Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 708: Lục thiếu là đệ tử của Hoa Điệp tiên tử

Im ắng!
Hai đại gia tộc đang giằng co, quần chúng vây xem đang bàn luận xôn xao, nhưng những lời này vừa dứt, xung quang vốn huyên náo, trong nháy mắt trở nên im ắng.
Sau đó, từng ánh mắt rơi vào trên người Lục Trần.
Quần chúng vây xem bị lời nói kinh thế hãi tục của Lục Trần làm kinh ngạc, thanh niên này xác định đầu không bị cửa kẹp ư, lại so Vương Quân với một phế vật, còn nói phế vật chết rồi thì chết thôi.
Quan trọng nhất là lời này nói trước mặt mọi người Vương gia, còn có thể thể hiện một chút cuồng vọng.
Cường giả của Vương gia vừa mới bắt đầu còn tưởng rằng lỗ tai nghe lầm, sau đó kịp phản ứng, một thanh niên như con kiến hôi, quả thật nói những lời Vương Quân là phế vật này.
Từng ánh mắt mang theo vẻ tức giận rơi vào trên người Lục Trần, uy áp mãnh liệt kinh khủng, áp lực mênh mông như núi, giống như muốn đè nát thân thể của Lục Trần.
“Tiểu súc sinh, ngươi chán sống!” Trên người cha của Vương Quân lại càng bắt đầu khởi động một luồng sát ý nồng đậm, chấn động không gian, giống như muốn đánh tả tơi không gian, lạnh giọng nói.
“Vương Phong, không được láo xược!”
Mai Dận di chuyển bước chân, tiến lên một bước, khí tức của Thánh vương tầng đỉnh phong tràn ngập, hóa thành một đường kết giới linh lực, che ở trước mặt Lục Trần.
Vương Phong không thăng cấp Thánh vương, nhưng là một cường giả Thánh Quân, hơn nữa người xung quanh không biết thân phận của Lục Trần, Mai Dận sao có thể không biết.
Lục Trần mới là Vương cảnh, tuyệt đối không chịu được khí tức của Vương Phong.
“Mai Dận, tránh ra!” Vương Học Lễ giống như trước bộc phát uy áp cấp Thánh vương, hóa thành một kiếm rít gió lốc kinh khủng, từng trận gió xé rách một đường kết giới linh lực mà Mai Dận bảo vệ Lục Trần.
Ánh mắt Vương Học Lễ u ám, giọng điệu cực kỳ lạnh lùng: “Nghiệt súc này làm nhục cháu trai ta, ai cũng không bảo vệ được hắn.”
“Vương Học Lễ, ngươi muốn phạm thượng làm loạn sao?” Mai Dận nhìn chằm chằm Vương Học Lễ, ánh mắt giống như trước vẫn lạnh như băng.
Lửa giận quanh người Vương Học Lễ sôi trào, hắn gầm thét lên: “Mai Dận, ngươi tốt nhất chớ xen vào việc của người khác.”
Vương Học Lễ tức giận, đã đạt đến đỉnh phong, bởi vì hắn cảm thấy Mai gia khinh người quá đáng, đầu tiên là Mai Tiêu không có bất kỳ lý do gì đã giết chết cháu trai hắn, hôm nay vừa bảo vệ một người không chút quan trọng của cháu trai Mai Tiêu.
Vương Học Lễ cảm giác lồng ngực chất chứa đầy lửa giận.
“Ngươi cũng đã biết thân phận của hắn.” Mai Dận lạnh lùng nói: “Nhìn giao tình trên vạn năm, tốt nhất ngươi đối diện trước vị này thì nên tôn kính một chút.”
Lời nói của Mai Dận khiến đầu óc của người xung quanh bao gồm Vương gia không hiểu được, chẳng lẽ thanh niên mở miệng nói chuyện này, có bối cảnh lớn mạnh gì, là loại không thể đắc tội kia...
Ở thành Đan Minh, Vương gia xếp sau ngũ đại thế gia, cũng không yếu hơn ngũ đại thế gia, ít nhất dám khai chiến, chẳng lẽ thân phận thanh niên này áp đảo ngũ đại thế gia, thế nên Mai Dận mới phải bảo vệ đối phương.
Người của Thành Đan Minh duy nhất ngự trị ở năm thế giới lớn, chính là vị Hoa Điệp tiên tử cư ngụ ở trên Thánh sơn.
Chẳng lẽ thanh niên này là đồ đệ của Hoa Điệp tiên tử.
Nhưng mà rõ ràng không thể nào, bởi vì bọn họ chưa từng nghe nói Hoa Điệp tiên tử có đồ đệ, còn nữa, ở thành Đan Minh có Lam Y Y đệ nhất thiên tài luyện đan sư muốn bái môn hạ Hoa Điệp tiên tử cũng chưa thành công.
“Mai Dận, nói lại lần nữa xem, tránh ra.” Ánh mắt Vương Học Lễ ngưng mắt nhìn Mai Dận, bên trong có rất nhiều ngọn lửa đang thiêu đốt.
Hiển nhiên, lửa giận của Vương Học Lễ đã đạt đến cực hạn.
“Lục thiếu là đồ đệ của Hoa Điệp tiên tử.” Mai Dận nhìn chằm chằm Vương Học Lễ, lạnh lùng cất giọng nói:
“Không tới phiên ngươi láo xược ở nơi này.”
Lời nói của Mai Dận khiến Vương Học Lễ và người xung quanh cảm giác lỗ tai xuất hiện nghe nhầm.
Thanh niên này thật sự là đồ đệ của Hoa Điệp tiên tử.
Từng ánh mắt nhìn về phía Lục Trần mang theo vẻ không thể tin nổi.
“Mai Dận, không nghĩ tới ngươi có thể tìm ra lý do vô tri như vậy.” Vương Học Lễ lắc đầu nói: “Mọi người đều biết, Hoa Điệp tiên tử không nhận đệ tử, căn bản không có đồ đệ.”
Nói tới đây, giọng điệu Vương Học Lễ từ từ chuyển sang lạnh lùng: “Ngươi tránh ra, việc Mai Tiêu giết ta cháu trai của ta, ta không truy cứu, nhưng mà tiểu súc sinh này hôm nay phải chết, cho dù khai chiến với các ngươi, ta cũng không ngại giết tất cả.”
“Không được.”
Mai Dận lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Vương Học Lễ mang theo bi thương, mình lời thật nói thật, nhưng cho rằng bản thân lừa gạt hắn.
Sau đó, vẻ mặt thành thật nói: “Ngôn ngữ ngươi nói với Lục công tử bất kính, bây giờ quỳ xuống nói xin lỗi vẫn kịp.”
Vương Học Lễ vốn cho là mình làm ra vẻ lui bước, Mai Dận cũng sẽ lùi một bước, nhưng mà người nào từng muốn, Mai Dận không chỉ không lùi, ngược lại khiến hắn quỳ xuống nói xin lỗi với thanh niên Vương cảnh trước mặt.
Hắn đường đường là một Thánh vương lại nói xin lỗi con kiến hôi Vương cảnh, là điều thấp nhất hắn phải thừa nhận.
Lục Trần móc lỗ tai, lười biếng nói: “Thật, một phế vật đã chết, có cần tức giận như vậy sao, chẳng lẽ lời của ta đâm chọt chỗ đau của các ngươi.”
Ánh mắt Lục Trần quét qua cường giả của Vương gia, ánh mắt mỗi người cũng hận không nuốt được hắn.
“Mặc dù lời của ta nghe không vào tai, nhưng cũng là sự thật nói thật, Mai Tiêu giết phế vật kia, thật ra thì tốt cho các ngươi, suy cho cùng bồi dưỡng phế vật kia cũng không có dùng gì, nếu luyện phế quý danh, vậy thì sáng chế biệt hiệu, một biệt hiệu thì không được, vậy thì hai.” Lục Trần có lòng tốt đưa ra một đề nghị.
Lời này khiến ánh mắt của mọi người Vương gia giống như con dao sắc bén, hận không chém hắn nát thịt.
Khóe miệng của người xung quanh lại càng co giật, thanh niên này không chê chuyện lớn, vẫn còn đổ thêm dầu vào lửa.
Trực tiếp đối diện chọc giận Vương gia, đây là đang tìm chết sao?
Chỉ là lời nói của Mai Dận nói là sự thật ư, đối phương thật sự là đồ đệ của Hoa Điệp tiên tử?
“Mai Dận, ngươi không bảo vệ được hắn.” Da mặt Vương Học Lễ co rút. Hắn lạnh giọng nói, sau đó đi giẫm chận đi về phía trước, một luồng khí tức kinh khủng giống như nước lũ, hung hăng va chạm với bên trên vách đá kết giới linh lực của Mai Dận thi triển, giống như là một luồng nghịch lưu điên cuồng, gào thét ra, xé rách không chỉ kết giới linh lực của Mai Dận.
“Ngươi dám?” Giọng Mai Dận như sấm sét, chấn động không gian, quát to: “Ta xem ai dám ra tay!”
Vừa nói, giơ quyền lên, sức mạnh dồi dào gào thét ra.
Hiển nhiên Vương Học Lễ không cam lòng yếu thế, giống như trước xòe bàn tay ra, có linh lực lớn mạnh hội tụ, va chạm một chưởng với Mai Dận.
Ầm! Ầm!
Giờ khắc này, nơi hai người va chạm, năng lượng sôi trào dữ tợn, truyền ra âm thanh giống như nổ tung, giống như không gian nổ tung, sức mạnh cuồn cuộn kinh người, tạo thành một ngọn gió điên cuồng tản ra xung quanh, mặt đất xuất hiện từng vết rách, không ngừng lan ra xung quanh, vật kiến trúc xung quanh lao nhao sụp đổ, hóa thành đống đổ nát.
Người xung quanh lại càng điên cuồng chạy trốn, nhưng lại chạy không khỏi năng lượng dữ tợn mà Thánh vương sinh ra, sau khi bị năng lượng quét trúng, lao nhao kêu lên một tiếng đau đớn.
Võ giả yếu một chút lại càng trực tiếp ngã quỵ từ không trung xuống.
Năng lượng mà Thánh vương bộc phát ra quá mức kinh khủng, đối với người xung quanh mà nói hoàn toàn là cháy thành vạ lây.
Lục Trần đã ở chính giữa, lần đầu tiên kích hoạt Hắc Kim chiến y, hắc quang tăng vọt, bao phủ toàn thân, mới nhận lực tấn công đáng sợ này.
Chỉ là tha như vậy, linh lực trong cơ thể hắn cũng cuồn cuộn lên, may mà kịp thời vận chuyển công pháp, mới áp chế sức mạnh cuồng bạo trong cơ thể.
“Vương Phong, giết tiểu súc sinh này.” Vương Học Lễ lạnh lùng nói ra, sau một khắc, trong cơ thể của hắn bay ra một vật thể ngọn lửa đỏ, xông thẳng vòm trời, treo ở phía trên vòm trời, hóa thành một hoa văn vô cùng khổng lồ, bao phủ không gian vô ngần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận