Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 390: Ngươi còn chưa xứng để ta sử dụng võ học

Đương nhiên, cũng có người ngoại lệ, như đám người Tử Minh. Khi đó Tử Minh Lý Hắc và Long Thần liên thủ, đều bại bởi Lục Trần, hơn nữa còn thua rất thảm hại.
Tử Minh thề hắn chưa từng thấy qua Siêu Phàm nào biến thái như Lục Trần, Chu Tuấn áp chế cảnh giới xuống Siêu Phàm cảnh, đây còn không phải là tự tìm ngược sao.
Còn có Đao Thánh bên cạnh Lý Hắc, hắn cũng đã nhìn thấy Lục Trần, nhưng là kẻ thua cuộc hắn không tiện lên tiếng chào hỏi.
Lục Trần và Chu Tuấn đồng thời đi tới giữa sân, đứng yên bất động, nhưng khí tức lại đang tăng vọt, xung quanh đột ngột đứng gió, tạo thành nơi giao nhau của hai luông khí tức mạnh mẽ, đập vào nhau đùng đùng.
Đây là so khí thế, lấy huyết khí của Siêu Phàm cảnh tạo thành khí thế bộc phát ra ngoài.
Siêu Phàm đạt trình độ cao nhất có thể dùng khí thế đẩy lui đối thủ.
Phần phật!
Lấy hai người làm trung điểm, bị bao phủ bởi một luồng gió bão, bão táp cuốn lên đến trăm trượng.
Trong lúc so khí thế, sắc mặt Chu Tuấn đột ngột biến đổi, bởi vì hắn cảm nhận được huyết khí đáng sợ và nhiều vô cùng, giống như đại dương mênh mông đang tràn đến.
Hắn dối hết toàn lực ngăn cản, nhưng bước chân lại chầm chậm lui về phía sau.
Sắc mặt của Chu Tuấn đột nhiên trởi nên khó coi, hắn vốn tưởng rằng đối phương là mọt tên công tử bột, trừ dựa vào bối cảnh để phách lối ra thì không là gì cả. Nhưng hiện tại khi đấu khí thế hắn lại rơi vào thế hạ phong.
Chu Tuấn cắn răng chống lại áp lực, nhưng thân thể lại không khống chế nổi lui về phía sau, mặc dù hắn bộc phát hết toàn bộ khí thế vẫn như cũ không thay đổi được tình thế.
Lục Trần huyết khí thịnh vượng, giống như sóng biển dạt dào, sau đi cuộn trào liền đập vào người Chu Tuấn.
Phụt!
Chu Tuấn bị huyết khí cuồng bạo ảnh hưởng, thét lên một tiếng, khóe miệng phun ra máu tươi.
Người xung quanh xem được một màn này trong lòng chấn động cực kỳ, hai ngươi giao phong khí thế, Chu Tuấn vậy mà bại trận nhanh đến vậy, kiên trì không đến mười giây.
Đừng nói đến người xung quanh, coi như là Khúc Dương, Chân Nhu,… của Đan Hoàng điện, sắc mặt biến đổi nhanh chóng.
Sắc mặt của Chu Tuấn đỏ bừng bừng, hắn là đệ nhất thiên kiêu của những hoàng triều xung quanh, đánh bạ qua vô số thiên kiêu đông lứa, mặc dù vào Đan Hoàng điện học tập thuật luyện đan nhưng võ đạo của hắn chưa từng thụt lùi, bởi vì võ đạo mới là con đường đúng đắn, luyện đan, trận pháp các loại chẳng qua chỉ là nghề phụ mà thôi.
Sau khi hắn vào Nguyên Thần cảnh, tích lũy vô cùng hùng hậu, nên nghiền ép những người cùng thế hệ.
Nhưng hiện tại lại thua cuộc, so đấu khí thế hoàn toàn thua cuộc, thật chí có thể nói là một kẻ bại trận.
Bởi vì tốc độ bị đánh bại quá nhanh.
Chu Tuấn lau máu tươi trên khóe miệng, nói: “Xem ra từ nhỏ sư môn của ngươi đã cho ngươi ăn các loại thuốc tốt rồi, còn lấy bảo huyết rèn luyện thân thể, nên mới khiến cho khí huyết của ngươi trở nên vô cung mạnh mẽ.”
Chu Tuấn tìm một lý do cho bản thân, dĩ nhiên, trong lòng hắn cũng cho là như thế.
Bối cảnh đối phương sâu rộng, được bồi dưỡng từ nhỏ, khẳng định ăn rất nhiều các loại thuốc tốt bổ huyết khí.
Đối với lời nói của Chu Tuấn, Lục Trần không rảnh để ý tới, nhẹ bẫng nói: “Cùng cảnh giới có thể giữ vững bảy giây trước khí thế của ta, đủ cho ngươi kiêu ngạo.”
Sắc mặt Chu Tuấn xanh mét, nói: “Huyết khí dày đặc không thể hiện gì cả, nắm vững tu luyện võ học mới có thể phát huy hết uy lực mạnh mẽ. Cái này thiên phú và ngộ tính thiếu một cũng không được.”
Chu Tuấn nói xong, chân dẫm lên mặt đất, lực lượng mạnh mẽ khiến cho mặt đất nứt toạc, bụi mù khắp nơi.
Thân thể Chu Tuấn căng lên, khí thế tăng đến cao nhất, tay cầm một thanh trường thương, phía trên quấn quanh ngọn lửa lực lượng, mượn lực lượng lao xuống, trong một thời gian ngắn lao đến trước mặt Lục Trần, sau đó đâm ra một thương.
Lục Trần đứng yên không nhúc nhích, lúc Chu Tuấn tới mới chậm rãi nhấc tay lên, một quyền cứng rắn cản trường thương.
Chu Tuấn nhìn Lục Trần qua loa như vậy, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhẹ, khinh thường hắn như vậy nhất định sẽ phải chịu thiệt thòi.
Cổ tay hắn dùng sức, trường thương bùng nổ lực lượng lại lần nữa vùng lên, đâm ra một phát, không ngoài dự liệu sẽ xuyên thủng nắm đấm của đối phương.
“Không hay rồi.”
Đám người Hạng Phong nhìn một màn này, sắc mặt biến đổi, truyền nhân Thánh giáo làm vậy có phải là có hơi liều hay không,
Người của Đan Hoàng điện lại lộ ra nụ cười nhẹ, tay không mạnh mẽ cản trường thương của Chu Tuấn. Chẳng lẽ hắn cho rằng chỉ dựa vào máu thịt là có thể ngăn cản mũi thương sắc bén sao, cho dù là cường giả Vương cảnh cũng không dám khinh thường như thế.
Răng rắc!
Trong lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, một tiếng răng rắc vang lên, sau đó chỉ thấy trường thương trong tay Chu Tuấn phủ đầy lửa đỏ, từng tấc tưng tấc rạn nứt, rất nhanh liền vỡ nát.
Chu Tuấn tay cầm trường thương cũng bị dọa sợ bởi một màn này, nhưng thân thể của hắn bởi vì quán tính nên nhào về phía Lục Trần.
Thế là vừa đúng lúc đụng vào bề mặt nắm đấm của Lục Trần.
Chu Tuấn hét lên một tiếng, sau đó gương mặt tuấn tú trong nháy mắt biến thành màu gan heo.
Bởi vì trong giờ phút này hắn đã biết rõ ràng, lực lượng ẩn chứa bên trong nắm đấm này mạnh đến mức nào, vượt qua Siêu Phàm cảnh.
Hơn nữa hắn mơ hồ cảm giác được, lực lượng ẩn chứa trong một quyền này, còn kinh khủng hơn lực lượng Nguyên Thần cảnh viên mãn mà hắn sử dụng.
“Đấu võ học.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận