Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 277: Thuộc hạ y như heo

Ước chừng qua ba giây, mấy thanh niên thảo luận thì thầm với nhau.
Đối với hành vi muốn chết của Lục Trần, trên mặt bọn họ không có bất kỳ đồng cảm và thương hại nào.
“Ta cược trong mười hơi thở, hắn sẽ bị ngọn lửa màu đen hòa tan.”
“Mười hơi thở quá dài rồi, nhiều nhất là năm hơi thở, hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.”
“Mười hơi thở đã qua, ừm, không có việc gì.”
“Hai mươi hơi thở đã qua, vẫn không có việc gì.
“Năm mươi hơi thở, cũng vẫn là không có việc gì.”
Khi thời gian trôi qua càng ngày càng dài, mấy người không bình tĩnh được nữa rồi, bọn họ không ngờ Lục Trần nhảy vào trong ngọn lửa màu đen nhưng lại không bị chết cháy.
Đối phương không chỉ không có việc gì, bọn họ còn có thể nhìn thấy, từng ngọn lửa đang bị đối phương hấp thu.
Trong lòng của mấy người mơ hồ có dự cảm không lành.
Người nào đó vốn không có Khống Hỏa quyết, là bọn họ cho, hình như bọn họ tạo ra một đối thủ cạnh tranh cho thiếu chủ nhà mình rồi.
Trên người Lục Trần được bao phủ bởi ngọn lửa màu đen, ngọn lửa vô cùng dày đặc, trông giống như chất lỏng, từ xa nhìn lại, thật giống như trên người hắn đang bị bao bọc bởi một lớp bùn đen.
“Nhiệt độ này thật kinh khủng, quả nhiên có thể thiêu chết Vương cảnh bình thường” Lục Trần nói thầm một câu.
Bây giờ hắn đang dốc toàn lực ngăn cản ngọn lửa, khi vận chuyển Khống Hỏa quyết, một tia lửa màu đen phân tán đã hòa vào trong cơ thể hắn.
Cho dù chỉ có một tia nhưng nó cũng xuyên vào bên trong da thịt, gây ra cảm giác đau đớn cho hắn, hơn nữa sau khi ngọn lửa vào trong cơ thể, vậy mà lại có thể cắn nuốt linh lực, tăng cường uy lực ngọn lửa.
Chẳng hạn như hấp thụ một ngọn lửa màu đen vào, nhưng uỳnh một tiếng, nó biến thành lửa lớn mãnh liệt, bộc phát ra uy lực vô cùng khủng bố.
Bên trong cơ thể Lục Trần bị ngọn lửa thiêu đốt, da thịt đỏ thẫm.
Bên ngoài biển lửa dữ dội, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá phòng ngự của hắn, muốn ăn tươi nuốt sống hắn, ngọn lửa bị hắn hấp thụ vào trong cơ thể đang hấp thu linh lực để phát triển lớn mạnh, thiêu đốt máu thịt của hắn.
Có thể nói Lục Trần trong lúc này đang bị giày vò vô cùng đau đớn.
Nhưng may thay hắn kiên trì được.
Xem như đã vượt qua “thời kỳ thích ứng”.
“Thời kỳ thích ứng” ý chỉ là thân thể này có thể chịu đựng được sự thiêu đốt của linh hỏa hay không, bởi vì linh hỏa quá mạnh mẽ, nếu không cẩn thận, chẳng khác gì việc đùa với lửa có ngày chết cháy, cho dù chỉ cắn nuốt một sợi cũng sẽ tạo ra uy năng cực kỳ cuồng bạo.
Nguyên nhân chính là linh hỏa có thể cắn nuốt linh lực trong cơ thể của võ giả để tăng cường uy lực.
Rất nhiều võ giả muốn biến linh hỏa thành của mình, hấp thụ một sợi linh hỏa vào cơ thể, ngay cả thời kỳ thích ứng cũng không qua được, trực tiếp bị linh hỏa cắn trả, cháy thành than cốc.
Minh Thương đứng cách đó không xa, hắn nhìn Lục Trần bằng ánh mắt thâm thúy, sở dĩ đối phương có thể tiến vào là bởi vì mấy tên thuộc hạ y như heo kia cho hắn Khống Hỏa quyết.
Đối phương cùng cảnh giới với hắn, thế mà dám thử như vậy, còn thuận lợi vượt qua thời kỳ thích ứng, điều này khiến hắn hơi bất ngờ.
Nhưng mà vẻ mặt Minh Thương vô cùng bình tĩnh, không một chút xao động.
Hắn tự hào xưng mình thiên hạ vô song, phóng mắt nhìn khắp thập vực, người có thể lọt vào mắt xanh của hắn đếm không hết một bàn tay, hơn nữa mấy người kia cũng không ở Hoang vực.
Bởi vì từ lúc hắn ở Siêu Phàm cảnh sơ kỳ thì đã thu phục một đóa linh hỏa, hiện giờ đến Ma Long vực với dã tâm rất cao, muốn chinh phục Diệt Thế Hắc Diễm.
Tuy nhiên, Diệt Thế Hắc Diễm lại là thần hỏa, vô cùng khủng bố, thậm chí ngay cả Thánh cảnh cũng có thể bị thiêu chết.
Trong quá trình thu phục Diệt Thế Hắc Diễm, nhất định phải thích ứng với linh hỏa sinh ra từ bản nguyên Thần Hỏa của Diệt Thế Hắc Diễm, nếu thích ứng được với loại linh hỏa này thì khả năng thu phục Diệt Thế Hắc Diễm sẽ lớn hơn nhiều.
“Vậy… vậy mà hắn lại vượt qua thời kỳ thích ứng.”
“Chúng… chúng ta đã thực sự tạo ra một đối thủ cạnh tranh cho thiếu chủ.”
Một số thuộc hạ của Minh Thương nhìn thấy Lục Trần đứng trong biển lửa thời gian một chén trà, trợn mắt cứng lưỡi, bây giờ trong lòng đã hối hận, sớm biết vậy không nên đưa Khống Hỏa quyết cho hắn.
Vô duyên vô cớ lại tạo ra một đối thủ cạnh tranh cho thiếu chủ.
“Hừ, cho dù hắn vượt qua thời kỳ thích ứng thì sao chứ, đừng quên thiếu chủ nhà chúng ta là ai.”
“Không sai, thiếu chủ là thiếu niên chí tôn, thiên kiêu tuyệt thế, tương lai sẽ trở thành nhân vật lớn uy chấn cửu thiên.
“Hơn nữa, thu phục linh hỏa không thể chỉ dựa vào thiên phú, còn nhờ vào ngoại vật.”
Bọn họ cười khẩy, hy vọng có thể nhìn thấy Lục Trần chật vật chạy ra từ trong lửa, hoặc là bị linh hỏa thiêu chết, như vậy trong lòng họ mới cân bằng trở lại.
Suy cho cùng việc giao Khống Hỏa quyết đối phương, để hắn đi vào cạnh tranh với thiếu chủ chính là lỗi của bọn họ.
Lục Trần ngồi xếp bằng trong biển lửa, vận chuyển công pháp trấn áp ngọn lửa trong cơ thể, bởi vì ngọn lửa trong cơ thể đã bạo phát hoàn toàn, từ cánh tay dần dần lan ra tứ chi, giống như là muốn lan đến mỗi một vị trí trên cơ thể.
Ngọn lửa xuyên qua cánh tay, mang đến cho Lục Trần cảm giác đau đớn không thể tưởng tượng được, máu thịt phảng phất như bị ngọn lửa thiêu đốt.
Làn da Lục Trần đỏ thẫm, mặt ngoài thân thể bốc khói, đầu đầy mồ hôi, nén cơn đau lấy ra một viên Thần Lộ đan lục phẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận