Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 883: Thanh niên bành trướng

“Hở, Lục Trần muốn làm gì vậy, chẳng lẽ muốn xông vào sao?” Mộ Dung Thu nhìn thấy cảnh này, đại não đơ ra.
Lúc trước hắn còn tưởng sau khi Lục Trần bảo bọn họ đi xuống sẽ thu lại pháp bảo, sau đó tìm một gian khách điếm ở lại, không ngờ Lục Trần lại trực tiếp đi về phía Nhu Đế cung.
Tiết Lâm mở to đôi mắt đẹp, nói: “Hình như là vậy.”
Ánh mắt Tần Tuyết đờ đẫn, lẩm bẩm nói: “Hắn đang tìm chết sao?”
Bởi vì nàng thấy chiến thuyền phi hành của Lục Trần va chạm với trận pháp truyền ra tiếng động trời vang dội, âm thành này đã chấn động toàn bộ thành trì.
Vô số người ngẩng đầu nhìn thấy một chiến thuyền phi hành va chạm với trận pháp phòng ngự của Nhu Đế cung, ánh mắt lộ ra dị sắc, chủ nhân của chiến thuyền này là ai, lá gan thật lớn, lại ngang ngược dùng chiến thuyền đánh vào Nhu Đế cung, chẳng lẽ hắn không biết nơi này là nơi ở của Nhu Đế, là một nơi thần thánh sao.
Ngay cả phi hành trên không bọn họ cũng không dám, bởi vì phi hành trên không ở nơi này là không tôn kính Nhu Đế.
Nhưng bây giờ lại có người dùng chiến thuyền đánh vào Nhu Đế cung.
Trong chiến thuyền, Lục Trần hơi cạn lời, kết giới trận pháp của Nhu Đế cung quá kiên cố, pháp bảo phi hành không thể phá vỡ, hết cách, hắn đi đến boong thuyền, nhìn về phía Nhu Đế cung nói: “Đẹp trai nhất Thanh vực đến, tiểu tỷ tỷ nào đi ra mở trận pháp chút, ta không vào được.”
“Thì ra là người của Thanh vực, khó trách lại lỗ mãng như vậy!”
“Người của Thanh vực muốn chết sao?”
Trong thành trì, ánh mắt vô số thế lực lạnh lẽo, khóe miệng nhấc lên nụ cười giễu, mang theo vẻ xem kịch hay.
Ba người Mộ Dung Thu cũng ngẩn người, Lục Trần thật sự là không biết xấu hổ, lại tự xưng là đẹp trai nhất Thanh vực, chẳng lẽ cho rằng làm như vậy thì có thể đi vào sao.
Ngay lúc Lục Trần nói xong, tầng kết giới dù là Thánh Vương cũng không phá vỡ được đột nhiên nứt tạo ra một lỗ hổng.
Vì thế Lục Trần khống chế chiến thuyền tiến vào bên trong, rất nhanh, chiến thuyền biến mất trong tầm mắt mọi người.
“Hả, vậy cũng được sao?”
“Mắt xuất hiện ảo giác rồi à?”
Đám người đợi xem kịch đều choáng váng, không thể tin cảnh mà mắt mình nhìn thấy, bởi vì trong đầu của bọn họ nên là cảnh một tiên tử xuất trần của Nhu Đế cung bước ra, quát lớn với chủ nhân của chiến thuyền, hoặc là một cái tát quạt bay chiến thuyền, nghiêm trọng hơn một chút là trực tiếp xóa bỏ, dù sao đối phương làm như vậy cũng quá bất kính với Nhu Đế rồi.
Mọi người đều suy đoán đủ mọi hậu quả, nhưng phương thức mở cửa nghênh đón lại không được ai đoán trúng.
Dù sao cũng không ai nghĩ ra Nhu Đế cung sẽ mở cửa cho người vào.
Cảnh này cũng khiến ba người Mộ Dung Thu ngẩn người, Mộ Dung Thu lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ đẹp trai thì có thể làm gì làm sao, ngay cả tiên tử của Nhu Đế cung cũng không kìm nén được vẻ đẹp trai của Lục Trần mà trực tiếp thả vào sao.”
Cảnh này đã kích thích bọn họ, cũng kích thích thế lực khắp nơi trong thành.
Người đến tham gia đại hội thiên tài đều là Vương cảnh xuất sắc nhất trong một thế lực lớn, trong lòng vô cùng kiêu ngạo, cảm thấy mình là người trâu bò nhất, nhưng thấy tên nhãi đến từ Thanh vực dùng phương thức độc đáo này trực tiếp tiến vào Nhu Đế cung, không ít người rục rịch, cũng muốn thử đôi chút.
Ví dụ như trong một khách điếm nào đó có một thanh niên cực kỳ anh tuấn, bất kể là đôi mày kiếm hay là đôi mắt thâm thúy, mũi cao thẳng, đều biểu hiện thanh niên này bất phàm, dùng một thành ngữ để hình dung là ‘phong thần như ngọc’, không chỉ khuôn mặt cực kỳ tuấn mỹ mà cả người còn lộ ra khí chất siêu nhiên.
“Ngươi cũng không kém!” Lão giả ngồi bên cạnh thấy trong ánh mắt thanh niên hiện lên đánh giá cao, an ủi nói một câu.
Thanh niên bên cạnh hắn không chỉ có khuôn mặt khí chất siêu phàm, hơn nữa tu vi càng kinh người, có hy vọng đứng top ba Vương giả lần này.
“Ta biết!” Thanh niên gật đầu, lẩm bẩm nói: “Nếu như hắn đẹp trai nhất Thanh vực thì là sẽ là đẹp trai nhất Đế Nữ vực.”
Lão giả bên cạnh: “...”
“Ta cũng đi thử xem có thể vào hay không.” Thanh niên mở miệng nói, chợt đứng dậy.
Từ khi còn bé, hắn chính là con cưng của trời, được mọi người vây quanh, từ nhỏ đều nhận được đủ lời khen ngợi khiến cho trong lòng hắn phiêu phiêu, cảm thấy cả thế giới đều nên vây quanh hắn.
Hơn nữa hắn cũng không phụ kỳ vọng của mọi người, là người có hy vọng top ba Vương giả lần này, danh tiếng cũng rất vang dội trong thế hệ trẻ của Đế Nữ vực, có lẽ Nhu Đế cung cũng nể mặt hắn mấy phần đúng không.
Thương Huyền nghĩ, trong lòng không hiểu sao bành trướng lên, cảm thấy mặc kệ Nhu Đế cung như thế nào cũng sẽ nể mặt mũi hắn, vì thế hắn bay lên trời, đi tới trước mặt Nhu Đế cung.
“Thương Huyền của Thương Vương cung muốn sớm tiến vào Nhu Đế cung, mong tiên tử bao dung!” Thanh niên đứng ở trong hư không, dáng người cái mũi không kiêu ngạo hướng về phía cung điện.
Thương Huyền chung quy vẫn không mặt dày bằng Lục Trần, không có mặt mũi tự xưng là đẹp trai nhất Đế Nữ vực ở trước mặt mọi người, hắn chỉ muốn tiến vào Nhu Đế cung biểu hiện ra bất phàm của mình.
“Vậy mà lại là nhân vật làm mưa làm gió Thương Huyền!”
“Thực lực của Thương Huyền ở trong Vương giả rất mạnh, nghe nói sẽ đứng ổn trong top ba!”
“Ừm, ba tháng trước nghe nói Thương Huyền đã đánh bại một Hoàng cảnh sơ kỳ, có lẽ người của Nhu Đế cung sẽ nể chút mặt mũi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận