Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 846: Gặp người của Thư gia trên đường

Nói trắng ra, nguyên do của tất cả đều là thực lực.
Nếu như thực lực của hắn mạnh lên thì ai dám ức hiếp mẹ con bọn họ.
Hứa Nhạc không có thực lực nhưng không có nghĩa là Lục Trần không có, lần này Lục Trần đến đây là chuẩn bị tìm ngoại công có quan hệ huyết thống để lải nhải, nhưng ngoại công đã chết rồi, vậy thì lùi lại lần khác, tìm cữu cữu trên danh nghĩa nói chuyện thôi.
Gia tộc của mẫu thân ở thành Phi Tuyết, ngoài phạm vi sức ảnh hưởng của Tinh Tượng kiếm phái, khoảng cách có hơi xa, có thể cần ít nhất bảy tám ngày phi hành.
“Đến Hoàng triều Long thị rồi, còn hành trình một tiếng nữa thì có thể đến thành Phi Tuyết!” Hứa Nhạc đứng trên sàn thuyền, hai tay nắm thật chặt, hơi kích động, sau đó nhìn về phía Lục Trần có chút tò mò hỏi: “Biểu đệ, pháp bảo phi hành là thứ độc nhất vô nhị, vô cùng quý giá, thế lực đứng đầu cũng chưa chắc có được, ngươi lấy từ đâu ra vậy?”
Trong lòng Mộ Dung Thu lặng lẽ không nói gì, bày tỏ cùng quan điểm với lời nói của Hứa Nhạc, bởi vì Mộ Dung thế gia của hắn cũng không có pháp bảo phi hành.
Lục Trần liếc lấy Hứa Nhạc, trả lời: “Mượn đó.”
“Có thể cho biểu đệ mượn pháp bảo phi hành quý giá như vậy, thiết nghĩ là đến từ đại thế lực siêu cấp hoặc là có quan hệ không bình thường với biểu đệ đúng không?” Hứa Nhạc bắt chẹt ở bên cạnh, bắt đầu nghe ngóng bối cảnh của biểu đệ.
“Không nên nghe ngóng thì đừng hỏi thăm linh tinh!” Lục Trần liếc nhìn Hứa Nhạc, nói.
“Ồ!”
Hứa Nhạc đành ồ một tiếng, rồi thành thật đóng miệng lại.
Lúc này, Mộ Dung Thu mấy ngày luôn trong trạng thái im lặng cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện: “Ta có một vấn đề không hiểu, hy vọng ngươi trả lời chi tiết cho ta.”
Lục Trần nói: “Ngươi cứ hỏi.”
Mộ Dung Thu nói: “Lần trước ta với ngươi dùng thế giao phong, ta lĩnh ngộ là thế Thiên Địa, ngươi lĩnh ngộ là Nhân thế, vậy tại sao thế của ngươi lại mạnh hơn thế của ta.”
Lục Trần bình tĩnh nói: “Đạo lý rất đơn giản, thế ngươi lĩnh ngộ yếu quá.”
Mộ Dung Thu không phục, mở miệng nói: “Vì đúc thành thế mạnh mẽ, lúc còn Nguyên Thần cảnh phụ thân đã dẫn ta đến gia tộc u Dương ở Huyền vực một chuyến, bởi vì gia tộc u Dương có một nơi có được sơn thế được trời ưu ái, có thể đúc thành thế mạnh mẽ ở nơi đó, ta đã trèo lên đỉnh núi năm mươi ba, đúc thành thế Nhân Hoàng.”
“Ta mới vào Vương cảnh đã có năng lực địch Vương cảnh trung kỳ, Vương cảnh hậu kỳ cũng không làm gì được ta!”
“Dựa vào cấp bậc mà gia tộc u Dương phân chia, người có thể đúc được thế Nhân Hoàng ít càng thêm ít, lẽ nào là ngươi lĩnh ngộ Thánh thế!” Mộ Dung Thu như có suy nghĩ hỏi.
Chỉ là trong lòng cảm thấy không thể nào, cho dù đúc thành Thánh thế ở Nguyên Thần cảnh cũng không thể nghịch thiên đến mức xuyên cảnh giới đối kháng với thế Thiên Địa của hắn, thậm chí còn khiến thế của hắn tan vỡ.
Đột nhiên, đồng tử Mộ Dung Thu co rụt lại, hắn nhớ đến lời đồn của Huyền vực, trên Thánh thế có một thế gọi là thế Vô Địch, dùng thế Vô Địch phá nhập Vương giả cảnh, có thể nghịch thiên trảm Hoàng, cực kỳ khoa trương.
Lẽ nào Lục Trần lĩnh ngộ là thế Vô Địch.
“Ngươi, ngươi vậy mà…”
Mộ Dung Thu càng nghĩ càng cảm thấy không thể nào, hắn hít một hơi khí lạnh, nhìn Lục Trần, ngây ngốc đến không nói nên lời, sau cùng không cam tâm hỏi: “Ngươi đừng nói với ta là ngươi lĩnh ngộ thế…”
“Nếu đã đoán được, nói ra sẽ không còn thú vị nữa!” Lục Trần cắt ngang lời của Mộ Dung Thu.
Nhận được đáp án chắc chắn, trong mắt Mộ Dung Thu đều là vẻ khó tin, vậy mà Lục Trần lại lĩnh ngộ được thế Vô Địch trong truyền thuyết, khó trách thế Thiên Địa lại không chặn được Nhân thế của đối phương.
“Hai người đang chơi trò bí hiểm gì vậy?” Hứa Nhạc nghe hai người họ nói chuyện, từ trong ánh mắt của thiếu chủ thế gia Mộ Dung Thu này có thể thấy được cực kỳ khiếp sợ thành tựu nào đó của biểu đệ.
Nhưng lời mà bọn họ nói, một câu cũng không nghe hiểu, cho nên không khỏi chất vấn.
Thật ra với mắt nhìn của Hứa Nhạc, ngay cả Đế Nữ vực hắn cũng không hoàn toàn quen thuộc, huống hồ là vực khác.
Tần Tuyết và Tiết Lâm cũng mơ màng.
Sở dĩ Mộ Dung Thu biết được Vạn Trọng phong của Huyền vực hoàn toàn là vì lão già của hắn Mộ Dung Bạch đã lịch luyện ở vực khác, biết được gia tộc u Dương có Vạn Trọng phong có sơn thế độc đáo, lúc hắn còn Nguyên Thần cảnh, lão già của hắn đã đặc biệt dẫn hắn đến gia tộc u Dương đúc thành Nhân thế mạnh mẽ.
Sau khi Mộ Dung Thu chấn động thì lấy lại tinh thần, cảm khái một câu: “Khó trách thế của ngươi lại mạnh như vậy.”
Mộ Dung Thu không còn lời nào để nói, hắn tâm phục khẩu phục, bởi vì trước mắt là quái thai lĩnh ngộ được thế Vô Địch, trong lịch sử của mười vực, hắn là người thứ ba bên ngoài lĩnh ngộ được thế Vô Địch.
Sở dĩ nói bên ngoài là vì rất nhiều thiên tài không thèm ngó đến Vạn Trong phong, rất nhiều thiên tài kiêu ngạo dù không đến gia tộc u Dương cũng có thể lĩnh ngộ thế mạnh mẽ, chắc chắn có yêu nghiệt bước đến thế Vô Địch.
“Mau nhìn kìa, đằng xa có người đánh nhau!” Bỗng nhiên Tiết Lâm chỉ về phía trước nói, nơi không xa phía trước có một nùi rừng rộng lớn, mơ hồ có lực lượng mạnh mẽ chấn động lan ra ngoài.
Lục Trần nhìn thoáng qua, thần niệm bắn ra ngoài, rất nhanh lập tức nhìn thấy một nam một nữ bị hơn mười người bao vây, nam tử có tu vi Nguyên Thần cảnh trung kỳ, nữ tử Nguyên Thần cảnh sơ kỳ, còn bao vậy bọn họ là một đám hộ vệ Nguyên Thần cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận