Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1855: Đạo Tổ giáng lâm (2)

Âm Dương tôn giả thấy Lục Trần mở miệng ra lệnh, hơi nghi ngờ một chút, chẳng lẽ hai con yêu thú này là sủng vật của Thánh Đế hèn mọn đó sao?
“Không thể nào!”
Thanh niên này chỉ mới có tu vi Thánh Đế, làm sao có thể ra lệnh cho hai yêu thú vương giả sắp đạt cấp Đạo Tổ.
Nhưng bọn họ rất nhanh đã phát hiện ra, hai con yêu thú Vương giả bắt đầu công kích, con Cự Viên Hoàng Kim nọ giơ cánh tay nắm thành quyền lên, một nắm đấm bùng phát thành ánh sáng vàng chói mắt hung hăng đập về phía bọn họ, con ma điểu kia há miệng phun ra một luồng thần quang màu đen.
Phụt phụt!
Hai đòn tấn công dữ dội giáng xuống người trực tiếp khiến cả người âm Dương tôn giả đẫm máu, ho khan dữ dội.
“Trốn thôi.”
Hai người nhìn nhau, chuẩn bị chạy trốn, bởi vì hai con yêu thú Vương giả này quá cường đại, ở lại đây chắc chắn sẽ chịu chết.
Thế nhưng khi bọn họ bắt đầu hành động mới chợt phát hiện ra, một cỗ lực lượng vô thượng phong cấm thiên địa, hạn chế tốc độ của mình, trên trời cao xuất hiện một mảnh lôi hải màu đen, bên trong có vô số lôi đình màu đen phun trào, truyền ra tiếng sấm rền nhấp nhô kinh người, khiến bọn họ rùng mình.
Đùng!
Lôi đình màu đen liên miên rơi xuống, ngâm hai người ướt sũng.
“A…”
Âm Dương tôn giả phát ra kêu thê lương thảm thiết, toàn thân bốc khói, từng sợi tóc dựng đứng lên, điều khiến bọn họ sợ hãi chính là, tia sét này ẩn chứa uy năng lôi đình cực mạnh, có thể quét sạch sinh cơ trong cơ thể, gây thương tổn chí mạng cho bọn họ.
Vù vù!
Tiếp đó, lôi đình màu đen không ngừng rơi xuống, không ngừng đồng loạt công kích hai người, cả người bị điện giật cháy đen, không ngừng co giật.
Âm Dương tôn giả thoi thóp, lúc cận kề bên bờ vực cái chết, vẻ mặt tràn đầy hối hận, nếu biết rõ yêu thú Vương Giả tuyệt không phải yêu thú bình thường, lẽ ra bọn họ không nên tới tìm yêu thú Vương Giả.
Khi cả hai đến gần bờ vực của cái chết, một bàn chân to lớn từ trên trời rơi xuống đáp trên người bọn họ, lực lượng bá đạo vô biên đè ép bọn họ xuống, thân thể không chịu nổi, trong nháy mắt xảy ra một vụ nổ, nguyên thần bị một cước này quét sạch.
Hai vị cường giả sắp viên mãn Tạo Giới cảnh cứ như vậy bị Lượng Tử và Cứng Đầu lấy thủ đoạn nghiền ép giết chết, những người xung quanh đều sững sờ.
Trong lòng Lục Trần cũng chấn động không nhẹ, thực lực của Lượng Tử và Cứng Đầu hoàn toàn vượt qua dự tính của hắn, so với hắn tưởng tượng còn mạnh hơn rất nhiều.
Sau cái chết của âm Dương tôn giả, sắc mặt mấy người Đông Dật Lưu như tro tàn, thân thể run lên cầm cập.
Âm Dương tôn giả là chủ lực của bọn họ, bây giờ lại bị hai con yêu thú gọn gàng linh hoạt giết chết, không còn chỗ dựa, trong lòng ai nấy cũng tràn ngập sợ hãi.
Lượng Tử và Cứng Đầu thu nhỏ thân thể, đi đến trước mặt Lục Trần nói: “Chủ nhân, bọn ta không tới muộn chứ.”
Lời này vừa nói ra, đoàn người Đông Dật Lưu lập tức trừng mắt nhìn, lộ ra vẻ mặt giật mình.
Hai con yêu thú Vương Giả cường đại như thế, vậy mà chỉ là tôi tớ của một vị Thánh Đế?
Sau khi ngạc nhiên, lại không nhịn được ghen tị, bình ngũ vị trong lòng đổ nát ào ra sự chua chát và đố kỵ.
Bọn họ đều là hậu bối của các thế lực hàng đầu Nguyên giới, Kế Bằng cùng Hình Dực đến từ thế lực Đạo Tổ, Đông Dật Lưu là đệ tử thân truyền của Vận Mệnh thành chủ, ai nấy đều có thân phận cao quý.
Thế nhưng không ai trong số họ có một con sủng vật lợi hại như vậy, mà Đông Dật Lưu và Kế Bằng còn biết, Lục Trần ngoài ra có hai con yêu thú sắp lên Đạo Tổ, còn có một Chân diễm.
Đây chính là một Chân diễm mà ngay cả Đạo Tổ thấy cũng phải thèm.
“Chủ nhân, xử lý bọn họ thế nào?” Ánh mắt Lượng Tử rơi lên người đám Kế Bằng.
Ánh mắt Cứng Đầu cũng nhìn sang, khiến họ tái mặt, hoảng sợ nói không nên lời.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt Lượng Tử và Cứng Đầu hơi đổi, bỗng trở nên nghiêm trọng lên, ánh mắt đột nhiên quay lại nhìn về một phương hướng khác trong hư không.
Nơi đó, không biết từ khi nào đã có thêm một lão giả.
Dáng người lão giả này không cao, cũng chỉ khoảng một mét sáu, mái tóc dài màu xám, đôi mắt lãnh đạm, trên thân mang theo hơi thở khói lửa, giống như một ông lão bình thường không đến không thể bình thường hơn.
Lão giả bình thản đứng ở đó, nhưng lại mang đến cho Lượng Tử và Cứng Đầu một cảm giác nguy cơ khó tả.
Bọn người Kế Bằng nhìn thấy dáng vẻ khác thường của hai con yêu thú, thuận ánh mắt nhìn sang, mà nhìn này lập tức khiến bọn họ kích động hẳn lên, thân thể nhịn không được run rẩy.
“Kế đạo tổ.”
“Bái kiến Kế đạo tổ.”
Đoàn người vội vàng cung kính hành lễ với lão giả tóc xám, không dám chậm trễ chút nào.
Bởi vì lão giả trước mắt, chính là một trong tứ đại Đạo Tổ của Vận Mệnh thần thành, địa vị bất phàm.
Trong đám người, trên mặt Kế Bằng thì lộ ra tư thái dương dương đắc ý, có chút mở mày mở mặt, không vì sao cả, chỉ bởi vì lão giả tóc hoa râm này chính là lão tổ của Kế gia hắn.
Trái lại bọn Lục Trần thì nhíu mày, trong lòng có hơi cạn lời, chuyện này nối chuyện kia, không chịu kết thúc, bọn họ vốn tưởng rằng sau khi giết hai Tạo Giới cảnh viên mãn xong có thể dừng lại một hồi, yên tĩnh được một thời gian ngắn.
Nhưng không nghĩ tới, sau khi hai Tạo Giới cảnh chết, lại xuất hiện một lão quái vật càng mạnh hơn, ngay cả cấp bậc cũng Đạo Tổ giáng lâm.
Chẳng lẽ vận khí của Sơn Hải giới đã hết rồi sao, nhất định phải diệt vong, bọn họ cũng nhất định phải chết vào hôm nay à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận