Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 778: Thành Huyết Viêm

Không khỏi nhớ tới nguyên soái quay về có nói trong hoàng cung Phi Tuyết xuất hiện một thanh niên yêu nghiệt, dùng tu vi Vương cảnh có thể đánh bại thiên kiêu Hoàng cảnh của Phục Ma tự, lại còn đuổi giết một trận.
Huyết Hầu Liệt liếc mắt nhìn Lục Trần, trong nháy mắt đã cảm nhận được thực lực của người này là Vương cảnh đỉnh phong, xem ra người này chính là người trong miệng nguyên soái.
“Các hạ đến từ Thanh vực.” Sắc mặt Huyết Hầu Liệt khựng lại, bởi vì trong tay thanh niên này nắm giữ kiếm ý, vậy thì chứng minh là Kiếm Đế cung Thanh vực.
Sau khi suy đoán xong, Huyết Hầu Liệt lại hỏi: “Không biết các hạ tới thành Huyết Viêm có việc gì.”
Lục Trần rời khỏi pháp bảo phi hành, ánh mắt nhìn thẳng Thánh Quân này, mở miệng lạnh nhạt nói: “Người hoàng thất Huyết Viêm nợ ta một món Thánh khí đứng đầu, hiện tại hai tay dâng lên giao ra đây, ta sẽ không xuống tay với Hoàng triều Huyết Viêm.”
“Nợ ngươi một món Thánh khí.” Đầu óc Huyết Hầu Liệt ngơ ngác trong nháy mắt.
Cường giả xung quanh cũng mờ mịt.
“Có phải các hạ nhớ nhầm hay không, ta chưa bao giờ gặp các hạ.” Huyết Hầu Liệt hỏi thật cẩn thận, trong ánh mắt hắn có nghi hoặc, không chút ấn tượng với thanh niên đối diện trước mặt.
“Tuy rằng ta không thiếu Thánh khí, nhưng cũng sẽ không vô duyên vô cớ oan uổng cho người khác.” Lục Trần đứng khoca tay, ánh mắt bình thản nhìn đối phương nói.
Huyết Hầu Liệt tiếp tục nhíu mày, một Thánh cảnh bên cạnh truyền âm nói: “Hầu gia, ngươi còn nhớ mấy năm trước, Thánh nữ Bạch Linh Lung của Đan Tâm tông chạy đến thành Huyết Viêm, tập kích giết hai Hoàng tử, chúng ta đã từng dùng một món Thánh khí treo giải thưởng Bạch Linh Lung, cuối cùng nghe nói có người bắt được Bạch Linh Lung đi lĩnh thưởng, nhưng cuối cùng lại thả đi.”
“Là chuyện đó.” Ánh mắt Huyết Hầu Liệt chợt lóe, sau đó nhìn Lục Trần hỏi: “Các hạ đã từng bắt Bạch Linh Lung.”
Lục Trần khẽ gật đầu.
Hiện giờ Huyết Hầu Liệt đã biết thì ra là chuyện Bạch Linh Lung mấy năm trước, vốn tưởng rằng chuyện xưa như mây khói, không ngờ đúng là có người dám đến thành Huyết Viêm đòi thù lao.
Sau khi Huyết Hầu Liệt hiểu rõ, không mặn không nhạt nói: “Các hạ, chuyện kia đã qua mấy năm, hơn nữa các hạ lại không giao Bạch Linh Lung cho chúng ta, cho nên hiện tại tới đòi Thánh khí, có chút không hợp lý.”
Lục Trần thản nhiên nói: “Lúc ấy ta đã giao người cho một thành chủ, nhưng cấc ngươi lại lật lọng, cho nên ta đã thả người đi.”
“Nhưng nếu đã giao người cho các ngươi, vậy thì chuyện này đã có nhân quả, hoặc là nói người của Hoàng triều Huyết Viêm nghèo tới mức không lấy ra nổi một món Thánh khí đứng đầu.” Lời Lục Trần nói ít nhiều có hơi chói tai.
Ít nhất lời này khiến cho sắc mặt của Huyết Hầu Liệt và cường giả xung quanh khó coi, đồng thời còn hơi khó chịu.
Thánh khí bình thường không quý giá, trên cơ bản Thánh cảnh đều có, nhưng Thánh khí đứng đầu thì khác, chỉ có một mình lão Hoàng chủ có.
Đó là pháp bảo bên người của lão Hoàng chủ, sao có thể lấy ra làm thù lao cho thanh niên trước mặt.
Huyết Hầu Liệt nhìn Lục Trần nói: “Các hạ, chuyện đã qua lâu như vậy, đã sớm hết hiệu lực.”
“Nói như vậy, các ngươi muốn quỵt nợ đúng không?” Lục Trần nhẹ nhàng hỏi.
Sắc mặt Huyết Hầu Liệt cực kỳ khó coi, nói: “Không phải quỵt nợ, chuyện này đã là chuyện mấy năm trước, huống hồ ngươi cũng không thật sự giao người vào trong tay bọn ta.”
“Biết hậu quả của việc chọc giận ta không?” Lục Trần nhìn đối phương nói.
Ánh mắt Huyết Hầu Liệt lóe ánh sáng lạnh, nhưng nghĩ một lát, lại cố nén.
“Đi thôi!”
Lục Trần liếc mắt nhìn Lăng Nguyên Cơ một cái, mở miệng nói.
Nói xong, điều khiển pháp bảo phi hành bay ra ngoài.
“Hầu gia, chúng ta có cần...” Xung quanh, một đám cường giả truyền âm cho Huyết Hầu Liệt.
Tuy chưa nói hết nhưng ý tứ không cần nói cũng biết.
Huyết Hầu Liệt khẽ lắc đầu, trước tiên chưa nói đến chuyện bọn họ chưa thăm dò rõ ràng được thân phận của đối phương, không nên ra tay, điểm thứ hai, hiện tại là thời buổi rối loạn, bọn họ còn gặp phải áp lực từ ma đầu của Hoàng triều Nam Bình kia, ma đầu đó đã nói rõ cho bọn họ thời gian một tháng để suy xét chuyện thần phục.
“Đau đầu!”
Huyết Hầu Liệt xoa đầu, mở miệng nói: “Thật sự không có cách nào, chỉ có thể đi gọi đại ca và phụ thân đang bế quan thôi.”
Nói xong, thân hình chợt lóe, trực tiếp rời đi.
Lục Trần điều khiển chiến thuyền rời khỏi hoàng cung, vốn không rời đi mà ở tại một khách điếm trong thành Huyết Viêm.
Tầng cao nhất của khách điếm, Lăng Nguyên Cơ đứng ở phía sau Lục Trần, hỏi: “Lục thiếu chuẩn bị đối phó với Hoàng triều Huyết Viêm như thế nào.”
Không đợi Lục Trần lên tiếng, Lăng Nguyên Cơ tiếp tục nói: “Hoàng triều Huyết Viêm có một Thánh Vương, hai Thánh Quân, mười Thánh cảnh, nhưng hiện tại xem ra lại có thêm một Thánh Quân.”
“Huyết Hầu Liệt cũng chính là nam tử lúc trước là đệ đệ của đương kim Hoàng chủ, vốn dĩ chỉ có tu vi Thánh cảnh viên mãn, nhưng lúc trước rõ ràng khí tức đạt tới Thánh Quân, Thánh Quân thứ hai ít khi thấy mặt, cũng chính là nguyên soái lần trước tới hoàng cung Phi Tuyết, Thánh Quân thứ ba là đương kim Hoàng chủ.”
“Nếu chỉ dựa vào một mình ta, có thể…”
Câu nói kế tiếp, Lăng Nguyên Cơ không tiếp tục nói nhưng ý tứ không cần nói cũng biết.
Một mình hắn không thể đối phó với Hoàng triều Huyết Viêm, cần Lục thiếu phái người tới Hoàng triều Huyết Viêm, với thân phận của Lục thiếu, nhẹ nhàng tìm tới hơn mười Thánh Vương có lẽ không thành vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận