Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 653: Một trăm lẻ một Thánh vương

Đây chính là toàn bộ thực lực của Hoàng triều Phi Tuyết.
Bạch Linh Lung nhìn thấy nhiều cường giả như thế, đến kẻ yếu nhất cũng đều là cảnh giới Nhân Hoàng, một người trong số đó còn mặc hoàng bào, bất kể là khí thế hay tướng mạo đều mang một khí chất vô cùng tôn quý, như thể một người ở chức vị cao cao tại thượng.
“Hoàng chủ.”
Trong lòng Bạch Linh Lung vô cùng kinh ngạc.
Ai mà ngờ, bọn họ vừa bước ra khỏi hoàng cung Hoàng triều Phi Tuyết liền gặp phải cảnh tượng lớn như thế này.
“Chào Lục Thiếu.”
“Chào Lục Thiếu.”
Trong lúc Bạch Linh Lung đang thấp thỏm thì Hoàng chủ Phi Tuyết và một đàn người tất cả đều đang dùng thái độ cung kính nói với Lục Trần một câu, khiến cho Bạch Linh Lung mắt chữ A mồm chữ O.
“Lục Thiếu ghé thăm hoàng cung Phi Tuyết, khiến bọn ta thật là nở mày nở mặt.” Hoàng chủ của Hoàng triều Phi Tuyết cười rồi nói một câu.
Ánh mắt của Hoàng chủ Phi Tuyết vẫn luôn dừng lại ở trên người Lục Trần, mặc dù chỉ mới gặp lần đầu nhưng những việc mà hắn làm đã được truyền lại từ miệng của Hoàng chủ đời trước, bất kể là những chuyện xảy ra ở bí cảnh hay là những việc mới xảy ra gần đây, mỗi chuyện đều có thể so sánh với kinh thiên động địa.
“Lục Thiếu tuy còn trẻ mà có tài, không hổ là đệ nhất sư của Thanh vực” Có người thậm chí còn tung hô theo, nói.
Lục Trần: “….”
Lục Trần tâm không tạp niệm, khoảng thời gian ở trong thông đạo truyền tống, hắn đã hỏi Bạch Linh Lung những chuyện về Hoàng triều Phi Tuyết, đây là một hoàng triều rất lớn mạnh, sở hữu Thánh Quân Thánh cảnh tầng thứ hai trấn giữ, còn sở hữu vô số Thánh cảnh.
Hoàng triều có cấp bậc như này không can tâm là thế lực phụ thuộc vào hoàng triều khác.
Sở dĩ trung niên áo xanh tìm đến tận cửa chắc là để mượn sức của hắn đối phó với Hoàng triều Huyết Viêm.
Thế là, Lục Trần cười nói: “Hoàng chủ khách sáo rồi, ta chẳng qua chỉ là một Nguyên Thần cảnh cỏn con mà thôi, chẳng khác gì với võ giả thông thường, ngoài ra, ta còn phải đi một chuyến đến Vạn Trọng phong, nên sẽ không nán lại hoàng cung nữa.”
“Lục Thiếu khoan đã.” Hoàng chủ Phi Tuyết cười nói: “Nếu như sau này Lục Thiếu cần đến sức mạnh của chúng ta, ngươi cứ việc mở lời, bọn ta đồng ý bỏ ra một chút sức lực non yếu này.”
“Xem tình hình đã.” Lục Trần không vội từ chối.
Trước khi đi, hắn đã báo tên của hắn, nếu Hoàng triều Huyết Viêm nghe ngóng một chút liền có thể biết hắn không phải người dễ đụng, nếu như cứ cố chấp, tiếp tục đến phiền hắn, vậy thì Hoàng triều Huyết Viêm nên cân nhắc chuyện thay chủ nhân là vừa.
Lục Trần không có ở lại hoàng cung Phi Tuyết mà cùng Bạch Linh Lung rời đi.
Đợi sau khi hai người rời đi, một người liền hỏi: “Hoàng chủ, Lục Thiếu đang ở trước mặt, tại sao ngày không mở lời nhờ giúp.”
Hoàng chủ Phi Tuyết cười nhạt: “Lục Thiếu có thân phận, xuất thân cao quý, làm sao chỉ cần ta mở lời liền giúp đỡ, các ngươi nghĩ nhiều rồi.”
Ngừng một chút, Hoàng chủ Phi Tuyết tiếp tục nói: “Chúng ta đợi thôi, đợi Hoàng triều Huyết Viêm chủ động nộp mạng, đến lúc đó không cần chúng ta mở lời, Lục Trần tự nhiên sẽ đối phó với Hoàng triều Huyết Viêm, đến lúc đó chúng ta chỉ cần lại giúp một chút là được.”
Suy nghĩ của Hoàng chủ Phi Tuyết và trung niên áo xanh y hệt nhau.
Với nhân vật như Lục Trần, cho dù bọn họ mở lời nhờ giúp đỡ thì cũng không nhờ được, thậm chí còn sẽ chọc giận đối phương.
Tất cả thuận theo tự nhiên là tốt nhất.
Với sự hống hách không xem ai ra gì của Hoàng triều Huyết Viêm 80% khả năng sẽ tự tìm đường chết.

Thành Vạn Trọng là một thành lớn với số dân hơn một trăm triệu, vô cùng náo nhiệt, chịu sự quản lý của gia tộc u Dương.
Gia tộc u Dương luôn có địa vị cao ở Huyền vực, là một trong năm gia tộc đứng đầu vĩnh viễn không thay đổi ở Huyền vực, người bình thường căn bản không đụng tới được.
Ở trong thành bất kể là những đệ tử liên quan trực tiếp có địa vị cao quý hay những đệ tử nhánh thứ đi ra ngoài luyện tập, bất kể đi đến đâu đều sẽ thu hút sự chú ý của mọi người, được tiếp đãi long trọng bởi các thế lực ở nơi đó.
Lai lịch của gia tộc u Dương thì bất kể là ở trong lịch sử hay hiện giờ đều thuộc thời khắc đỉnh cao, chưa bao giờ lụi tàn.
Cường giả Thánh Vương của gia tộc u Dương, bất kể là cách mấy chục năm hay mấy trăm năm đều sẽ được thăng lên trời, nhưng số lượng Thánh Vương ở trong tộc từ đầu tới cuối vẫn luôn giữ mức mười, hai mươi người.
Hơn nữa, gia tộc u Dương còn là gia tộc sinh được nhiều Thánh Vương nhất ở Huyền vực.
Từ trước tới nay đã ra đời không dưới một trăm lẻ một Thánh Vương.
Nguyên nhân là bởi vì gia tộc u Dương cai giữ một vùng đất linh, Vạn Trọng phong.
Vạn Trọng phong, tổng cộng có 81 ngọn núi, sở hữu vô vàn sơn thế thiên nhiên.
Những đệ tử của gia tộc u Dương khi thăng đến Nguyên Thần cảnh sẽ có thể lên Vạn Trọng phong dùng sơn thể để rèn luyện bản thân.
Những đệ tử được sơn thế trên Vạn Trọng phong rèn luyện sẽ trở thành Vương giả, kém nhất thì cũng lĩnh ngộ được thế Vương Giả, cũng sẽ trở nên vô địch trong số người cùng cấp.
Số người lĩnh ngộ thế Nhân Hoàng cũng không ít, những nhân vật này lúc mới bước vào Vương giả liền có sức mạnh tương đương với Vương cảnh trung cao cấp, cực kỳ biến thái.
Nếu như bọn họ có thể tiến đến Thánh Vương một cách thuận lợi, vậy thì bọn họ sẽ có thể xưng tôn ở Thánh Vương cảnh.
Đây cũng là vốn liếng cho gia tộc u Dương xưng bá ở Huyền vực.
Nhưng điều đáng nói là, mặc dù gia tộc u Dương chiếm giữ Vạn Trọng phong, nhưng vương giả mà có thể lĩnh ngộ được Thánh thế rất ít, cộng hết những nhân vật trong lịch sử thì không tới mười người.
Những người lúc trước từng xuất hiện ở trên 81 đỉnh núi lĩnh ngộ yêu quái của thế Vô Địch đều không phải người của gia tộc u Dương, đây cũng là niềm tiếc nuối của gia tộc u Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận