Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 444: Danh tiếng của Kiếm Tam công tử

Người bên ngoài nghe vậy, cảm thấy nói có lý, nhưng mọi chuyện không có tuyệt đối, điều này phải xem thiên phú, có những người mặc dù bối phận ở nơi đó nhưng thiên phú lại không bằng các sư đệ sư muội nhập môn sau.
Nói đi cũng phải nói lại, một sư muội đáng yêu xinh đẹp thực lực lại mạnh mẽ, sư huynh nói gì nghe nấy, chỉ có thể nói sư huynh càng mạnh mới có thể khiến cho sư muội ngoan ngoãn nghe lời.
Vẻ mặt đỏ bừng của Hoàng Vi công chúa rút đi, thay vào đó là một mảng tái nhợt, nàng không biết tiếp theo có điều gì chờ đợi nàng, nhưng trong lòng dâng lên ý niệm hối hận, nàng biết lần này là họa từ miệng mà ra, rước đến phiền phức.
“Kiếm Đế cung không có người như ngươi!” Hoa Đình lấy lại tinh thần, nhìn Lục Trần nói.
Hoa Đình ở Mộc Kiếm phong, cũng không phải đệ tử ngu ngốc, thuộc loại người nổi bật ngoại trừ cấp Thánh Tử, lại rất có hiểu biết với đệ tử có tiếng của bát phong còn lại, nhưng gương mặt trước mắt này rất xa lạ, hắn dám chắc chắn trăm phần trăm đối phương tuyệt đối không thuộc Kiếm Đế cung.
Đương nhiên, còn có một ngoại lệ là đối phương dịch dung nên không nhìn ra.
Hoa Đình vốn không biết Lục Trần hành tẩu giang hồ mới đổi tên thành Kiếm Tam, cho nên Kiếm Đế Cung biết Kiếm Tam là hắn cũng chỉ có mấy người, trong đó không bao gồm Hoa Đình.
Lục Trần vốn không trả lời câu hỏi của Hoa Đình, ánh mắt nhìn về phía hư không.
Có một lão già thấp bé đứng trên hư không, thân mặc đạo bào giống như đệ tử Kiếm Đế cung, khí tức mờ ám, hai tròng mắt lóe lên ánh sáng, nhìn chằm chằm hắn đánh giá từ trên xuống dưới.
Trong âm thầm còn có mấy luồng khí tức mờ ám.
Vừa mới ầm ĩ xong nên động tĩnh hơi lớn, đã kinh động đến nhân vật lớn bên trong Cầm Thánh cung.
“Đệ tử bái kiến trưởng lão!”
Đám đệ tử Kiếm Đế cung nhìn lão già nhỏ bé đứng trên hư không, lập tức hành đại lễ.
Người này là Kiếm Hoàng đến cùng bọn họ, một Kiếm Hoàng của Mộc Kiếm phong.
Kiếm Hoàng Mộc Kiếm phong phất tay, vẫn đánh giá Lục Trần, nhíu nhíu mày, hắn đã đến trước đó, hơn nữa còn chứng kiến thương ưng do kiếm thế Lục Trần ngưng tụ đánh tan kiếm long dung hợp của đám đệ tử, kiếm thế đối phương đại thành, mơ hồ có một tia kiếm ý dung hợp ở bên trong, khiến cho kiếm thế ngưng tụ vật thể hữu hình, cứng rắn vô song không thể phá giải.
Đám đệ tử Mộc Kiếm phong bại không oan.
Một đệ tử Nguyên Thần cảnh lĩnh ngộ được kiếm ý.
Xẹt!
Nghĩ như vậy, trên mặt Kiếm Hoàng Mộc Kiếm phong tràn đầy hoảng sợ.
Mấy năm trước, Kiếm Đế cung có một kỳ tài khoáng thế được Ngân Nguyệt tán thành, vả lại mới Siêu Phàm cảnh đã lĩnh ngộ được kiếm ý, là cấp bậc yêu nghiệt với sư tổ mở ra Kiếm Đế cung, quả thực yêu nghiệt không gì bằng, chỉ dựa vào Siêu Phàm cảnh đã tạo ra một mảng trời riêng ở Thanh vực.
Chỉ là thanh danh hơi xấu, thuộc loại người người hét đánh.
Nhưng không thể phủ nhận, chưa ai có thiên phú như của Lục Trần.
Hôm nay, lại gặp phải một thiên tài Nguyên Thần cảnh lĩnh ngộ kiếm ý kiếm đạo, quả thực chính là vận may trời giáng.
Trong kiếm tu liên tục xuất hiện hai yêu nghiệt đời thứ ba sư tổ có thể sánh vai với sư tổ tạo ra Kiếm Đế cung, không phải vận may trời giáng thì còn là gì.
Xem ra, đạo kiếm tu sắp đến đỉnh phong rồi.
“A, không đúng!”
Kiếm Hoàng Mộc Kiếm phong nhìn chằm chằm mặt Lục Trần, cảm giác có chút mơ hồ, dường như trên mặt có một tầng mông lung ngụy trang, đây là dịch dung.
Tinh quang trong mắt Kiếm Hoàng này phóng lớn lên, nhìn thấu hư vọng, quả thực muốn nhìn thấu Lục Trần, cuối cùng diện mạo vốn có của Lục Trần hiện ra trước mặt hắn.
“Ta… đù!”
Sau đó, cả người hắn đều không ổn.
Đây không phải là Kiếm tử Lục Trần dịch dung sao.
Hắn còn tưởng trong kiếm tu lại sinh ra một thiên tài, mơ màng nửa ngày kết quả lại là tên nhóc Kiếm tử này.
Hắn nói ngay mà, mấy vạn năm có thể xuất hiện một kỳ tài khoáng thế như Lục Trần tinh thông kiếm đạo, các loại võ học một cách nhanh chóng là rất khó, sao lại xuất hiện thêm một người được.
Hại hắn vui vẻ một hồi.
Lục Trần nhìn thấy sắc mặt Kiếm Hoàng này lúc thì vui, lúc thì thất vọng, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì?
Nhưng có lẽ đối phương đã nhìn thấu dịch dung của hắn.
“Trưởng lão, người này là đệ tử Kiếm Đế cung sao?” Hoa Đình hỏi.
Kiếm Hoàng Mộc Kiếm phong vốn không để ý tới Hoa Đình, đang chuẩn bị nói chuyện với Lục Trần.
Thì Lục Trần đã giành nói trước: “Ta tên Kiếm Tam...”
“Kiếm Tam, sao ta cảm giác dáng vẻ lại rất quen thuộc nhỉ.”
“Đúng rồi, hình như có một Kiếm Tam công tử rất nổi danh, am hiểu tất cả kiếm pháp của Kiếm Đế cung.”
“Thì ra là Kiếm Tam công tử đại danh lừng lẫy.”
Người xung quanh ngây ra một lúc, đột nhiên cảm giác hai chữ Kiếm Tam rất quen thuộc, sau đó ký ức về Kiếm Tam công tử vọt lên trong đầu như thủy triều.
Sau đó, lập tức kinh ngạc nhìn về phía Lục Trần.
Danh xưng Kiếm Tam công tử đã xuất hiện ở rất nhiều Hoàng triều, đi tới đâu, thiên kiêu đỉnh cấp phạm vi vạn dặm đều bại bởi Kiếm Tam công tử, cộng thêm Kiếm Tam công tử hành hiệp trượng nghĩa, thích dùng kiếm giúp người nên thanh danh truyền rất nhanh, tốc độ nổi danh rất nhanh, vang dội Thanh vực, thanh danh không thua cấp Thánh Tử của đạo thống đứng đầu.
Thế lực đó trong thủy tinh ký ức vẫn luôn tìm Kiếm Tam công tử, khắc dung mạo ở trong thủy tinh ký ức.
Nhưng hành tung của Kiếm Tam công tử quỷ dị, có lẽ hôm nay ở Hoàng triều này, mười ngày sau sẽ xuất hiện ở bên ngoài cách mười mấy Hoàng triều, khó có thể lần theo dấu vết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận