Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1849: Giáng lâm thành Thần Hoàng (2)

Đông Dật Lưu thấy Kha Dĩ Nhu cự tuyệt, trên mặt không hề có vẻ thất vọng, hờ hững cười nói: “Tiền bối, Nguyên giới rộng lớn, càng thích hợp cho tiền bối tu hành, mà sư tôn ta là Giới Chủ đệ tam cao quý, trong điện có rất nhiều đạo pháp, thần tàng, chỉ cần tiền bối gia nhập Vận Mệnh thần thành là có thể đọc vô số điển tịch, bứt lên Giới Chủ cảnh chí cao.”
“Nếu không gia nhập thì sao?” Kha Dĩ Nhu hỏi.
Đông Dật Lưu cười nói: “Tiền bối là người có tiềm lực gia sư nhìn trúng, có tư cách trùng kích cảnh giới Giới Chủ, cần gì phải ở nơi xa xôi tầm thường này cả đời đâu?”
Kha Dĩ Nhu nói: “Hiện tại ta có phải nên rời đi Sơn Hải giới, chạy trốn khắp thế giới không?”
Đông Dật Lưu lúng túng cười nói: “Tiền bối chớ nói đùa, gia sư nhân từ, cho dù tiền bối cự tuyệt gia nhập Vận Mệnh thần thành, cũng sẽ không làm ra loại chuyện như truy sát vậy đâu.”
“Chẳng qua, ta vẫn là khuyên tiền bối suy nghĩ một phen mới quyết định, dẫu sao Nguyên giới mới càng thích hợp để tiền bối phát triển.” Dừng một lát, Đông Dật Lưu bổ sung thêm một câu, sau đó lấy ra một tấm thần thiếp lưu chuyển lực lượng đại đạo, nói: “Đây là thư mời của Vận Mệnh thần thành, tiền bối có thể dựa vào thư mời tiến vào, cổng Vận Mệnh thần thành sẽ vĩnh viễn mở rộng vì tiền bối.”
Kha Dĩ Nhu không thèm nhìn thư mời, xua tay, nói: “Được, ta đã biết, ngươi đi được rồi.”
Vẻ mặt Đông Dật Lưu lập tức cứng đờ, làm Thần sứ, du lịch vạn giới, thay sư tôn đưa thư mời, vẫn là lần đầu gặp phải chuyện khó xử thế này.
Cùng lúc đó, bóng dáng Lục Trần xuất hiện phía xa, xa xa đã thấy bóng dáng Đông Dật Lưu.
Mục đích đối phương tới Sơn Hải giới, quả nhiên là đưa thư mời cho Tam sư phụ.
Lục Trần nhìn thấy một màn này, bèn nhớ tới năm đó không hiểu gì bị sư tổ hố, vô cớ tiếp xúc với đồng tiền vận mệnh, có liên hệ nhân quả với Vận Mệnh thành chủ.
Không chỉ là hắn, ngay cả năm vị sư phụ cũng từng tiếp xúc.
Bây giờ, Vận Mệnh thành chủ phái người đến đưa thư mời cho Tam sư phụ, sau đó chính mình cũng phải đi theo lối cũ này.
Hơn nữa, còn không thoát được.
Bởi vì chỉ cần tu hành đến Tạo Giới cảnh viên mãn, Vận Mệnh thành chủ sẽ phái người đưa thư mời, đồng ý là chết, không đồng ý cũng là chết.
Do đó, con đường duy nhất chính là cứng rắn đến cùng với Vận Mệnh thành chủ, tuyệt đối không thỏa hiệp.
Lục Trần lấy lại tinh thần, đạp không bay đến thành Thần Hoàng.
Đông Dật Lưu thấy Kha Dĩ Nhu cự tuyệt thư mời, trên mặt thoạt nhìn vân đạm phong khinh, nhưng trong lòng có chút tức giận.
Sư tôn hắn là Vận Mệnh thành chủ, tồn tại cường đại đứng hàng thứ ba bảng Giới Chủ, bây giờ một Tạo Giới cảnh ở thế giới xa xôi, thế mà không hề nể mặt.
Tức giận thì tức giận, hắn cũng không có biện pháp gì, tuy là có tu vi Tạo Giới cảnh sơ kỳ, nhưng so với loại Tạo Giới cảnh danh tiếng bị sư tôn nhìn trúng này, vẫn còn một đoạn chênh lệch rất lớn.
Bất kể nói thế nào, hắn cũng không phải đối thủ, cũng không cần thiết ở lại nơi này.
Thế là Đông Dật Lưu quay đầu rời đi, chuẩn bị liên hệ âm Dương tôn giả tới, trấn sát Kha Dĩ Nhu không thức thời, mang đi đạo quả.
Vừa quay đầu, đúng lúc đụng phải Lục Trần đối diện mà đến.
Nhìn thấy Lục Trần, Đông Dật Lưu lại nhớ tới một vài chuyện cũ đã từng, lúc trước hắn giáng lâm Thâm Uyên giới, từng gặp đối phương một lần, người thanh niên này chiến lực phi phàm, hậu nhân của Đạo Tổ Kế Bằng cũng không phải đối thủ, hơn nữa trong tay còn nắm giữ Chân diễm, khi đó hắn muốn nhận đối phương làm tùy tùng, lại để đối phương trốn mất.
Chuyện này, Đông Dật Lưu vẫn luôn để trong lòng, hơn nữa cho rằng đối phương là người Nguyên giới.
Nhưng Nguyên giới mênh mông bao la, cho dù Giới Chủ cũng không dám nói rõ như lòng bàn tay mỗi tấc đất và thế lực Nguyên giới, Đông Dật Lưu hắn tự nhiên không có khả năng lớn như vậy tra được đối phương.
Chỉ là không nghĩ tới, đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, sẽ ở nơi hẻo lánh này gặp được người nọ
Đông Dật Lưu dừng bước, ánh mắt mang theo lãnh ý, chất vấn: “Ngươi nhốt sư đệ ta ở đâu?”
Lúc trước hắn vốn nên đến Thâm Uyên giới, làm giao dịch với Bàng Vân đạo tổ, đây là mệnh lệnh của sư tôn, nhưng bởi vì có việc, nên giao lại trách nhiệm đó cho sư đệ Chu Dương Huy, nhưng từ sau khi Chu Dương Huy đi Thâm Uyên giới, liền biến mất thần bí, giống như biến mất trên thế giới này.
Hắn biết được một vài tin tức ở Thâm Uyên giới, sư đệ Chu Dương Huy từng có tiếp xúc với Hắc Sa, cuối cùng Hắc Sa lại phản bội Bàng Vân đạo tổ, trợ giúp người Thần giới phá huỷ Mê Đồ tế đàn.
Vì thế Đông Dật Lưu rất dễ đoán được, có người dịch dung thành diện mạo của sư đệ tiếp xúc với Hắc Sa, về phần sư đệ, nhất định đã bị đối phương nhốt lại.
Bởi vì hồn bài sư đệ chưa vỡ nứt, đại biểu không có nguy hiểm tính mạng.
“Không biết ngươi đang nói cái gì” Lục Trần thờ ơ đáp lại một câu, trong lòng lại có hơi kinh ngạc, nếu Đông Dật Lưu không nhắc, hắn cũng suýt quên trong nạp giới còn giam giữ một người.
Đông Dật Lưu nghe được lời Lục Trần nói, khuôn mặt lập tức trở nên lạnh cứng, quanh người thu thả khí tức sắc bén, lạnh giọng nói: “Thả sư đệ ta ra.”
Quanh người Đông Dật Lưu lưu chuyển lực lượng đại đạo, thần quang lập loè, uy áp bao phủ tới Lục Trần.
Lục Trần cảm nhận được uy áp mạnh mẽ này, sắc mặt hơi đổi, uy áp của Đông Dật Lưu cực kỳ cường đại, áp thân thể của hắn đều tựa như muốn uốn lượn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận