Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1029: Huyền Vũ đan thánh giáng lâm

Âm thanh bên ngoài rất vang dội, giống như sấm sét nổ tung khiến người trong phạm vi mười dặm đều bị kinh động, từng bóng dáng bay lên trời, bay về phía âm thanh đó, rất nhanh, bốn phía, không gian nơi Hoàng triều Dạ Lang có đám người mênh mông.
Trong gian phòng, người của Hoàng triều Dạ Lang nghe được tiếng hét lớn này, sắc mặt lập tức đen kịt.
Mà hai người vây công bọn họ đột nhiên không tiến công nữa, xoay người lui ra ngoài.
Người của Hoàng triều Dạ Lang đuổi theo, sau đó lập tức nhìn thấy một đám người đen kịt ở bên ngoài.
Giống như bọn họ dự liệu, trên bầu trời cao có một thanh niên tóc bạc, dung mạo tuấn lãng, khí chất nho nhã, không phải Lục Trần thì là ai.
“Người của Hoàng triều Dạ Lang to gan, Huyền Vũ đan thánh quy định không được xảy ra tranh chấp, không được đánh nhau trong phạm vi của Bồ Đề sơn, các ngươi muốn làm gì thì làm, trong mắt còn có vương pháp, còn để Huyền Vũ đan thánh vào mắt hay không?” Lục Trần trực tiếp quát lớn về phía đoàn người Hoàng triều Dạ Lang.
“Các vị, hai người này không biết nguyên nhân gì mà xông vào phòng ra tay với bọn ta, nên không thể không phản kháng.” Lão giả của Hoàng triều Dạ Lang không thể không kiên trì đứng ra đối mặt giải thích với người xung quanh.
Lúc trước hắn đang tu luyện nên đánh nhau không có mặt, mặc dù lao ra trước nhưng đã muộn, hai người họ vô duyên vô cớ hạ sát thủ với bọn họ đã chạy trốn vào trong viện.
“Tiểu súc sinh, là âm mưu của ngươi!” Sau khi dứt lời, ánh mắt lão giả âm ngoan bắn về phía Lục Trần.
Lão giả có chút tức giận, trong mắt toát ra sát ý khắc cốt, chỉ là hắn cực lực nhẫn nhịn.
Đồng thời, đám người của Hoàng triều Dạ Lang cùng với Dạ Phong thái tử cũng bắn ánh mắt phẫn nộ đến cực điểm về phía Lục Trần.
Hoàn toàn không ngờ báo ứng lại đến nhanh như vậy.
Dạ Phong hít sâu một hơi, tận lực bình tĩnh lại tức giận trong lòng, lạnh lùng nói: “Ngươi cho rằng sử dụng mưu kế hạ lưu như vậy sẽ có tác dụng sao, ta bị ngươi hãm hại, đợi Mục Nguyên trưởng lão trở về, ắt sẽ điều tra chân tướng, trả lại cho bọn ta một...”
“Bớt nói nhảm, các ngươi đánh nhau ở nơi này chính là không coi Huyền Vũ đan thánh ra gì, bất kỳ lời ngụy biện nào cũng là vô dụng.” Không đợi Dạ Phong nói chuyện, Lục Trần đã trực tiếp cắt ngang lời hắn.
“Mọi người, lúc trước hai người này không biết nguyên nhân gì, xông vào…” Người của Hoàng triều Dạ Lang lấy tay chỉ vào phu thê Hà Tuấn, oán hận nói.
“Đừng ngụy biện, ta chỉ hỏi các ngươi ra tay hay chưa?” Lục Trần quát lớn: “Các ngươi ra tay thì chính là không tôn trọng Huyền Vũ đan thánh, không để ý đến quy củ nơi này, nếu như Hoàng triều Dạ Lang các ngươi xem thường Huyền Vũ đan thánh thì có thể rời đi, cần gì phải đến địa bàn của Huyền Vũ đan thánh quấy rối.”
Phụt!
Lời nói của Lục Trần khiến cho người của Hoàng triều Dạ Lang trăm miệng không thể biện minh, dù giải thích thế nào cũng đều vô dụng.
Giờ phút này, người của Hoàng triều Dạ Lang cuối cùng cũng cảm nhận được việc nhấc đá đập vào chân mình.
“Ha ha, người của Hoàng triều Dạ Lang không khỏi làm càn rồi!”
“Nếu không muốn tham gia đại hội luyện đan một tháng sau thì rời đi là được, cần gì phải làm loạn ở Bồ Đề sơn.”
Xung quanh không ngừng có âm thanh truyền ra, người đến từ các thế lực lớn rất vui với việc gắp đá bỏ xuống giếng người của Hoàng triều Dạ Lang, dù sao thì đối với bọn họ, nếu như có thể bôi xấu Dạ Phong, thì tỷ lệ truyền nhân bọn họ có thể bái nhập môn hạ Huyền Vũ đan thánh lại lớn hơn mấy phần.
Người của Hoàng triều Dạ Lang đều tức đến cắn răng, hận Lục Trần đến khắc cốt ghi tâm, hận không thể trấn áp Lục Trần ngay tại chỗ.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Đúng lúc này, một âm thanh già nua vang lên, mọi người quay đầu lại, lập tức nhìn thấy cách đó không xa có một đám cường giả khí chất siêu nhiên giáng lâm nơi này, tổng cộng có mấy người, người dẫn đầu là một lão giả tóc bạc trắng, cả người lộ ra ý cảnh tiên phong đạo cốt, giống như một tiên nhân đắc đạo hạ phàm.
Khuôn mặt hắn già nua, ánh mắt tang thương giống như nhìn thấu hồng trần, cho người ta loại cảm giác cực kỳ cổ xưa.
Hơn nữa khí tức của hắn sâu không lường được, giống như vực sâu không dò thấy đáy.
“Huyền Vũ đan thánh!”
“Chuyện nhỏ này lại kinh động đến Huyền Vũ đan thánh!”
Người xung quanh nhìn thấy lão giả, trợn tròn hai mắt.
Bởi vì lão giả này chính là Huyền Vũ đan thánh tiếng tăm lừng lẫy, một Đan thánh thập phẩm có danh tiếng vang dội, môn đồ dường như trải rộng khắp Trung Châu vực, được mọi người tôn kính.
Đi theo bên cạnh Huyền Vũ đan thánh còn có một lão giả khí tức mờ mịt, ngoài ra còn có hai nhân vật tiểu bối là Mục Nguyên trưởng lão cùng với Mã Tinh Huy.
Người phát ra âm thanh trước đó chính là lão giả khí tức mờ mịt, người này là đồ đệ của Huyền Vũ đan thánh.
“Bái kiến Huyền Vũ đan thánh, bái kiến Huyền Vũ đan thánh!”
Đoàn người đi tới, người của thế lực khắp nơi nhìn về phía Huyền Vũ đan thánh mang theo kính ý, lần lượt dùng giọng điệu kính sợ kêu lên.
“Nghe nói có một Đan thánh đến Bồ Đề sơn, ha ha, là ai vậy?” Huyền Vũ đan thánh cười ha ha hỏi, dường như không để ý đang xảy ra chuyện gì.
“Sư tổ, là hắn!”
Mã Tinh Huy chỉ vào Lục Trần, cung kính nói.
Ánh mắt Huyền Vũ đan thánh nhìn về phía Lục Trần, Lục Trần cảm giác cả người căng thẳng, đôi mắt thâm sâu của Huyền Vũ đan thánh giống như có thể nhìn thấu tâm linh, còn có một luồng cảm giác áp bách độc đáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận