Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1278: Song Tôn

Nhưng nếu như đối phương ngây thơ thật thì tại sao lại có lực lượng tử vong khủng bố đến thế.
“Ca ca, tặng ngươi!” Thiếu nữ Hi đan xong giỏ hoa, nhảy nhót đi tới trước mặt Lục Trần, đưa giỏ hoa xinh đẹp trong tay đến trước mặt Lục Trần.
Lục Trần vươn tay đón lấy, đồng thời vuốt chiếc mũi đẹp đẽ của đối phương một cái, cười nói: “Tiểu Hi đan không tồi.”
“Sư đệ!” Lúc này có người kêu lên từ xa xa.
Hai người họ sánh vai đi đến, chính là Liễu Mục và Yến Tử Hiên.
Bởi vì lần trước Lục Trần nói lúc đi đưa tro cốt của Tông Hiền hãy dẫn theo hắn, bây giờ hai người họ quyết định lên đường tiến về gia tộc của Tông Hiền nên đến tìm Lục Trần.
“Sư đệ, tóc của ngươi!” Hai người họ nhìn thấy mái tóc trắng của Lục Trần, mặt đều là dị sắc, chỉ nửa tháng ngắn ngủi không gặp, sao tóc của Lục Trần đã trắng phao rồi.
“Tóc trắng đẹp, dù đi đến nơi nào đều là tồn tại như hạc giữa bầy gà, mọi người nhìn chăm chú, là tên nhóc chói mắt nhất trong đám người.” Lục Trần vẫn chưa kịp trả lời thì một câu nói truyền đến ở bên cạnh.
Xa xa, một người có tóc bạc khác đạp bước mà đến, đó chính là nam tử có mái tóc bạc duy nhất khi Lục Trần vẫn chưa hóa thành tóc bạc, Bùi Kỵ.
Lần trước mượn Lục Thần kiếm ở chỗ của Lục Trần cũng đã gần hai tháng, hôm nay Bùi Kỵ đến là để trả lại Lục Thần kiếm.
“Sư đệ, trả ngươi!” Bùi Kỵ đi đến trước mặt, trả lại Lục Thần kiếm.
Tròng mắt của Yến Tử Hiên sắp trừng ra ngoài, nói: “Sư đệ, ngươi cho tên nhãi này mượn Lục Thần kiếm, tên nhãi này lại chủ động trả cho ngươi.”
Yến Tử Hiên cứ như phát hiện đại lục mới, trong mắt mang theo không thể tưởng tượng nổi nồng đậm.
“Tử Hiên, ta ở trong mắt ngươi là kiểu người có mượn không trả sao?” Bùi Kỵ cười nhẹ nhàng nói: “Đúng rồi, quên nên gọi ta là gì sao, ngươi phải gọi ta là Bùi gia.”
Trong lòng Bùi Kỵ thầm nói, mẹ nó, phía sau sư đệ này có một Thần Hoàng Nữ Đế, ta dám không trả à.
Giọng điệu Yến Tử Hiên trở nên cứng rắn, không vui thốt ra mấy chữ: “Bùi gia!”
Lục Trần đưa tay nhận lấy Lục Thần kiếm, hai người họ nói chuyện đúng là khiến hắn cạn lời.
Đây thật sự là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, vẫn còn nhớ rõ lúc gặp Yến Tử Hiên ở Trung Châu vực, hắn đã ép Tề Dương của Đao Thần điện gọi là Hiên gia.
Hiện tại Lục Trần hiểu rồi, Yến Tử Hiên đã trúng độc của Bùi Kỵ, bị ép gọi Bùi gia, sau đó đi ép người bên ngoài gọi hắn là Hiên gia.
Bùi Kỵ cười híp mắt vẫy tay với ba người họ, nói: “Đúng rồi, ta chơi chán ở tiểu giới thành rồi, nên đến giới thành chính đây, ta quyết định đến giới thành chính của Đại Mộng Thiên Nữ phục vụ ngàn năm, vừa hay hai người cũng ở nơi này nên nói lời tạm biệt, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì ngàn năm sau gặp lại.”
Yến Tử Hiên và Liễu Mục đều hơi kinh ngạc, Bùi Kỵ muốn đến giới thành chính sao.
Giới thành chính không giống với giới thành bình thường, vô cùng nguy hiểm, đừng nói Bùi Kỵ mới Chí Tôn viên mãn, cho dù là Đại Đế thì vẫn có tỷ lệ ngã xuống ở giới thành chính.
Ánh mắt Liễu Mục phức tạp nhìn về phía Bùi Kỵ, âm u lạnh lẽo nói: “Quyết định xong chưa?”
“Ừm, quyết định rồi!” Vẻ mặt Bùi Kỵ nghiêm túc trả lời.
Sau đó, Bùi Kỵ lại quay đầu về phía Yến Tử Hiên, cười híp mắt nói: “Tử Hiên, ta đến giới thành chính phục vụ ngàn năm có lẽ người vui nhất là ngươi đúng không, về sau không còn ai ức hiếp ngươi nữa, đúng rồi, ngươi phải đi quy tắc kiếm đạo thành công, đừng đợi đến lúc ta trở về vẫn chưa thành công, đến lúc đó ta sẽ cười ngươi cả đời đó.”
“Ta nhất định sẽ thành công!” Yến Tử Hiên trợn trắng mắt, không vui nói: “Tên ngốc ngươi mau đi đi, nhìn thấy ngươi là phiền.”
“Ngốc?”
Trong ánh mắt của Bùi Kỵ hiện lên tia sáng nguy hiểm, khẽ cười nói: “Được, gan lại lớn thêm một phần, dám mắng ta rồi.”
“Ngàn năm sau gặp lại!”
Bùi Kỵ không lựa chọn dạy dỗ Yến Tử Hiên mà tiêu sái xoay người rời đi.
“Ngốc nghếch, ngươi vẫn nên cẩn thận một chút!” Yến Tử Hiên nhìn bóng lưng của Bùi Kỵ, hét lên một tiếng.
“Bùi Kỵ đến giới thành chính rồi!” Ánh mắt Liễu Mục rất thổn thức, mở miệng nói: “Đợi đưa tro cốt của Tông Hiền, ta cũng đi đến giới thành rồi.”
“Sư huynh, ngươi…”
Lục Trần và Yến Tử Hiên đều nhìn về phía Liễu Mục.
Nghiêm khắc mà nói, người người đều có trách nhiệm bảo vệ Sơn Hải giới.
Tu vi đạt tới Chí Tôn cảnh sẽ bị phái đến giới thành phục vụ trăm năm, qua trăm năm vẫn chưa kết thúc, muốn đi thì đi, không muốn đi thì không đi, sau đó có thể tu luyện đến Đại Đế cảnh, đến lúc đó phải ký kết hiệp ước Đế giả.
Khí chất toàn thân Liễu Mục thay đổi, khí tức cấp Chí Tôn khuếch tán ra, đồng thời quanh người hắn có một luồng kiếm ý xoay tròn, khí tức của kiếm ý cũng đạt đến cấp Tôn.
“Song Tôn giả?” Yến Tử Hiên hơi ngây ra, sau đó kinh ngạc vui mừng nói: “Sư huynh, chúc mừng chúc mừng, cảnh giới và kiếm ý cùng tăng lên cấp Tôn rồi.”
Trong lòng Lục Trần cũng có gợn sóng, Liễu Mục sư huynh yêu nghiệt đến mức có chút đáng sợ, cảnh giới đạt đến Chí Tôn cảnh không nói, kiếm ý còn đạt đến cấp Tôn sơ kỳ.
Cho dù hiện tại Liễu Mục là Chí Tôn cảnh sơ kỳ, nhưng gặp được Thiên Yêu Chí Tôn đỉnh phong hoặc là viên mãn không cũng yếu ớt, bình thường đều có thể chém giết.
Còn gặp được Thiên Yêu Vương tộc hay Hoàng tộc huyết thống thuần khiết, đánh không lại cũng có thể bỏ chạy.
Đây là điểm đáng sợ của Song Tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận