Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 864: Đánh bại

Mà người của các đại gia tộc đến từ thành Phi Tuyết bên ngoài nhìn thấy cảnh này thì lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, nếu Lý Diên chết thì Thư gia sẽ không chặn bọn họ xâm chiếm được nữa.
“Để ta xem ngươi có thể ngăn cản ta đến khi nào?” Nhân Hoàng đại thành của gia tộc Thuần Vu mái tóc tung bay, cả người đứng thẳng, ánh mắt tràn đầy sát ý lạnh thấu xương.
Sau khi Lục Trần đánh chết một Hoàng giả thì đứng tại chỗ nhìn về phía chiến trường tam phương, trong đó không cần can thiệp chiến trường của Nhân Hoàng đại thành và Mộ Dung Thu vì bản thân Mộ Dung Thu có thể đối phó.
Chỉ có Tiết Lâm thì tương đối thảm, bị Hoàng giả đó đè nặng đánh.
Bóng dáng Lục Trần chợt lóe, hướng về phía đoàn chiến của Tiết Lâm, hắn cầm Lục Thần kiếm trong tay, chém về phía quyền ấn bá đạo đang đánh đến Tiết Lâm, nát bấy trong hư không.
“Lục đẹp trai, cuối cùng ngươi cũng đến!” Tiết Lâm lau mồ hôi trên trán, mang theo ý cười nói.
“Ngươi lui ra!” Lục Trần thản nhiên nói.
“Được!”
Tiết Lâm cũng không khách sáo, vặn vẹo eo nhỏ, cất bước thoát ly chiến trường.
Hoàng giả này nhìn thấy Lục Trần đến, vẻ mặt như lâm đại địch, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Trần.
Bởi vì đối phương vừa mới đánh chết một đồng bọn của hắn khiến sát niệm của hắn tăng vọt.
Chỉ là đối phương quá mạnh, hắn không có nắm chắc.
Hắn đứng trong phong bạo, lực lượng cương phong xé rách thiên địa sử dụng vì hắn, một quyền hội tụ lực lượng phong bạo mạnh mẽ đánh về phía Lục Trần.
Lục Trần cũng giơ tay lên va chạm với một chưởng của đối phương, tuy rằng thân thể mạnh mẽ của hắn không sao nhưng luồng lực lượng mạnh mẽ đó lại chấn đến cánh tay hắn tê dại.
Dưới tình hình không sử dụng kiếm ý và Diệt Thế Hắc Diễm, Lục Trần rất khó giết Hoàng giả, dù sao giữa hắn và Hoàng giả cũng có một khoảng cách chênh lệch.
Lực lượng của Hoàng giả từ đầu đến cuối không phải Vương giả có thể sánh được.
Lục Trần đạp một cái trên hư không, thân hình giống như một con Chân Long, trực tiếp xuyên qua cương phong đáng sợ có thể cắn nuốt Hoàng giả tiến vào bên trong phong bạo, một quyền lăng không đánh về phía của người đó.
Lục Trần khí huyết hùng hậu, lực lượng cuồn cuộn, một quyền chấn động hư không.
Hoàng giả này thấy Lục Trần tiến vào trong phong bạo của hắn, ánh mắt cực lạnh, hắn nâng bàn tay lên, một cương phong hội tụ mà đến, vẽ một đường cách không về phía Lục Trần, chỉ thấy một cương phong còn sắc bén hơn so với đao kiếm, giống như một đường nhỏ va chạm với nắm đấm của Lục Trần.
Xẹt!
Nắm đấm của Lục Trần truyền ra cảm giác đau đớn bén nhọn, giống như bị rạch tạo thành một vết thương, nhưng hắn vốn không dừng lại, một quyền mang theo khí huyết và lực lượng bàng bạc đánh cho Hoàng giả này hộc máu.
Mãi đến lúc này mới nhìn bàn tay, chỉ thấy trên lòng bàn tay có một vết thương nhỏ như đao cắt.
Vết thương nhỏ này không có tác dụng gì đối với Lục Trần nên không tính là tổn thương quá lớn.
“Sao có thể?”
Hoàng giả này nhìn thấy cảnh này, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Trần, trong mắt mang theo sắc thái rung động mãnh liệt, hắn không cách nào tưởng tượng bí pháp mạnh nhất mà bản thân tu hành lại không hề hấn gì với thanh niên Vương cảnh này, chỉ làm xước chút da ngoài, khiến tâm trạng của hắn có chút sụp đổ.
Phải biết rằng môn bí pháp này của mình, đừng nhìn lực công kích giống như một đường mỏng, nhưng lại sắc bén hơn đao kiếm rất nhiều, có thể dễ dàng chém lưng Hoàng giả, thậm chí dù Hoàng giả cùng cảnh giới với hắn, một khi không cẩn thận cũng sẽ bị thương nặng.
Nhưng hôm nay công kích của mình lại chỉ làm xước chút da trên thân thể của một thanh niên Vương cảnh.
Chẳng lẽ thân thể đối phương đã đạt tới tình trạng Thánh cảnh.
Thật ra hắn vốn không biết dù thân thể Lục Trần không đạt tới trình độ cứng rắn của Thánh cảnh nhưng cũng không kém mấy.
Lục Trần đã tu luyện Lôi Đình Luyện Thể quyết, sớm trước đó đã dùng lôi đình rèn luyện Ngự Lôi trận, sau đó lại bị thần hỏa tôi luyện toàn thân dưới lòng đất Ma Long vực, đã uống Lôi Tích dịch của thiên tài Thượng giới ở bí cảnh Tứ Thánh, lại dùng thiên lôi chân chính của Thiên Lôi châu rèn luyện ba năm ở Huyền vực.
Thế cho nên đã mài giũa thân thể Lục Trần vô cùng kiên cố, còn kiên cố hơn Hoàng khí đỉnh cấp thông thường.
Ngay cả công kích của một Hoàng cảnh đỉnh phong cũng khó có thể khiến Lục Trần bị tổn thương thực chất.
Lục Trần không để ý tới đối phương khiếp sợ, hắn nhào tới dây dưa một quyền với đối phương, quyền ấn va chạm, chấn động khí huyết trong cơ thể Hoàng giả này sôi trào, rốt cục ba phút sau, hai nắm đấm của Lục Trần sống động đánh bại người này.
Lần này không vận dụng sát chiêu khác, chỉ dùng lực lượng thân thể cho nên dùng thời gian tương đối dài.
“Gia tộc Thuần Vu lại tổn thất một Hoàng cảnh đỉnh phong!” Bất kể là người của Thư gia hay là người vây xem chung quanh nhìn thấy cảnh này đều im thin thít, trong lòng rung động không thôi.
Lần này bọn họ đã thấy rõ Lục Trần không sử dụng chiêu thức đặc biệt mạnh mẽ, ngọn lửa màu đen cũng không dùng, hoàn toàn là dựa vào thân thể va chạm đánh bại một Hoàng giả.
Vô số người hít một hơi khí lạnh, điều này cũng đáng sợ quá đi.
“A!”
Nhân Hoàng đại thành của gia tộc Thuần Vu hoàn toàn phát cuồng, bởi vì chỉ trong chốc lát lại có một Hoàng cảnh đỉnh phong ngã xuống, cho dù là gia tộc Thuần Vu thì cũng không chịu nổi tổn thất này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận