Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 543: Kim Anh Tuấn đến tìm

Tử Hằng khóc không ra nước mắt mà lên án: “Lúc ở thành Cự Khuyết ngươi lừa ta còn chưa đủ thảm sao, ta bị mấy tên cấp Thánh Tử khiêu chiến liên tục, sau khi trở về Thanh vục thì nằm nghỉ ngơi trên giường khoảng gần ba tháng.”
Lục Trần cười ha ha nói: “Đại ca à, ngươi đã hiểu lầm rồi, ta chưa bao giờ gài ngươi đâu, là tự ngươi uống rượu say rồi nói mấy câu lung tung, đắt tội những người đó, cũng nhưng không phải là do tiểu đệ cố tình gài ngươi.”
“Lúc đó ngươi đã uống say bí tỉ rồi, có cản cũng cản không được.” Lục Trần dùng giọng thâm tình mến để cường điệu bầu không khí: “Đại ca à, là ngươi ra mặt cho tiểu đệ, dùng thân hình gầy gò đó để che chắn trước mặt tiểu đệ, khiến cho tiểu đệ rất cảm động, mỗi lần nhớ đến sự nghĩa khí của đại ca đều, đôi mắt của tiểu đệ lại ươn ướt, bị nước mắt làm nhòe đi.”
Cảm động cái con mẹ nhà ngươi!
Cả người Tử Hằng đều nổi da gà, có chút khó chịu với sự buồn nôn của Lục Trần, nói sang chuyện khác: “Chúng ta nói chuyện chính sự đi.”
Hai người Quý Nhiên và Tử Hằng đến gặp Lục Trần là để bàn cách đối phó với người của Tứ Thánh sơn, các đệ tử của Kiếm Đế cung đi vào bí cảnh đã bị tổn thất nặng nề, khoảng nợ này phải tính lên đầu của Tứ Thánh sơn.
Gần đây, Tứ Thánh sơn phái người đi tìm kiếm trận pháp ẩn nấp trong dãy núi Thiên Thương, chuẩn bị tìm kiếm truyền thừa của tiên tổ.
Bọn họ đến đây để thảo luận xem nên tập kích trước khi tìm thấy truyền thừa hay tập kích sau khi tìm thấy truyền thừa.
Quý Nhiên bày tỏ suy nghĩ của mình.
Nghe xong, Lục Trần gõ bàn nói: “Đương nhiên là sau khi tìm được truyền thừa.”
Lục Trần vẫn đang chờ truyền thừa của Cầm Thánh, cái này là để cho sư muội, hơn nữa trận pháp ẩn nấp Tứ Thánh để lại, rất có khả năng chỉ có đệ tử của Kỳ Thánh cung mới có thể tìm được.
Vì vậy, sau khi tìm được truyền thừa mới quyết định ra tay với người của Tứ Thánh sơn.
Tử Hằng nhíu nhíu mày, nói: “Nếu như bọn họ có được truyền thừa, sức chiến đấu có thể sẽ tăng lên rất nhiều, còn không chừng sẽ tăng lên đến cấp độ Thánh Tử.”
Quý Nhiên nói thêm: “Dù sao thì bọn họ cũng có danh phận hậu bối của tiên tổ Từ Thánh, tỷ lệ truyền thừa cho chúng ta là rất nhỏ.”
Hai người bọn họ có những băn khoăn riêng, lỡ đâu sau khi nhận được truyền thừa, bốn người đại diện của Tứ Thánh sơn thăng cấp thành Thánh Tử, thực lực tổng thể của các đệ tử khác cũng tăng lên, vậy thì sẽ có chút phiền phức.
Lục Trần hời hợt nói: “Vậy thì sao chứa, chẳng lẽ lên cấp Thánh Tử thì có thể ghê gớm lắm sao.”
Lục Trần cơ bản là chẳng xem người của Tứ Thánh sơn ra gì, cho dù là thăng cấp thành Thánh Tử thì cũng chỉ như vậy mà thôi.
“Hơn nữa, lần này không chỉ có người của Kiếm Đế cung tiến vào, mà các thế lực khác cũng sẽ tiến vào, các ngươi không cần phải làm gì khác, sau khi tiến vào thì cứ khóa chặt vào người của Tứ Thánh sơn cho ta, Kiếm Đế cung gia lớn nghiệp lớn, không thiếu một chút truyền thừa này.”
“Thần niệm của bốn vị Thánh Vương đều đã tiêu tan hết rồi thì tốt, nếu còn như chưa tiêu tán, dám cả gan truyền lại cho đệ tử Tứ Thánh sơn, thì truyền cho người nào giết người đó.” Trong giọng nói của Lục Trần mang theo một tia sát ý lạnh thấu xương.
Ngay cả khi không có chuyện của Tứ Thánh sơn này, hắn vẫn sẽ quyết định làm điều đó.
Sau khi đến thế giới này một hai thập kỷ, Lục Trần hiểu sâu sắc rằng cách sinh tồn trên thế giới này chính là có nắm đấm lớn, đấu với trời, đấu với đất, đấu với con người.
Tài nguyên tu luyện cần phải đi tập hợp lại, đi đấu tranh mới có, chứ không phải chỉ ngồi một chỗ thì tài nguyên tu luyện, cơ duyên và những thứ tương tự sẽ được đến tận cửa.
“Tính theo thời gian, bốn món đồ cổ này hẳn là đã ngã xuống cách đây hai mươi vạn năm, cho dù bên trên vẫn còn một chút thần niệm tồn tại, mười không đủ một, cũng không thể làm tổn thương chúng ta được.” Lục Trần thản nhiên nói: “Vậy nên chúng ta không cần lo lắng đến việc bốn lão già này có còn thần niệm hay không.”
“Để cho đệ tử của Tứ Thánh sơn nhìn thấy truyền thừa, nhưng không lấy được, đối với bọn họ thì đây không khác gì tra tấn về tinh thần, có thể coi là để lấy lại một chút tiền lãi.”
Khi cả hai nghe thấy những lời của Lục Trần thì trong lòng nghiêm nghị, Lục Trần không hổ danh là Lục Trần, tàn nhẫn hơn bọn họ rất nhiều.
Trong khi bọn họ đang im lặng, Lục Trần tiếp tục nói: “Đợi đến sau khí tranh đoạt trong bí cảnh kết thúc, các ngươi cũng đừng quan tâm đến người của Tứ Thánh sơn, không cần phải vội vàng về việc đối phó với bọn họ, tốt nhất là các ngươi hãy đến thành Đại Vu, ít nhất Vu Thể giới cũng thân thiện hơn tộc Ma Bất Tử một chút, ta còn phải ở lại đây để phá hủy cung điện xám cho bọn họ.”
Lục Trần tính toán kỹ lưỡng từng bước một, một khi hắn không còn giá trị lợi dụng nữa, tộc Ma Bất Tử, nhất là bố gia tộc lớn của thánh Vô Song sẽ dẫn đầu đối phó với hắn.
Đó là lý do tại sao hắn yêu cầu người của Kiếm Đế cung đi đến thành Đại Vu trước.
Về phần hắn, đi một bước thì tính bước một, nếu như đi đến đường cũng, thực sự phải đối mặt với sự truy sát của Thánh Vương, trên người hắn vẫn còn có Thánh niệm đấy.
Những người khác có thể chỉ có một, nhưng trên người hắn có khoảng năm cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận