Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1474: Chém chết Đại Đế (2)

Chúc Tập bị phần quy tắc này ảnh hưởng sắc mặt thay đổi, bởi vì hắn phát hiện hoạt động đều không hoạt động được, toàn thân bị trói buộc rồi.
“Ngươi quả nhiên đã lĩnh hội được quy tắc Thời Quang” Chúc Tập nhìn Lục Trần nói.
Khi Lục Trần mới ở Chí Tôn cảnh đã đến giữa khu vực Thời Quang Luân, nhất định đã lãnh hội được quy tắc Thời Quang, mà điều càng làm cho nội tâm Chúc Tập phát run là quy tắc của Lục Trần hùng hậu vô cùng. Hắn đã mở ra đại đạo lĩnh vực vậy mà không so được với quy tắc của Lục Trần.
Tách tách tách!
Một trận tiếng vang thanh thúy truyền đến, đó là dấu hiệu của lĩnh vực vỡ vụn.
Lục Trần chẳng buồn nói, một luồng kiếm ý đâm vào ấn đường của Lục Trần quậy nát nguyên thần.
Chúc Tập kêu lên một tiếng rồi cứ thế nằm thẳng trên đất.
Nội tâm Chúc Tập vô cùng hối hận, nếu như biết Lục Trần mạnh như thế hắn căn bản sẽ không dừng lại mà trực tiếp bỏ chạy, đáng tiếc trên thế giới này không có thuốc hối hận.
Đương nhiên cơ bản là cũng không ngờ được là Lục Trần lại mạnh như thế. Rõ ràng chỉ là một Thiên Tôn cảnh lại dễ dàng xé rách đại đạo của hắn. Sau khi bị đến gần, một chút sức lực cũng không phóng ra được, không khác gì một người phàm.
Sau khi Chúc Tập chết xuất hiện hình thái yêu thú. Một con yêu thú lân giáp đỏ xuất hiện trước mặt Lục Trần, ngoài hình giống như một con sói. Đây là bản thể của tộc Luyện Ngục sao? Ngoại hình thật là xấu.
Bên ngoài hai bên trận doanh đang chờ đợi, mấy chục năm đối với bọn chúng mà nói chỉ là trong nháy mắt.
Vào lúc Chúc Tập tử trận trong phút chốc, Luyện Ngục Hoàng từ vị trí đứng lên, toàn thân phóng ra sát ý bay vút tận trời, một đôi mắt thờ ơ khác thường nhìn người ở Sơn Hải giới.
Người của Sơn Hải giới nhìn thấy dáng vẻ của Luyện Ngục Hoàng lập tức đoán được đại khái.
Có lẽ chỉ có Chúc Tập chết mới làm cho Luyện Ngục Hoàng thất thần như vậy.
Lục Trần dùng thần niệm quét qua nhưng không phát hiện Long Phi Tường, đoán rằng đối phương và Chúc Dập đã tách ra. Lục Trần bắt được nhẫn của Chúc Dập, điều khiến hắn kinh ngạc là trong nhẫn cất giấu một viên bản nguyên thế giới.
"Không tệ, Sơn Hải giới hẳn là tăng thêm một vị Thiên Đế rồi, khà khà.” Lục Trần nhìn thấy viên bản nguyên thì cất tiếng cười ha ha, khi hắn lục tìm những thứ khác thì phát hiện một quyển công pháp.
Nhìn lướt qua công pháp, Lục Trần nhíu mày: “Cần huyết mạch mới có thể tu luyện ư?”
Công pháp của Thiên Yêu thật kỳ lạ, cần huyết mạch mới có thể tu hành. Nói cách khác, không có quyển công pháp nào mà họ không luyện được.
"Nghèo quá đi thôi, một viên tinh linh cũng chẳng có.” Lục Trần càu nhàu.
Trong nhẫn không gian của Chúc Dập không hề có viên tinh linh nào, đoán chừng hắn ta đã dùng từ hồi thăng chức Đại Đế.
Lục Trần nghĩ ngợi rồi lại lấy ra cái nhẫn khác, đấy là nhẫn của Ninh Hồng. Trong nhẫn không gian ấy, hắn phát hiện tinh linh kết thành đám, tính sương sương cũng phải tới hơn mười triệu Phương, ngoài ra còn có rất nhiều đan dược. Xem ra có một ông cụ Thiên Đế như này đúng là tuyệt vời, tài nguyên tu luyện chất thành đống lớn.
Trừ những thứ này còn có một chiếc áo choàng và hai quyển tranh cuộn.
Áo choàng Hư Không – trước đây Ninh Hồng nhờ mặc chiếc áo này mà có được năng lực tiến vào thế giới hạt giống Hư Không.
"Vật về chốn cũ thôi.” Lục Trần bùi ngùi thốt lên, bởi vì áo choàng Hư Không vốn thuộc về Sơn Hải giới, nay lại rơi vào tay hắn, xem như vật về chốn cũ.
Hắn lấy hai quyển tranh cuộn ra, dùng thần niệm đi sâu vào một trong số đó, phát hiện hóa ra chúng là công pháp Thiên Yêu. Trong cơ thể Ninh Hồng có một nửa huyết mạch Kỳ Lân, đoán chừng là tộc Kỳ Lân truyền cho hắn ta.
"Ồ, Vạn Kiếp ma công.” Điều đó khiến Lục Trần vừa dùng thần niệm quét qua quyển tranh cuộn, ánh mắt hắn lập tức ngời sáng.
Lai lịch của Vạn Kiếp ma công rất đáng gờm, nó là công pháp mạnh nhất của Ma đạo, người sáng lập nên món công pháp này chính là Vạn Kiếp Ma Đế, nhưng hắn ta lại sớm rơi đài. Ninh Thiên Quân kế thừa công pháp, sau khi trải qua sự thay đổi thì thăng lên cảnh giới Thiên Đế.
Trừ Ninh Thiên Quân và con cháu của hắn ta, không còn ai có khả năng tu luyện công pháp này.
"Ha ha, Vạn Kiếp ma công rơi vào tay ta rồi.” Lục Trần cười ha ha.
Hắn cảm thấy hào hứng không phải vì Vạn Kiếp ma công cao siêu, mà là vì Cửu Phệ thiên công hắn tu luyện mạnh hơn món ma công này nhiều. Điều khiến Lục Trần vui sướng là do hắn đã tìm được cách khiến Ninh Thiên Quân buồn bực khó chịu.
Thông thường, Đế pháp tuyệt thế không truyền ra ngoài. Về phía tháp Đông Hoàng, chỉ toàn đưa kỹ thuật quân sự, thân pháp, còn công pháp lại rất ít, bởi vì công pháp là bí mật cốt lõi của một đại tộc, không có thế lực nào chịu để mọi người dùng chung.
Sau khi trở về, Lục Trần dự định tặng miễn phí Vạn Kiếp ma công cho các võ giả của Sơn Hải giới, để mọi người đều có thể tu luyện món này.
Ai ở Sơn Hải giới đều có thể tu luyện Vạn Kiếp ma công, chẳng biết liệu Ninh Thiên Quân có hộc máu hay không.
Lục Trần tìm một hang núi, chuẩn bị tu luyện, lần trước đột phá xong còn thừa lại ba triệu Phương, cộng thêm mười triệu Phương của Ninh Hồng cũng đủ tăng thêm một cảnh giới nhỏ.
Sau khi hấp thu toàn bộ, hắn miễn cưỡng thăng lên Thiên Tôn trung kỳ.
...
Ngoài rừng huyễn thú, một đám người đang tụ tập chắn ngang lối ra, trong số đó có vài người mặt đen ngòm, nhưng họ đều có một điểm giống nhau là sau gáy có cục u lớn.
Những ai không trúng chiêu đều dở khóc dở cười, chẳng biết phải nói làm sao. Bọn họ đều ở cảnh giới Đại Đế cao nhất, thế mà lại bị cùng một người đánh lén, sau gáy có thêm cục u lớn.
Giữa đám người ấy, sắc mặt của nhóm Bành Thiên Dật vô cùng quái lạ, bởi vì họ nghe nói Chúc Dập là kẻ đánh lén cả đám người.
Bọn họ tò mò, Chúc Dập lấy đâu ra lá gan để làm chuyện này, sao lại cảm thấy có âm mưu gì đó nhỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận