tắc để hắn có thể trực tiếp hấp thụ, đợi khi thời cơ chín muồi, tự nhiên hắn sẽ lĩnh ngộ được.
Vì vậy, lúc mọi người nghĩ rằng Lục Trần sẽ tiếp tục tiếng về phía trước, hắn lại trực tiếp ngồi xếp bằng dưới đất, bắt đầu tu luyện.
Tất nhiên Lục Trần không thể nói mình có hứng thú đối với ngọc phù bí cảnh, bởi vì lúc trước biểu hiện ra đầy đủ sức chiến đấu, nếu như biểu lộ quá rõ sự hứng thú đối với ngọc phù bí cảnh, điều đó sẽ làm nản lòng sự nhiệt tình của nhóm máy rút tiền này, nếu như nói không có hứng thú đối với ngọc phù bí cảnh thù nhóm máy rút tiền này mới có động lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận