Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 86: Công địch Thanh Vực (2)

Yêu Thánh cốt, đây là khối hài cốt lưu lại sau khi Yêu Thánh vẫn lạc, phát quang sáng rực chảy xuôi với sự thần kỳ đáng kinh ngạc, đây là xương cốt bất hủ, vạn năm đều không hỏng, vô cùng cứng rắn, là tài liệu luyện chế pháp bảo hiếm có, nói chung là để luyện chế các loại thánh khí có thể gọt một chút Yêu Thánh cốt để bỏ vào dung luyện, gia tăng uy lực của pháp bảo và độ cứng cáp.
Tuy nhiên, những bộ tộc có Yêu Thánh tọa trấn, sau khi Yêu Thánh trong tộc của bọn họ chết đi đều sẽ đặt hài cốt Yêu Thánh ở trong tỏ địa để cung phụng, người ngoài không được phép dùng làm tài liệu luyện chế các loại pháp bảo.
Cũng không biết khối Yêu Thánh cốt này làm sao mà có.
Còn có Luyện Cổ lệnh, đây là lệnh bài chưởng môn của Thánh giáo Lệnh Cổ ở Thanh vực, dựa vào tấm lệnh bài này có thể điều động Hoảng giả, Thánh giả của Luyện Cổ thánh giáo xuất động và có thể trưng dụng sản nghiệp thuộc về Luyện Cổ thánh giáo, tấm lệnh bài này tiêu hao quyền lực rất lớn.
Huyền Trọng ấn là một pháp bảo có quy tắc trọng lực, thuộc về hàng ngũ Thánh khí.
Điểm Thương thủ là võ học cấp Thánh trứ danh của Thánh địa Cổ Thương ở Thanh vực, là võ học mang tính đại biểu của Thánh địa Cổ Thương, chỉ có các nhân vật cấp cao và con cháu hoặc là các đệ tử mới có tư cách học tập.
Ngoại trừ những vật phẩm này ra còn có rất nhiều vật phẩm hiếm có, Diêu Hi nhìn đến hoa mắt đồng thời có chút khóc cười không xong, nàng rốt cuộc hiểu rõ vì sao Tô Nghênh Hạ lại nói Lục Trần là công địch Thanh vực người gặp người đánh rồi, nhìn những cái hắn cất giữ này, phỏng chừng đắc tội không ít người khắp bốn phương.
Gia tài này thậm chí còn thổ hào hơn một số chưởng môn Thánh giáo nữa.
Sau đó Diêu Hi lên tiếng: “Trần Vũ.”
Vừa nói xong, không gian nổi lên từng gợn sóng, một nữ tử tóc bạc dáng người mảnh mai xuất hiện, nàng khom lưng đứng ở phía sau Diêu Hi, cung kính hỏi: “Xin hỏi Thánh chủ có gì phân phó?”
Trần Vũ hiệu là Vũ Thánh, cũng là quản gia thiếp thân của Diêu Hi.
Diêu Hi thu lấy một nắm lớn trận kỳ Ngự Lôi trận từ nhẫn không gian của Lục Trần, còn có ngọc phù điều khiển giao cho Trần Vũ, nói: “Hắn muốn tu hành Lôi Đình Luyện Thể quyết, giúp hắn an bài một chút, ba ngày sau bắt đầu tu hành, trước tiên bắt đầu từ Ngự Lôi trận cấp bốn, chờ hắn có thể tiếp nhận trận pháp công kích cấp bốn thì từ từ dùng Ngự Lôi trận cấp năm, cấp sáu.”
“Tuân mệnh Thánh chủ.” Trần Vũ đáp lại.
“Ừm, ta ra ngoài một chuyến.”
Diêu Hi nói xong, đứng lên, bạch y tung bay, dáng người uyển chuyển, toàn thân mang theo tiên khí trực tiếp ngự không rời đi, ngay lúc bóng dáng Diêu Hi biến mất hoàn toàn Lục Trần mới có thể cử động, la lớn: “Sư phụ, ngươi không nên rời bỏ ta vậy chứ!”
Lục Trần ý thức được tiếp đến phải đối mặt với cái gì, toàn thân nổi đầy lông tơ dựng đứng.
“Lục công tử, mời.” Bên cạnh, nữ tử tóc bạc Trần Vũ mở miệng nói, làm một tư thế mời.
“Ngươi chính là tiền bối Trần Vũ, quản gia theo bên mình sư phụ phải không?” Lục Trần tự làm quen, hí hửng cười nói: “Vũ tỷ, xin chào!”
“Vũ tỷ?”
Trần Vũ nghe cách xưng hô của Lục Trần, trong ánh mắt lóe lên vẻ cổ quái, tuy nhìn nàng có vẻ cực kỳ trẻ tuổi không khác thiếu nữ tuổi trẻ hơn hai mươi là bao nhưng tuổi thật của nàng đã là hơn ba nghìn tuổi, một mực đi theo Diêu Hi tiên tử tu hành.
Hơn nữa ở nơi này, với thân phận và tu vi của nàng, từ các Thánh giả của Thánh địa trở xuống, bao gồm một vài Hoàng giả già nua nhìn thấy nàng cũng sẽ xưng hô một tiếng Vũ Thánh tiền bối, một tên tiểu bối xưng hô nàng là Vũ tỷ khiến trong lòng nàng có cảm giác là lạ.
“Vũ tỷ, hay là chúng là thương lượng thế này, ta không muốn tu hành Lôi Đình Luyện Thể quyết, ngươi cứ làm như không nhìn thấy có được không?” vẻ mặt Lục Trần đau khổ nói.
Lục Trần thật sự là sợ, hắn đâu có muốn bị sét đánh.
Mẹ nó, nếu biết Nhị sư phụ biến thái cho hắn luyện thể quyết bằng cách dùng sấm sét tôi thể bá đạo như thế thì nói cái gì hắn cũng không thèm đến Thánh địa Dao Trì.
Trần Vũ lắc đầu, cự tuyệt đề nghị của Lục Trần.
Lục Trần khẽ cắn môi, lấy từ nhẫn không gian là một món pháp bảo là Vân Ti bảo y.
Vân Ti bảo y là một Thánh khí hạ phẩm, nhưng cũng là pháp bảo phòng ngự đỉnh cấp, bện nên từ tơ Thiên Tàm nhưng triệt tiêu lực công kích của Thánh cảnh, Thánh cảnh mặc lên để đối địch có thể triệt tiêu phần lớn thương tổn, có thể thấy nhưng không thể cầu.
“Vân Ti bảo y đưa cho Vũ tỷ làm lễ gặp mặt, Vũ tỷ thả ta đi đi.” Trên mặt Lục Trần lộ ra vẻ cầu khẩn.
Trần Vũ nhìn thấy Vân Ti bảo y nhỏ nhắn trong tay Lục Trần, nhất thời không nói nên lời.
Nàng vô cùng khó hiểu, trong nhẫn không gian của một tên nam nhân sao lại có bảo y của nữ nhân?
Đôi mắt xinh đẹp của nàng chuyển động, yên lặng một hồi rồi duỗi tay ra nhận lấy Vân Ti bảo y trong tay Lục Trần.
Thấy Trần Vũ tiếp nhận, ánh mắt Lục Trần lộ ra ý vui mừng, cái này là hối lộ thành công sao.
“Đi theo ta đi.” Trần Vũ nói.
Lục Trần trợn tròn mắt: “Không phải ngươi đã đồng ý sẽ không bức ta nữa sao?”
Trần Vũ chớp chớp mắt, trịnh trọng nói: “Tuy là ta nhận lễ vật của ngươi nhưng mà cũng không có nói sẽ để ngươi đi, hơn nữa ngươi cũng không nói rõ ta nhận lễ vật là sẽ đáp ứng ngươi.”
“Phụt!!!”
Nghe thấy Trần Vũ trả lời, Lục Trần lập tức muốn thổ huyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận