Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1942. Truy Hồn kiếm quyết (2)

“Sinh vật Hỗn Độn là chuyện thế nào?” Lục Trần hỏi.
Kiếm Quân Chủ nói: “Người tu hành đạt tới cấp độ càng cao, ánh mắt nhìn ra càng xa, tất nhiên, những gì biết được cũng càng nhiều, ví như Nguyên giới, ngươi cảm thấy ngươi có hiểu rõ Nguyên giới không.”
“Không hiểu rõ.” Lục Trần lắc đầu.
Nguyên giới vô cùng rộng lớn, lấy cảnh giới của hắn, còn khó có thể phán đoán Nguyên giới lớn đến bao nhiêu.
Kiếm Quân Chủ nói: “Lấy tu vi của ngươi hiện tại, nếu muốn hiểu rõ Nguyên giới, bước chân đặt chân đến mỗi nơi, thực ra cũng có thể làm được, nhưng bên ngoài Nguyên giới, khu vực Vô Cương có bao nhiêu thế giới, bao nhiêu sinh linh, cả đời ngươi có lẽ cũng không biết.”
“Trước đây người người đều cảm thấy cảnh giới Giới Chủ là mục tiêu cuối cùng của người tu hành, nhưng ai dám khẳng định, Giới Chủ chính là mục tiêu cuối cùng.”
“Ví dụ như bên ngoài Nguyên giới của chúng ta, bên trong khu vực Vô Cương, có vô số thế giới, mà giáp giới khu vực Vô Cương, lại có một màng vũ trụ mênh mông, phong tỏa tất cả, trong vũ trụ, có vô số thế giới, nhưng có ai dám khẳng định, vũ trụ mênh mông, có phải giống như từng tiểu thế giới hay không, bên ngoài còn có không gian càng rộng lớn hay không.”
Dừng một lát, Kiếm Quân Chủ bổ sung một câu: “Sinh vật Hỗn Độn, liền là tới từ một vũ trụ khác, mục đích xâm lấn vũ trụ chúng ta tạm thời không rõ, hai người Diệp Dập và Thanh Viêm, bởi vì tìm được mục tiêu thích hợp, hợp đạo đi rồi.”
“Hợp đạo?” Lục Trần mặt đầy mờ mịt.
Kiếm Quân Chủ không trả lời, mà là nói: “Đại đạo Kiếm Ý, là ngươi chứng nhỉ?”
“A!”
Lục Trần nghiêng đầu, một mặt mờ mịt, hắn chứng đại đạo Kiếm Ý, đây là ý gì, còn có, vì sao trong hai mắt của Kiếm Quân Chủ, hắn lại nhìn thấy vẻ cực kỳ hâm mộ lóe lên một nhoáng rồi biến mất.
Kiếm Quân Chủ đang hâm mộ hắn.
Nhưng trên người hắn, có gì đáng để Kiếm Quân Chủ hâm mộ.
Kiếm Quân Chủ nhìn Lục Trần nói: “Năm đó, ngươi có thể thông qua thử thách của cửa ải thứ tư, chứng minh nguyên thần của ngươi cực kỳ cường đại, có tư cách tu hành nguyên thần kiếm pháp của ta, lúc ta ở Tạo Giới cảnh viên mãn, tự chế Truy Hồn kiếm quyết, thế nhưng là, trừ ta ra, không một ai có thể tu hành, hiện tại, ta truyền thụ cho ngươi, hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng.”
Kiếm Quân Chủ nói xong, điểm vào ấn đường của Lục Trần.
Một chùm ánh sáng trắng tiến vào ấn đường của Lục Trần.
Cùng lúc đó, Lục Trần cảm giác một tin tức tràn trề trực tiếp cắm vào đầu, đầu như nổ tung, phát ra tiếng rên đau đớn.
Một lát sau, đau đớn trong đầu Lục Trần hơi giảm bớt, theo sau cũng cảm giác được, nhiều ra một tin tức, bên trên ghi lại ghi chép có liên quan đến tu luyện nguyên thần kiếm pháp.
Kiếm Quân Chủ thật sự không hề giữ lại một chút nào, truyền lại cho hắn nguyên thần kiếm pháp nổi danh nhất.
Lúc đầu, Lục Trần còn tưởng rằng, muốn đạt được kiếm pháp của Kiếm Quân Chủ, còn phải lao tâm tốn sức một phen, thế nhưng không nghĩ tới, thế mà nhẹ nhàng như vậy liền có được.
“Đa tạ.”
Lục Trần ôm quyền với Kiếm Quân Chủ nói.
“Ta muốn đi giáp giới vũ trụ, nếu ta gặp nạn, bất hạnh chết trận, ta hy vọng Vạn Kiếm tông vẫn tiếp tục được lưu truyền.” Kiếm Quân Chủ nhìn Lục Trần thật sâu, sau đó thân hình lóe lên, biến mất trước mắt.
Lục Trần nhìn theo hướng Kiếm Quân Chủ biến mất, cau mày, câu nói sau cùng Kiếm Quân Chủ để lại trước khi đi là có ý gì.
Xem xét từ lời hắn tự mình nói chuyện lúc trước, vũ trụ gặp phải một trận nguy cơ tới từ sinh vật Hỗn Độn.
Hơn nữa từ trong miệng Võ Vô Địch biết được, đám người sư tổ, Thánh Chủ đang trấn thủ giáp giới, ngăn sinh vật Hỗn Độn xâm lấn.
Ngay cả Giới Chủ cũng nhức đầu, nói rõ trong sinh vật Hỗn Độn, cũng có con cùng đẳng cấp.
Nói như vậy, Kiếm Quân Chủ đến tham gia chiến đấu, nói không chừng thật sự có nguy hiểm vẫn lạc, cho nên mới để lại mấy câu đó.
“Haiz.”
Lục Trần bỗng thở dài một hơi.
Vốn cho rằng giải quyết nguy cơ Thiên Yêu ở Sơn Hải giới, sau khi tới Nguyên giới, có sư tổ che chở là có thể yên lặng tu luyện, thế nhưng không nghĩ tới, nơi này còn có nguy cơ càng lớn hơn.
Như câu nói của Kiếm Quân Chủ, người tu hành cảnh giới càng cao, ánh mắt nhìn ra càng xa, biết cũng càng nhiều.
Lục Trần lẩm bẩm một câu: “Ta thà như lúc Siêu Phàm cảnh trước đây, làm một đại ma vương vô pháp vô thiên, không có nhiều phiền muộn như vậy.”
Thời kỳ thiếu niên lớn lên mỗi ngày, nhưng sau khi lớn lên, lại bức thiết muốn trở lại thời kỳ thiếu niên không buồn không lo.
Đáng tiếc, thời gian sẽ không quay lại.
Lục Trần ngừng chân một lát rồi rời đi, rất nhanh, Lục Trần đi tới một toà tiểu tháp trên chủ phong.
Nơi này là nơi Vạn Kiếm tông cất giữ điển tịch, bên trong đặt vô số điển tịch tu hành, là một nơi trọng địa.
Lục Trần tới đây, lập tức có hai lão giả áo bào xám xuất hiện, khi thấy là Lục Trần, lại thần không biết quỷ không hay thu lại thân hình, chỉ có không gian nổi lên gợn sóng lăn tăn chứng minh bọn họ từng xuất hiện.
“Tông chủ nói, sau khi hắn rời đi, ngươi làm đại diện tông chủ, có thể xem tất cả điển tịch tu hành.” Một câu nói hư vô mờ mịt truyền vào tai Lục Trần.
Lục Trần khẽ gật đầu, sau đó bước vào bên trong.
Sau khi vào bên trong, Lục Trần thấy xung quanh trôi nổi từng quang đoàn, dùng thần niệm có thể cảm giác được, mỗi quang đoàn đều cất giữ một môn công pháp.
Hết chương 1927.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1928
Bạn cần đăng nhập để bình luận