Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1118: Tửu kiếm tôn

Một đoàn người tiến vào trong thành trì, nhìn thấy thi hài bên trong thành trì, máu chảy thành sông, giống như cảnh địa ngục, cảnh này đã kích thích những thiên tài Thượng giới rất sâu.
Rất nhiều thi thể đã chết xung quanh có quy tắc hỗn loạn, thậm chí có những thi hài trên thân tản ra khí cơ, khiến cơ thể bọn họ căng thẳng, toàn thân phát lạnh.
Cô quạnh, hoang vu, không có sinh mạng, đây là một thành trì rách nát đến cực điểm.
Một luồng áp lực nặng nề rơi xuống trong lòng mọi người, mọi người nhìn thấy những thi thể này thì đều im lặng.
Thi hài của Hư Không Thành Bảo đều là tinh nhuệ của Sơn Hải giới, không phải đến từ một thế lực nào đó mà là đến từ tất cả thế lực của Sơn Hải giới, trưởng bối sư môn của người ở đây có người bỏ mình trong trận chiến đó.
Khí linh mở miệng nói: “Ngoại trừ Đế chi bản nguyên ra còn có nhân vật trưởng bối của các ngươi, bên trong có những Đế giả, mặc dù bọn họ đã chết nhưng đã để lại ý chí bất diệt, các ngươi có thể luyện hóa trong cơ thể, tăng cường thực lực.”
Năm đó Hư Không chi chủ làm chủ đạo, mang theo Hư Không Thành Bảo xâm nhập vào trong trận chiến đó.
Ngoại trừ Hư Không chi chủ ra thì còn có ba mươi sáu Đại Đế, ba mươi sáu người này thống lĩnh trăm vạn tinh nhuệ, sau khi bọn họ ngã xuống, Hư Không Thành Bảo đã trở thành vùng đất an nghĩ của bọn họ.
Từng bóng người phân tán ra, tìm nơi dừng chân của sư môn ở Hư Không Thành Bảo năm đó, Vu Chiến mở miệng nói: “Năm đó Vu Thể giới bọn ta cũng có một nơi đóng quân ở Hư Không Thành Bảo, ta phải đi xem xem.”
Không bao lâu sau, tại đây chỉ còn lại ba người Lục Trần, Yến Tử Hiên, Liễu Khuynh Thành.
Sắc mặt Yến Tử Hiên cũng hơi nặng nề, nhẹ giọng nói: “Trận chiến năm đó, Kiếm Đế cung tổn thất trầm trọng nhất, ngoại trừ Nguyên Sơ kiếm đế ngã xuống ra, còn có hai tiền bối cảnh giới đạt đến Đại Đế cảnh, ta muốn đến nơi đóng quân xem xem.”
“Vậy cùng nhau đi!” Lục Trần nói.
“Hì hì, Lục huynh, chúng ta tự đi xem chút vận may đi!” Ba người Cảnh Tử Mặc cười hì hì với Lục Trần.
Bọn họ không cầu có được truyền thừa của Đại Đế, bởi vì những Đại Đế ngã xuống đến từ sư môn của những thiên kiêu Thượng giới, không tranh được, nếu như có thể đạt được truyền thừa của những Chí Tôn, Thiên Tôn, vậy cũng không tồi, ba người họ nói với Lục Trần một câu, sau đó lập tức phân tán.
“Nơi đóng quân của Kiếm Đế cung ở đâu?” Lục Trần nhìn về phía khí linh hỏi.
“Đi theo ta!”
Khí linh nói xong, dẫn đường ở phía trước.
Ba người Lục Trần đi theo ở phía sau, bay khoảng ngàn dặm, hai người khẽ giật mình nhìn về phương xa, bởi vì bọn họ cảm nhận được một luồng kiếm ý xông lên trời.
Luồng kiếm ý này trùng trùng điệp điệp, ngược dòng giữa đất trời, hình thành một cơn bão giống như diệt thế.
Bọn họ ngự không mà đi, phía trước có một phủ đệ rộng rãi, xung quanh phủ đệ được bao phủ bởi luồng kiếm ý đáng sợ, kiếm ý hết sức nồng đậm cuồng bạo, hư không không ngừng nứt ra rồi tự động khép lại, hình thành cục diện lặp đi lặp lại.
Luồng kiếm ý này hình thành một kết giới bao trùm phủ đệ, uy áp hết sức khiếp người, ảnh hưởng đến đây, khiến cơ thể Lục Trần xuất hiện ít vết rách.
Lục Trần không tự chủ được mà thúc giục kiếm ý bao trùm cơ thể, triệt tiêu tổn thương mà kiếm ý mang đến.
“Sư muội, ngươi tránh xa chút, ta vào phủ đệ xem xem!” Lục Trần quay đầu lại, nói một câu với Liễu Khuynh Thành.
Kiếm ý nơi này quá khủng bố, ít nhất là kiếm ý cấp Thánh trở lên, hắn còn cố hết sức thì sư muội chắc chắn không chịu được.
“Sư huynh, ngươi đi đi!” Liễu Khuynh Thành nhìn về phía Lục Trần nói.
Lục Trần và Yến Tử Hiên liếc nhìn nhau, cơ thể hai người họ bao trùm một tầng kiếm ý, trực tiếp xuyên thấu kết giới kiếm ý, đi vào bên trong.
Trong nháy mắt hai người họ tiến vào phủ đệ, một luồng thần niệm cực kỳ đáng sợ càn quét đến, áp lực mãnh liệt như đại dương mênh mông, hoàn toàn không chống cự được, hai người họ lần lượt ngã xuống dưới áp lực này, mặt đầy bụi đất.
Luồng thần niệm này tràn đầy lại mênh mông, Lục Trần cảm giác bất lực, chưa bao giờ bất lực như vậy.
Xẹt xẹt xẹt!
Từng luồng kiếm ý sắc bén hội tụ hình thành bóng dáng mờ ảo đứng sừng sững trong không trung, dáng người của bóng dáng mờ ảo này cường tráng to lớn, mặt mày trung niên, mày rậm mắt to, rất có cảm giác uy nghiêm, toàn thân lộ ra phong mang tuyệt thế, quanh thân lóng lánh Đế huy chói mắt, hào quang vạn trượng giống như một Đại Đế thực sự sống lại từ sông dài thời gian.
Nam tử trung niên nghiêm túc, ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm hai người họ, trong ánh mắt chất chứa cảm giác áp bách nồng đậm.
“Đây chính là Đại Đế sao?” Ánh mắt Lục trần cảm giác bị kiếm làm đau đớn, trong lòng run rẩy.
“Tửu kiếm tôn tiền bối!” Yến Tử Hiên nhìn chằm chằm Đại Đế trên không trung, hoảng sợ mở miệng nói.
Tửu kiếm tôn, một trong hai tiền bối của Kiếm Đế cung bỏ mình năm đó, mặc dù đã chết nhưng Kiếm Đế cung có tượng khắc của hắn, được người đời ghi nhớ trong lòng.
Người này bất kể là thiên phú kiếm đạo hay là thiên phú cảnh giới đều vô cùng đáng sợ.
Kiếm ý đạt đến cấp Tôn đại viên mãn, chỉ thiếu một bước là có thể lĩnh ngộ kiếm ý cấp Đế, cảnh giới khác đạt đến Đại Đế đỉnh phong, là tồn tại tiếp cận Thánh Đế.
Bóng người trên vòm trời là ý chí của Đại Đế bỏ mình năm đó, ngay cả tàn hồn cũng không phải, nếu như có một tia tàn hồn, nói không chừng có thể sống lại, mà bọn họ chỉ là một đám chấp niệm bất diệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận