Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1113: Người có tên, cây có bóng

Khí linh nói: “Năm đó Hư Không chi chủ thảo luận với mấy Kiếm Đế ở Kiếm Đế cung cùng nhau nghiên cứu ngàn năm, sáng tạo ra một môn kiếm pháp cấp Đế.”
Ánh mắt Lục Trần lóe lên, nói: “Được, nhưng ta còn có một yêu cầu, ngươi nhận ta làm chủ đi.”
“Cái gì?”
Khí Linh vừa nghe, nhảy lên cao, trực tiếp từ chối: “Không thể nào, ta sẽ không nhận ai làm chủ.”
“Không phải ngươi là pháp bảo của Hư Không chi chủ sao, hiện tại hắn đã chết, ngươi có thể nhận ta làm chủ nhân mới.” Lục Trần nói.
Đây là món Đế khí hư không, có ý thức tự chủ, nếu mà nói, tốt nhất là đạt được.
Khí linh nói: “Ai nói cho ngươi biết Hư Không chi chủ là chủ nhân của ta.”
“Ta không có chủ nhân.” Lúc Lục Trần ngây người, khí linh tiếp tục nói: “Ta không thuộc về bất kỳ một người nào, mà thuộc về toàn bộ Sơn Hải giới, lúc có chiến sự, ta có thể phát huy hiệu quả kỳ diệu, cũng chính là mang theo một đám đại quân xâm nhập vào nội địa kẻ địch, đánh Thiên Yêu trở tay không kịp.”
“Năm đó tuy ta đi theo Hư Không chi chủ nhưng vốn không phải là Đế khí của hắn, nếu như muốn nói là chủ nhân thì ta chỉ có một người, đó chính là người sáng tạo ra ta.”
“Ai sáng tạo ra ngươi vậy?” Lục Trần hỏi.
Khí linh nghiêm túc nói: “Luyện khí sư mạnh nhất Sơn Hải giới, Giản Khinh m.”
“Ừm, xem ra chúng ta là người một nhà rồi!” Lục Trần sờ mũi, cười nói.
Hư Không Thành Bảo lại do ngũ sư phụ nhà mình chế tạo ra, không thể không nói, quá trùng hợp.
“Có ý gì?” Khí linh nghi ngờ.
Lục Trần nói: “Giản Khinh âm là ngũ sư phụ của ta, nàng sáng tạo ra ngươi, ngươi cũng xem như là của ta.”
Khí linh bị đáp án của Lục Trần đánh cho ngoài cháy trong mềm, rất lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần, một lúc lâu sau, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, dùng ánh mắt khó tin nhìn Lục Trần: “Ngươi, ngươi không đùa chứ.”
Rốt cuộc tiểu tử thối này là ai, trước đó nói Đại Mộng Thiên Nữ là sư phụ hắn, hiện tại ngay cả Giản Khinh âm cũng là sư phụ của hắn, rốt cuộc có bao nhiêu sư phụ vậy.
Lục Trần nhún vai, nói: “Lừa ngươi làm gì, hiện tại ngũ sư phụ ta đang ở Trung Châu vực, nếu ngươi không tin, có thể theo ta trở về xem xem.”
Lục Trần vừa nói, vừa đi tới tường thành, nhìn về phía tường thành như kim loại, gõ gõ, truyền ra một tiếng kim loại rung động.
“Tường thành này là kim loại sao?” Lục Trần hỏi.
Khí linh lập tức đắc ý: “Đương nhiên, năm đó đã dùng Thanh Kim hiếm có chế tạo ra ta, thuộc cấp bậc Đế liệu, cũng có thể nói là thần liệu, dù sao chính là nguyên liệu chế tạo Đế khí, vô cùng khan hiếm!”
“Đế liệu?”
Ánh mắt Lục Trần sáng lên, sau đó thấp giọng nói: “Thành trì lớn như vậy đều dùng Đế liệu chế tạo, cũng quá xa xỉ rồi, ta cắt xuống chút xem xem.”
Lục Trần nói xong, hai ngón tay khép lại, bắn ra kiếm ý, muốn cắt thành trì.
Kiếm ý va chạm với tường thành, bắn ra đốm lửa nhỏ, nhưng bức tường vẫn còn nguyên vẹn.
“Ngươi làm gì vậy?”
Khí linh nhìn thấy động tác của Lục Trần, mờ mịt hỏi.
Tiểu tử này nhảy quá nhanh, hắn có chút không theo kịp tiết tấu.
Lục Trần trả lời: “Ta muốn sửa chữa Lục Thần kiếm, thiếu Đế liệu, vừa hay ngươi có đống lớn như vậy, nên cắt xuống sửa chữa thần kiếm cho ta.”
Đống, đống lớn?
Khóe miệng khí linh Hư Không Thành Bảo co giật, đây là lần đầu tiên bị người ta xưng là một đống, lúc này rối tung trong gió.
Khí linh ngây ra một lúc, nơm nớp lo sợ nói: “Ngươi, ngươi đừng làm bậy, tại sao phải cắt thân thể của ta, còn nữa, ta vốn không phải hoàn toàn chế tạo từ Đế liệu, đâu ra nhiều Đế liệu như vậy, chỉ là thêm Thanh Kim thạch vào bên trong thôi.”
“Quá cứng rồi!”
Lục Trần lắc đầu, nói.
Hắn cắt một lúc, phát hiện hoàn toàn không cắt xuống được.
Thất Thải Nguyên Thạch trước đó cũng là dùng kiếm ý cắt xuống.
Có lẽ Đế liệu như Thanh Kim thạch thuộc loại kiên cố, vốn không phải loại tăng phẩm giai.
Lục Trần lấy Lục Thần kiếm ra chém vào tường thành.
Từng hoa văn bên ngoài tường thành phát sáng kỳ dị, tản ra vầng sáng thần bí bảo vệ bức tường, triệt tiêu phần lớn lực công kích của Lục Thần kiếm.
Hư Không Thành Bảo có khắc đạo văn mạnh mẽ, có thể tăng cường lực phòng ngự của bức tường, có tính kiên cố.
Mặc dù trên tường thành có rất nhiều vết đao vết kiếm nhưng ít nhất đều là cường giả cấp Thiên Tôn để lại, chỉ có cường giả cảnh giới này mới có tư cách để lại dấu vết trên tường thành.
Dù sao năm đó Hư Không Thành Bảo đã bộc phát Đế chiến, ngay cả Đế chiến cũng không nghiền nát nó, có thể tưởng tượng được mức độ cứng rắn cỡ nào.
Keng keng keng!
Mỗi một lần Lục Trần chém toàn lực, đạo văn của tường thành hiển hiện, tản ra ánh sáng hiền hòa, triệt tiêu lực công kích.
Lục Trần thử nghiệm nửa giờ, không cách nào bổ Hư Không Thành Bảo được, không khỏi có chút nhụt chí.
“Hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất là đi theo ta về chỗ của ngũ sư phụ, cắt một miếng sửa chữa Lục Thần kiếm, thứ hai là ta trở về đích thân bảo sư phụ đến đây.” Lục Trần quay đầu nhìn về phía khí linh nói.
Khí linh run rẩy nói: “Có lựa chọn thứ ba hay không, ta muốn lựa chọn điều thứ ba.”
Bây giờ khí linh sợ rồi, rất sợ Lục Trần, đây chính là một Hỗn Thế Ma Vương, ngay cả Hư Không Thành Bảo cũng muốn bổ.
Nếu người bình thường có ý nghĩ này, muốn phá hủy Hư Không Thành Bảo, hắn trên cơ bản sẽ không nói chuyện mà trực tiếp dùng võ lực trấn áp, nhưng người trước mặt nghi ngờ là đồ đệ của Đại Mộng Thiên Nữ và Giản Khinh m, cho hắn một trăm lá gan cũng không dám ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận