Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1127: Khoe khoang?

Mọi người xung quanh vốn tưởng rằng không ai lựa chọn Đại Đế đạo quả của Kim Lỗi Lạc, đang lo không biết an ủi Đại Đế này như thế nào, không ngờ lại có người chạy ra nhận người thân, còn tu luyện quy tắc Tín Ngưỡng giống vậy.
“Ngươi...”
Kim Lỗi Lạc nhìn về phía Kim Anh Tuấn, ngoại trừ cảm nhận được trên người đối phương lưu chuyển quy tắc Tín Ngưỡng, thì còn có khí tức huyết mạch quen thuộc với nguồn gốc huyết mạch với hắn, thanh niên trước mặt có thể là hậu bối của hắn.
Kim Anh Tuấn cũng cảm nhận được cảm giác huyết mạch cùng hệ quen thuộc từ trên người Kim Lỗi Lạc truyền khắp toàn thân.
Tuy là lần đầu tiên nhìn thấy Kim Lỗi Lạc, nhưng trên người đối phương có cảm giác quen thuộc, đó là khí tức huyết mạch.
“Ngươi tên là gì?” Hai tròng mắt Kim Lỗi Lạc kích động, ánh mắt nóng bỏng dò hỏi Kim Anh Tuấn.
“Ta tên Kim Anh Tuấn.” Kim Anh Tuấn lập tức nói.
“Xem ra, ngươi là hậu bối của ta.” Kim Lỗi Lạc mở miệng nói: “Năm đó bởi vì khai chiến với Thiên Yêu, ta đã dẫn theo một mạch thực lực mạnh theo ta tham chiến, còn mạch khác yếu hơn đã đưa đến Hạ giới, ha ha ha, trời không phụ Kim Lỗi Lạc ta, đưa tới hậu bối trước khi chấp niệm tiêu tán.”
Mọi người cạn lời, vậy cũng được sao, Đại Đế Kim Lỗi Lạc lại còn một mạch ở mười vực, vừa hay có thể kế thừa Tín Ngưỡng đạo quả của hắn.
Lục Trần cũng cảm thấy vô cùng máu chó, rất lâu không nói gì.
Kim Lỗi Lạc nhìn về phía Kim Anh Tuấn, ánh mắt tràn đầy sắc thái vui mừng, tâm niệm vừa động, muôn vàn quy tắc Tín Ngưỡng xung quanh hội tụ thành một quả màu vàng lơ lửng giữa không trung.
Kim Lỗi Lạc mở miệng nói: “Anh Tuấn, luyện hóa nhanh lên.”
Giọng điệu của Kim Lỗi Lạc hơi vội vàng, giống như có người tranh đoạt với Kim Anh Tuấn vậy.
Mọi người trợn trắng mắt, thầm nói: “Tiền bối, ngươi đừng vội, không ai đoạt đạo quả với hậu bối nhà ngươi đâu.”
Người xung quanh đều đến từ danh môn đại phái, không thể làm ra chuyện “nhục nhã danh dự gia môn”.
Nếu kế thừa đạo quả của Kim Lỗi Lạc, quay về chắc chắn sẽ bị trưởng bối đánh chết.
“Đa tạ tổ tiên.” Kim Anh Tuấn vô cùng kích động nói, quanh thân hắn hội tụ quy tắc Tín Ngưỡng, giao hòa với Đại Đế đạo quả, tạo ra cộng hưởng, ánh sáng vàng kim vô cùng lộng lẫy bốc lên, nhuộm vòm trời thành màu vàng kim.
Đại Đế đạo quả đó cảm nhận được quy tắc quen thuộc, hóa thành một tia sáng vàng kim, chui vào trong thân thể Kim Anh Tuấn.
Sau đó, ánh sáng vàng kim đầy trời hoàn toàn biến mất.
“Anh Tuấn, cố gắng tu luyện.” Kim Lỗi Lạc nhìn về phía Kim Anh Tuấn, nở nụ cười hiền hòa.
Có thể truyền đạo quả của mình cho hậu bối trước lúc chết, hắn chết cũng không tiếc.
Sau khi năm Đại Đế truyền thừa đạo quả xong, Bắc Vương tiến lên một bước, liếc mắt nhìn mọi người bốn phía xung quanh, cất cao giọng nói: “Mọi người đều là tương lai của Sơn Hải giới, hy vọng trong thế hệ đồng lứa các ngươi có thể xuất hiện một Thiên Đế trấn áp vạn giới.”
Bốn Đại Đế còn lại mỉm cười gật đầu, trong một cơn mưa ánh sáng lóa mắt, chấp niệm của năm Đại Đế tiêu tán trong thiên địa.
Năm Đại Đế rời đi, mọi người đắm chìm trong cảm giác thương cảm, im lặng trong chốc lát, một câu phá vỡ không khí đắm chìm: “Sư huynh, từ khi chia tay đến giờ không có chuyện gì chứ.”
Lục Trần cười tủm tỉm nhìn về phía Kim Anh Tuấn, có vẻ hứng thú đánh giá người sau.
“Là đồ chó… A, không đúng, sư đệ thân yêu.” Kim Anh Tuấn nhìn thấy Lục Trần, không khỏi phỉ nhổ một câu, trực tiếp nói ra lời trong lòng, nhưng hắn lập tức dối trá sửa lại lời nói, lộ ra nụ cười của kẻ cực kỳ xảo trá.
Sau khi Kim Anh Tuấn đi tới Trung Châu vực, nghe đến vùng đất chôn vùi thì lập tức chạy đến nơi này nhặt của hời, mãi đến mấy ngày trước khi Hư Không Thành Bảo xuất hiện khiến vùng đất chôn vùi chấn động, Kim Anh Tuấn đi theo khí tức, đúng lúc chạm phải năm Đại Đế lựa chọn truyền thừa, mà hắn càng cảm nhận được một khí tức quy tắc quen thuộc.
Hắn đã kế thừa Đại Đế đạo quả của tổ tiên.
Nhưng lại hoàn toàn không biết chuyện xảy ra trước đó.
Ánh mắt mọi người xung quanh lóe lên, hậu nhân Kim Anh Tuấn của Đại Đế Kim Lỗi Lạc lại là sư huynh của Lục Trần?
Nói cách khác, truyền thừa của năm Đại Đế, thật sự bị Lục Trần và đồng môn ôm thấu?
Đậu má!
Mọi người không biết nên phỉ nhổ như thế nào.
Kim Anh Tuấn nhìn Lục Trần từ trên xuống dưới, cảm thấy không nhìn thấu khí tức của Lục Trần, hơi kinh hãi, chẳng lẽ tu vi của tên chó này còn cao hơn mình?
Sau đó, Kim Anh Tuấn nhìn lướt qua người xung quanh, phát hiện ai cũng sâu không lường được, nhóm người này hẳn là thiên tài Thượng giới ồn ào huyên náo gần đây.
“Sư đệ, nhiều năm không gặp, tu luyện thế nào rồi?” Kim Anh Tuấn mỉm cười hỏi, tìm hiểu ngọn nguồn của Lục Trần.
“Hây, mới vừa Thánh cảnh.” Lục Trần tiếc nuối thở dài nói, cố ý để lộ ra khí tức Thánh cảnh hậu kỳ.
Kim Anh Tuấn cảm nhận được khí tức của Lục Trần, trong lòng lập tức nắm chắc, sư đệ vẫn chưa đột phá Thánh Quân, nếu nói như vậy, vậy thù mới hận cũ cùng nhau tính đi.
“Sư đệ đừng nhụt chí, ngươi ưu tú hơn sư huynh nhiều, mấy năm nay sư huynh cũng không có gì làm, chỉ là vào Thánh Quân sớm hơn ngươi, cộng thêm kế thừa một Đại Đế đạo quả mà thôi.” Vẻ mặt Kim Anh Tuấn lâng lâng nói.
Hắn vốn không biết Lục Trần kế thừa Đại Đế đạo quả của mấy người, cố ý khoe khoang ở trước mặt Lục Trần?
Bạn cần đăng nhập để bình luận