Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1628: Hoả ngục (2)

Lúc này, trong mắt Nguyệt Thần hiện lên chút rầu rĩ, cắn răng nói: “Bỏ đi, thi thoảng ngươi để ý hắn một chút, nếu như cảm thấy hắn trụ không nổi thì vớt hắn ra.”
Hoả ngục có tổng cộng hai tầng, tầng phía trên dành cho Thần Vương cảnh, tầng dưới dành cho Thần Hoàng cảnh, tên tra nam kia chẳng qua mới là cảnh giới Chân Thần, rất có khả năng là không kiên trì được, tuy là nàng hận không thể xử chết đối phương nhưng dù nói thế nào cũng là nam nhân của tỷ tỷ mình, lỡ như giết chết rồi cũng không tiện bàn giao lại.
“Được thôi.” Hoả Thần nhún vai, hỏi: “Còn có chuyện gì khác không?”
“Không, ta đi trước đây.” Nguyệt Thần đáp lại, sau đó bước một bước chân, thoáng cái đã biến mất khỏi tầm mắt của Hoả Thần.
Hoả Thần nhìn Nguyệt Thần rời đi, quay người trở về tông môn.
Bên trong hoả ngục!
Đây là một thế giới hoả diễm, nguyên tố hoả nồng đậm mà sôi trào, Lục Trần đi lại trên mặt đất, hoả diễm vô hạn cuốn tới, khiến cơ thể hắn xuất hiện cảm giác cực kỳ nóng bỏng, hiển nhiên, cái này không phải là hoả diễm thông thường, hoả diễm thông thường như thế sẽ không làm cho hắn có cảm giác đau đớn như thiêu đốt vậy.
Chỉ chốc lát sau, mồ hôi Lục Trần đã đầm đìa, hình dung như cơ thể đang ở trong một lò luyện, phải đối mặt với liệt hoả vô hạn.
Rốt cuộc là bị thiêu đốt đến không chịu được, Lục Trần ngồi xuống xếp bằng, vận chuyển công pháp đẩy nguyên tố hoả ra ngoài.
“Hoả diễm thật là nồng đậm!” một ý thức theo đó vang lên trong đầu Lục Trần, đây là ý thức của Diệt Thế Hắc Diễm, mang theo một mặt tâm tình hưng phấn.
Diệt Thế Hắc Diễm tuôn ra từ thể nội Lục Trần, bao trùm lấy thân thể Lục Trần, từng ngọn lửa màu đen như xúc tu, giương nanh múa vuốt, điên cuồng hấp thu năng lượng hoả diễm nồng đậm trong không gian.
Lục Trần nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt lộ ra vẻ cổ quái, tự nhiên Diệt Thế Hắc Diễm tự mình chạy ra ngoài.
Như vậy cho thấy địa phương này đối với Diệt Thế Hắc Diễm mà nói là một nơi cực kỳ tốt để thăng cấp.
Lục Trần nghĩ đến Tà Thần, loại oán khí này sinh ra thể ý thức, thứ khác công kích đối với nó không có hiệu quả gì, khắc tinh là hoả diễm và lôi đình, hơn nữa phải là chân diễm mới có thể trọng thương, là thánh diễm mới có thể thiêu chết.
Lúc đầu, Lục Trần còn không có tìm được một nơi thích hợp để Diệt Thế Hắc Diễm tấn cấp.
Thế mà giờ, trời xui đất khiến, tự nhiên chạy đến cái nơi này.
Tuy là hoả diễm ở đây không đủ để Diệt Thế Hắc Diễm thăng cấp chân diễm, nhưng nếu như tu hành trong một đoạn thời gian thì ít nhất cũng có thể khiến uy lực của Diệt Thế Hắc Diễm tăng vọt.
Thế là Lục Trần liền yên lặng ngồi xếp bằng mà tu luyện.

Ngoại giới, Hoả Thần nghe theo lời phân phó của Nguyệt Thần, thỉnh thoảng để ý đối phương một chút, tay vạch vào hư không một cái tạo thành một khối mặt kính nhẵn bóng như ngọc, bên trong thu lại một bóng người.
Người này chính là Lục Trần.
“A, tiểu tử này lại có một ngọn thần hoả, hừm, có lẽ tầng trên hoả ngục không làm gì được hắn.” Hoả Thần nhìn thấy một màn này, cười nói.
Hoả diễm ở tầng trên hoả ngục có thể thiêu chết võ giả Thần Vương cảnh, đây cũng không phải là nói đùa, tất nhiên, võ giả phạm tội ác tày trời sẽ được kiểm tra thân thể, nếu như là người tu hành hoả diễm hoặc là có thần hoả thì phải phế bỏ rồi mới thả vào trong.
Nếu không thì hoả ngục đối với bọn họ chỉ có lợi chứ không có hại.
Hoả ngục đối với võ giả hệ hoả diễm mà nói là một bảo địa, đệ tử Hoả Thần tông chỉ có lập đại công thì mới được cho phép tiến vào tu hành trong hoả ngục.
“Nguyệt Thần không phải cố ý ném tên tiểu tử này vào hoả ngục đấy chứ? Như vậy là giúp hắn tăng cấp bậc hoả diễm đó.” Hoả Thần lẩm bẩm một câu, nhưng mà ngẫm lại thì cũng không thể, hắn và Nguyệt Thần không có thù hận, Nguyệt Thần muốn thả người vào thì thông báo một tiếng là được, căn bản không có lý do gì mà đi đường vòng.
Còn có tiểu tử mới Chân Thần cảnh bên trong kia, thế mà thật sự dám gọi Nguyệt Thần là bà điên.
Tuy là không biết rõ quan hệ của đối phương và Nguyệt Thần nhưng có lẽ hẳn là không có thù hận, bởi vì Nguyệt Thần từng nói nếu như đối phương trụ không nổi thì vớt hắn ra ngoài.
Qua đây có thể thấy được thái độ của Nguyệt Thần sau đó rất mơ hồ.
Tuy là ngoài mặt hận muốn chết nhưng trong lòng vẫn là không muốn làm chết đối phương.
Đối phương tu hành ở trong hoả ngục, cùng lắm chỉ tiêu tốn chút ít nguyên tố hoả mà thôi, nghiêm trọng hơn chút thì là chút ít linh hoả, phần tổn hao này đối với hắn không tính là gì cả, thế là Hoả Thần liền nhắm mắt lại, an an ổn ổn tu luyện.
Bên trong hoả ngục, Lục Trần tu luyện ngày qua ngày, Diệt Thế Hắc Diễm tiêu tốn không ít năng lượng hoả diễm, uy lực tăng lên rất nhiều, hơn nữa hướng hắn gửi đi sóng tin tức ý thức cũng rõ ràng không ít.
“Ngươi nói địa phương bên dưới có hoả diễm cùng cấp bậc với ngươi, chí ít có mười mấy đoá?” Lục Trần dò hỏi.
“Đúng vậy đó lão đại, ta cảm giác được rất nhiều khí tức đồng loại, nếu như nuốt hết toàn bộ thì uy lực của ta nhất định sẽ tăng vọt đến nghiêng trời lệch đất.” Diệt Thế Hắc Diễm vô cùng hưng phấn mà trao đổi với Lục Trần, không kìm nổi có chút nước mắt chực trào, quả nhiên lão đại không quên hắn, nơi này đối với hắn mà nói thật sự là chốn thiên đường có thực.
Trong lòng Lục Trần hít sâu một hơi, hoả ngục này rốt cuộc là nơi nào mà có thể sản sinh nhiều thần hoả như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận