Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 170: Khổng Hiên(1)

Lục Trần khoanh tay đứng, khí chất rất xuất trần, đứng trên không trung, giống như một Hoàng giả trẻ tuổi nhìn xuống đám người ở đây, cười nhạt nói: “Vừa đến Hoàng cung Khổng Tước, đã nhận được khiêu chiến như vậy, có chút thú vị, nhưng các ngươi quá yếu, khiến ta rất thất vọng.”
“Nhưng mà, các ngươi thua cũng không oan, ta xuất đạo năm năm, từ đầu đến cuối, chưa từng thất bại, Siêu Phàm cảnh chưa đủ, bảo Nguyên Thần cảnh đến đây đi, để ta xem thử thiên kiêu của Hoàng triều Khổng Tước như thế nào, cho phép người Nguyên Thần cảnh dùng lực lượng tinh thần.”
Thanh niên của Hoàng cung Khổng Tước xung quanh nghe thấy lời của Lục Trần, ánh mắt lộ ra vẻ lạnh lẽo, Lục Trần còn kiêu ngạo hơn bọn họ tưởng, chẳng trách dám sỉ nhục Thánh chỉ Nhân Hoàng, khơi mào Hoàng chiến, còn giết chết Tề Hoàng, nhưng Hoàng triều Khổng Tước bọn họ, còn thịnh vượng hơn Đại Tề gấp mấy lần.
Cường giả cấp Nhân Hoàng, có khoảng bốn người, Nhân Hoàng mạnh nhất trong đó, đã bắt đầu chạm đến lực lượng quy tắc.
Lục Trần đến Hoàng cung Khổng Tước làm càn, sợ là đến nhầm chỗ.
Nhưng bọn họ cũng biết, đại nhân vật thế hệ cũ không thể ra tay, bởi vì đây là vấn đề liên quan đến thể diện, muốn lấy lại vị thế, thì phải dựa vào thế hệ trẻ bọn họ, nếu bọn họ không thể đánh bại Lục Trần, như vậy có thể trơ mắt nhìn Lục Trần diễu võ dương oai ở Hoàng cung.
“Ta đấu với ngươi.”
Cuối cùng lại có một thanh niên khác bước ra, người này mặc đồ trắng, khuôn mặt tuấn tú, trắng trẻo mịn màng, trắng như sữa, làn da này, ngay cả nữ nhân nhìn thấy cũng phải ghen ghét đố kỵ, ánh mắt hắn thâm thúy, đồng tử màu vàng nhạt, giống như hai tia thần mang.
Đồng tử vàng nhạt, sở hữu huyết mạch Khổng Tước yêu thánh chính thống, là thành viên Hoàng tộc.
Khí tức của hắn cũng rất mạnh, Siêu Phàm cảnh viên mãn, mạnh hơn hai người vừa rồi không chỉ một chút.
“Khổng Hiên ra tay, hẳn là có thể đánh bại Lục Trần.”
“Tốt rồi, mỏi mắt mong chờ.”
Thanh niên xung quanh nhìn thấy Khổng Hiên bước ra, dùng truyền âm giao tiếp, Khổng Hiên là Hoàng tộc chính thống, con nối dõi của Nhân Hoàng, thực lực mạnh hơn bọn họ rất nhiều, hơn nữa bọn họ cũng không tin những lời khoác lác Lục Trần vừa mới nói, nói cái gì mà phải khiêu chiến người ở Nguyên Thần cảnh.
Hắn là Siêu Phàm cảnh, lấy cái gì đấu với Nguyên Thần cảnh, dùng võ miệng sao?
Lúc Khổng Hiên bước ra, ánh mắt của bọn họ đều nhìn về phía Khổng Hiên, hy vọng nhanh chóng khai chiến, để Khổng Hiên hạ gục tên kiêu ngạo này.
Lục Trần nhìn chằm chằm vào tên nhóc vừa bước ra này, không thể không nói, rất “xinh đẹp”, còn đẹp hơn nữ nhân.
Khuôn mặt của Khổng Hiên rất thanh tú, mang theo khí chất tuấn tú, môi hồng răng trắng, hắn nhìn Lục Trần nhẹ nhàng nói: “Thực lực của Lục huynh rất mạnh, khiến ta bái phục, vì vậy trận chiến này, ta phải dùng toàn lực ứng phó, Lục huynh ngươi phải cẩn thận.”
Lục Trần nhìn chằm chằm Khổng Hiên một hồi lâu, khiến cho Khổng Hiên đỏ mặt, khó hiểu hỏi: “Lục huynh nhìn ta chằm chằm làm gì, ta là nam.”
Lục Trần nói: “Ta biết ngươi là nam, nhưng ngươi một nam tử lại có dáng vẻ này, có chút quá đáng, còn nữa, giọng điệu nói chuyện có thể nam tính một chút không, đừng mềm yếu như nữ nhân, nghe vào khiến ta nổi da gà.”
Nhìn thấy khuôn mặt này, Lục Trần lại tức giận, không khỏi nghĩ đến một nam nhân khác có được khuôn mặt “xinh đẹp” như vậy, vận đào hoa rất tốt, dù đi đến đây, đều sẽ khiến cho nữ nhân xôn xao, trở thành đối tượng nữ nhân si mê.
Vì vậy, Lục Trần nhịn không được châm chọc một câu.
Sắc mặt Khổng Hiên ửng đỏ, đôi mắt vàng nhạt tràn đầy tức giận, nói: “Lục huynh, mong ngươi tôn trọng một chút.”
“Được rồi, ra tay đi.” Lục Trần nhún vai.
“Khổng Hiên điện hạ, cố lên, đánh bại tên điên này.”
Xung quanh, một đám người cổ vũ cho Khổng Hiên.
Khổng Hiên lạnh mặt, ánh sáng trong con ngươi màu vàng nhạt tăng vọt, hóa thành một luồng kim quang, vô cùng chói mắt, đồng thời, khí tức của Khổng Hiên cũng phát ra, mơ hồ bao phủ một chút khí tức của Yêu tộc.
Hắn vốn là hậu duệ kết hợp giữa Nhân tộc và Yêu tộc, sau khi thành Thánh, nói không chừng có thể phản tổ, hóa thành dáng vẻ khổng tươcs.
Khổng Hiên há miệng phun ra một luồng kiếm quang, uy năng rất mạnh, xuyên thủng hư không, bắn về phía Lục Trần. Nhìn kỹ, đây không phải kiếm quang, mà là một chùm ánh sáng ngưng tụ từ một năng lượng nào đó, mang theo sức xuyên thấu đáng sợ.
Đây là bí thuật của tộc Khổng Tước, ngưng tụ sức mạnh bản thân, bật hơi như kiếm, uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Mí mắt Lục Trần nhảy lên, thân thể lạnh lẽo, tóc gáy dựng thẳng, võ kỹ này tương tự với Toái Linh chỉ, ngưng tụ năng lượng bản thân, hội tụ thành một điểm, còn đáng sợ hơn kiếm quang, không dám đỡ lại, thi triển bước chân kỳ quái, biến mất tại chỗ.
Trong không khí chỉ vang lên một tiếng sấm yếu ớt.
Ầm!
Tia sáng mà Khổng Hiên phun ra, uy lực vô song, trực tiếp cắt xuyên qua cây cổ thụ mấy người ôm mới hết phía sau Lục Trần, ầm ầm sụp xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận