Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1712: Tùy tùng mới (2)

“Thế nào, làm tùy tùng mới, không nghe mệnh lệnh của chủ nhân luôn à?” Phía sau truyền đến giọng nói ẩn chứa một chút lửa giận của Đông Dật Lưu.
Lục Trần xoay người, nhìn về phía Đông Dật Lưu, ánh mắt thay đổi đặc biệt sắc bén, trong cơ thể bay ra một toà hắc tháp cỡ bá chủ, nhanh chóng hóa thành độ cao cao mười trượng, xoay tròn qua vị trí thần điểu, mặt ngoài thân tháp, ô quang tăng vọt, một uy năng cực kỳ đáng sợ bao phủ lấy bọn họ.
Người trên lưng thần điểu cảm nhận được uy năng này, lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.
Cho dù là Đông Dật Lưu, trên mặt cũng lộ ra vẻ chấn động, gằn từng chữ một: “Bí bảo đỉnh cao.”
Đông Dật Lưu nói xong, trong tay nhiều ra một cây quyền trượng màu tím, không chút do dự kích hoạt lực lượng, quyền trượng phát ra ánh sáng tím, giới lực tràn ngập, bảo vệ thần điểu và người trên lưng.
Ầm ầm!
Lúc tiểu tháp đánh tới, va chạm cùng quyền trượng màu tím, một tiếng nổ mạnh ầm vang, trực tiếp hất bay thần điểu ra hơn ngàn trượng, người tu hành Đại Đế phía trên, từng người người chết ngựa đổ, khí huyết dâng trào, phun ra máu tươi tung toé.
Mọi người ổn định thân hình, tập trung nhìn lại, thanh niên kia đã biến mất không thấy.
“Bí bảo đỉnh cao, sao hắn lại có được bí bảo đỉnh cao?” Đông Dật Lưu tóc tai bù xù, tự mình lẩm bẩm, trong lòng dâng lên một chút gợn sóng.
Đông Dật Lưu xuất hiện hoài nghi về thân phận của người thanh niên này, đối phương tuyệt đối đến từ Nguyên giới.
Còn có, nếu lần này không có pháp bảo Tạo Giới cảnh sư tôn ban thưởng, phỏng chừng hắn cũng sẽ bị trọng thương.
Lục Trần không chọn cách dây dưa quá nhiều với đám người Đông Dật Lưu mà trực tiếp rời đi.
Nửa tháng sau, Lục Trần hội họp thành công với Võ Minh, nghe lời kể từ miệng người ta mới biết ở thông đạo mà Thuỷ giới và Thâm Uyên giới tiếp giáp với nhau sắp nổ ra cuộc đại chiến có một không hai.
Chuyện là thế này, Chúa tể Thâm Uyên giới phục kích một vị cường giả sắp viên mãn Tạo Giới cảnh của Thuỷ giới, khiến người đó bị trọng thương. Vì vậy, các Chúa tể chuẩn bị được đà lấn tới, đoạt lại Thuỷ giới.
Thuỷ giới có tổng cộng bốn cường giả Tạo Giới cảnh, trong đó hai vị sắp viên mã, một vị hậu kỳ, một vị trung kỳ, đội hình tương đối mạnh.
Song, gần đây có một vị cường giả Tạo Giới cảnh sắp viên mãn bị trọng thương nên dị tộc mới kiếm được cơ hội.
Thông tin này là do dám Võ Minh moi từ miệng một dị tộc mà họ bắt được.
Ngày đại chiến ước chừng sẽ nổ ra vào vài ngày tới, chỉ cần một khi chiến tranh xảy đến thì bọn họ có thể thừa dịp đột phá tuyến phong toả, tiến vào Thuỷ giới.
Đám Lục Trần ẩn nấp ở lối ra, lẳng lặng chờ thời cơ.
Vài ngày sau, đại chiến giữa hai chiến rốt cuộc cũng nổ ra. Bọn họ thấy đại quân dị tộc giống như quân đội chỉnh tề ở lối ra, phát ra tiếng hô rung trời, kinh thiên động địa, tiếp đó tất cả cùng tiến vào thông đạo.
Không lâu sau, một chấn động kinh khủng lan tràn tới đây.
Ánh mắt mọi người sáng rực, đại quân hai giới bắt đầu giao chiến rồi.
“Đi.”
Lục Trần vừa nói vừa điều khiển Hư Không Thành Bảo, nhanh chóng hướng sang lối ra. Tuy hai bên họ vẫn còn một vài dị tộc cấp Thần Hoàng nhưng bọn họ hoàn toàn không cảm ứng được Lục Trần đang đi ngang qua mình.
Ít nhất cũng phải là Chúa tể mới có thể cảm nhận được dao động cực nhỏ.
Đoàn người Lục Trần tiến vào thông đạo thênh thang, đập vào mắt là cảnh vô số người chém giết lẫn nhau, sát khí sục sôi, huyết vũ bay ào ào, từng cái khác ngã xuống trong vũng máu.
Đây là cuộc giao chiến giữa đại quân hai giới, tàn khốc vô cùng.
Trên thông đạo biên giới dài hàng trăm cây số đều là chiến trường giao chiến, nhưng họ không buồn quan tâm mà nhanh chóng lẻn qua, chẳng mấy chốc đã tiến vào Thuỷ giới.
Sau khi thâm nhập vào Thuỷ giới, bọn họ phát hiện thông đạo hai giới chỉ là một góc của cuộc chiến. Trên đất Thuỷ giới còn có nhiều người đang triệt hạ nhau hơn nữa.
Chiến trường trải dài nghìn vạn dặm chung quanh, dù là mặt đất hay không trung thì đều có những trận chiến khủng bố nổ ra.
Trên bầu trời, bảy người toàn thân sáng chói lọi đứng sừng sững, bóng dáng xán lạn như thể thần linh. Thân thể họ được bao trùm bởi hào quang nóng rực, bao phủ như sương mù, nhìn không rõ mặt mũi, toả ra khí tức cuồn cuộn trải khắp đất trời.
Bảy người đối mặt cách một khoảng xa, nhìn nhau chòng chọc.
Một bên có ba người, bên kia là bốn người.
Tổng cộng là bảy vị cường giả Tạo Giới cảnh.
Bọn họ cùng tạo thành cục diện giằng co, không phát động đại chiến mà chỉ lạnh lùng nhìn xuống vô số Thần Vương, Thần Hoàng đang tiêu diệt nhau kịch liệt ở phía dưới.
“A.”
Lúc này, đôi bên đều có cấp Tạo Giới cảnh, đột nhiên như có điều suy tư, nhìn về phía chiến trường, bởi họ cảm nhận được sự dao động trong hư không. Với thần niệm của mình, họ có thể dễ dàng biết rằng hiện có mười mấy luồng khí tức Thần Vương đang “lén lút” di chuyển.
Cảm nhận được có người đang bí mật di chuyển giữa hư không, đôi bên đều cho rằng là tiểu đội do bên kia phái ra, nhưng chẳng buồn để ý tới, vì một tiểu đội Thần Vương không thể tạo nên sóng gió gì trên chiến trường.
Trong Hư Không Thành Bảo, Tây Môn Vũ nói: “Trốn đông trốn tây ở Thâm uyên giới lâu như như vậy, có phải hơi không cam lòng khi nếu cứ rời đi hay không. Chi bằng trước khi rời khỏi hãy phát tiết lửa giận bị đè nén trong lòng?”
Võ Minh gật đầu đồng ý, đáp: “Khoảng thời gian qua trôi qua thật ngột ngạt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận