Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1287: Vương Tôn

Còn hai tỷ đệ Tông Tiểu Dung thì trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, ánh mắt hoảng sợ nhìn lão giả, đối phương ở trong lòng bọn họ quả thực giống như thần minh.
Lục Trần nhìn chằm chằm lão giả trên không trung, vẻ mặt nghiêm túc.
Thực lực của lão giả trước mắt là Thiên Tôn cảnh, nhưng luồng khí tức này còn nồng đậm hơn uy áp của Hỏa Diễm thần thụ ở Ngũ Hành tông rất nhiều, nếu như đoán không lầm thì có lẽ là một Vương Tôn.
“Tiểu bối của Kiếm Đế cung, dừng tay đi, nể mặt ta một phần!” Sau khi lão giả xóa đi công kích của Liễu Mục thì thản nhiên mở miệng nói, trong lời nói còn mang theo nghiêm túc.
“Kiếm Đế cung!”
Phong Bách thành chủ nghe thấy Lưu tiền bối nói, lau mồ hôi lạnh trong lòng.
Nhưng lại nhanh chóng nhe răng cười rộ, cho dù đệ tử Kiếm Đế cung cũng phải chết, bởi vì con trai của hắn đã chết ở trong tay đối phương.
Giết người đền mạng, đạo lý hiển nhiên.
Liễu Mục nhìn về phía lão giả trên không trung, thản nhiên mở miệng nói: “Tuy ngươi là một Vương Tôn, nhưng khuyên ngươi đừng xen vào việc của người khác.”
Lão giả trên không trung là một Vương Tôn, thực lực cực kỳ khủng bố.
Vương Tôn thật ra cũng ở cảnh giới Thiên Tôn, là tôn xưng dành cho người nổi bật trong cảnh giới Thiên Tôn.
Thiên Tôn cảnh cần kết hợp hai quy tắc tu hành đến viên mãn, Đại Thiên Tôn cần kết hợp ba quy tắc tu hành đến viên mãn, Vương Tôn cần kết hợp sáu quy tắc tu hành đến viên mãn, ngụ ý là Vương trong Thiên Tôn.
Tu hành Thiên Tôn cảnh đến viên mãn có thể lựa chọn tham ngộ quy tắc hóa đạo trở thành cường giả Đế cảnh, nhưng người có dã tâm, am hiểu tương đối nhiều quy tắc thì có thể áp chế không lựa chọn đột phá, đi đến cực hạn Thiên Tôn, cũng chính là tứ đại cảnh giới Đại Tôn, Vương Tôn, Hoàng Tôn, Đế Tôn.
Tư cách thăng cấp Hoàng Tôn là phải nắm giữ kết hợp mười hai quy tắc, tư cách của Đế Tôn cần kết hợp hai mươi bốn quy tắc.
Trong một vạn Thiên Tôn có thể xuất hiện một Đại Tôn, mười vạn Thiên Tôn có thể xuất hiện một Vương Tôn, trăm vạn Thiên Tôn có thể xuất hiện một Hoàng Tôn.
Còn về Đế Tôn trên cơ bản thuộc về truyền thuyết, tạm thời vẫn chưa có người đạt tới Đế Tôn cảnh.
Bởi vì ở Thiên Tôn cảnh tối đa chỉ có thể lĩnh ngộ bảy tám quy tắc, nhân vật yêu nghiệt có thể lĩnh ngộ hơn mười quy tắc, trong lịch sử mười tám quy tắc đã là cực hạn.
Thiên Đế đương thời ở Thiên Tôn cảnh cực hạn chính là mười tám quy tắc.
Cho nên nói Đế Tôn trên lý thuyết là không tồn tại.
Thiên Tôn cũng chỉ là sau khi lựa chọn quy tắc hóa đạo mới có thể cảm ứng rõ ràng ba ngàn đại đạo, nhanh chóng gia trì các loại đạo để tích góp nội tình.
Cảnh giới Vương Tôn là người nổi bật trong Thiên Tôn, địa vị cao quý, Đại Đế tầm thường cũng phải nể mặt mấy phần, bởi vì một Vương Tôn nào lựa chọn quy tắc hóa đạo, sau khi thăng cấp Đế cảnh đều là tồn tại Đại Đế cực hạn.
Hoàng Tôn thì càng mạnh hơn, nghe nói có thể phá vỡ lĩnh vực đại đạo của Đế giả, còn có thể chém giết kịch liệt mấy trăm đến ngàn hiệp với Đại Đế, thuộc nhóm khủng bố.
Còn Đế Tôn, cảnh giới này có ý nghĩa đặc thù, chính thức đưa địa vị của bọn họ lên trên cấp bậc Đại Đế, nghe nói Đế Tôn có thể dễ dàng xé rách lĩnh vực Đại Đế, sau đó đánh gục Đại Đế.
Lão giả trước mắt là một Vương Tôn, kết hợp sáu loại quy tắc đến viên mãn, chiến lực phi phàm.
Cho nên, cho dù hắn biết người trước mặt là đệ tử Kiếm Đế cung, cũng rất kiêu ngạo.
Lão giả trên không trung nghe thấy lời của Liễu Mục, sắc mặt mãnh liệt trầm xuống, hắn là ai, là Vương Tôn, là Vương trong Thiên tôn, đã đạt đến Vương Tôn, là tồn tại có tiềm lực trùng kích Hoàng Tôn.
Cho nên, cho dù ba người phía dưới là đệ tử Kiếm Đế cung, hắn cũng không kiêng kỵ cho lắm.
Hơn nữa hắn cảm thấy đối phương sẽ nể mặt hắn là Vương Tôn, thế nào cũng phải nể mặt tiền bối như hắn một chút chứ.
Nhưng ai ngờ bọn họ lại không chút nể mặt nào.
Cơ thể lão giả phóng ra một luồng uy áp cực mạnh bao trùm không gian vô hạn, lạnh giọng nói: “Có ta ở đây, ngươi không giết hắn được.”
Vương Tôn trên bầu trời nổi giận.
Thân là Vương của lĩnh vực Thiên Tôn, cho dù là quốc chủ cổ quốc, một tồn tại Đế giả bình thường cũng phải nể mặt hắn một phần.
Hậu bối phía dưới mới chỉ là Chí Tôn sơ kỳ, mặc dù là Song Tôn nhưng luận chiến lực lại cách hắn quá xa, lại không nể hắn chút mặt mũi nào khiến cho lão giả vô cùng tức giận.
Khí tức của lão giả cuồn cuộn lan ra, hỏa diễm nhuộm đỏ vòm trời, hỏa diễm đỏ thẫm xen lẫn màu xanh nhạt ở giữa, nhiệt độ rất cao, mặt đất bị đốt cháy, ngay cả vòm trời này cứ như sắp được hòa tan.
“Khí tức của Nam Minh thần hỏa, Vương Tôn của Ly Hỏa cung!” Liễu Mục nhìn đối phương nói.
Thần hỏa ở Sơn Hải giới rất hiếm thấy, chỉ đếm được trên đầu ngón tay, Ly Hỏa cung là một thế lực Đế cấp am hiểu đại đạo hỏa diễm, nắm giữ Nam Minh thần hỏa.
Đệ tử trong môn đều có cơ hội rèn luyện thân thể trong thần hỏa, cho nên Liễu Mục nhìn ra thân phận của lão giả.
Trong ánh mắt Lục Trần nhìn về phía lão giả mang theo một tia kinh ngạc, Vương Tôn này là người của Ly Hỏa cung sao, vậy cũng quá trùng hợp rồi, đỡ cho hắn chạy một chuyến đến Ly Hỏa cung.
Lão giả bị nhìn thấu thân phận, không có bất kỳ để ý nào, nhìn Liễu Mục lạnh lùng nói: “Trước kia Phong Bách đã cứu ta một mạng, ta nợ hắn một lời hứa hẹn, nên hãy giao hung thủ giết người ra đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận