Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 165: Chọn ra quả hồng mềm để dễ bóp (1)

Lâm Thành thi triển một loại ảo thuật, tạm thời khống chế linh hồn của bọn họ, khiến cho họ phóng xuất ra suy nghĩ sâu thẳm trong nội tâm, không có cách nào che giấu được.
Những người cá biệt có ý định thù địch, giả vờ hàng phục này được giải quyết.
Cảnh tượng này khiến một đám người bên cạnh sợ hãi, có rất nhiều người ánh mắt lóe ra màu sắc lạnh lẽo, họ đều là tâm phúc của Tề Hoàng, vốn định giả vờ quy hàng, đợi sau này buông lỏng cảnh giác thì âm thầm ra tay, nhưng không ngờ bên cạnh cha con Lục Chính Hằng lại có người có thể khống chế tâm thần.
Bây giờ đi cũng không được, không đi cũng không được.
Hàng vạn người ở lại cung Tề Hoàng, bên trong ảo cảnh của Lâm Thành, đã lọc ra hàng nghìn người trung thành với Tề Hoàng, bọn họ muốn giả vờ thuận theo tân hoàng, sau đó chờ thời cơ để báo thù, hơn nữa đã nói ra lời thật lòng, chẳng hạn như đợi bọn họ thả lỏng cảnh giác, sau đó đem Lục Trần ra chém.
Điều này khiến cho Lục Trần cạn lời, không biết đây có phải là đang chọn ra quả hồng chín để dễ bóp, chọn ra những kẻ hèn nhát để dễ sai bảo hay không.
Hàng ngàn người bị lôi ra ngoài chặt đầu.
Về phần hơn chín nghìn người còn lại, sau khi vượt qua bài kiểm tra của Lâm Thành, xác định không có thù hận hay sát ý gì với Lục Trần thì được giữ lại.
Lục Trần cất giọng, nói: “Ai biết bảo khố của hoàng cung ở đâu không?”
“Ta biết, ta biết.”
Bên dưới, một đám người tranh nhau nói, muốn tạo ấn tượng tốt.
“Ngươi dẫn ta đi.”
Lục Trần tùy ý chỉ tay vào một người, sau đó xoay đầu nhìn Kiếm Thu Dịch, nói: “Ngươi đi kiểm tra thử Truyền tống trận trong hoàng cung, phá huỷ hết toàn bộ.”
Điều này chủ yếu là để đề phòng kẻ thù đang ẩn náu.
Bởi vì Tề Hoàng xưng hoàng ở Đại Tề nhiều năm như vậy, nên có quan hệ rất rộng rãi, ví dụ như Nhân Hoàng của hai hoàng triều láng giềng, Hoàng triều Nam Đấu và Hoàng triều Khổng Tước, đều là bằng hữu tốt của Tề Hoàng, còn về thân thiết đến mức nào, có thể nhìn ra được từ việc thiết lập Truyền tống trận.
Hoàng cung của ba hoàng triều đã thiết lập các Truyền tống trận, có nghĩa là một khi gặp khó khăn sẽ lập tức đến chi viện.
Có lẽ chủ nhân của hai hoàng triều đều không ngờ rằng Tề Hoàng lại chết trong tay một đám Vương cảnh, sau khi Tề Hoàng chết, liệu họ có báo thù cho Tề Hoàng hay không? Điều này vẫn còn chưa rõ, thế nên Lục Trần đã nhờ Kiếm Thu Dịch phá hủy toàn bộ Truyền tống trận bên trong vương cung.
“Bỏ đi.”
Ngay khi Kiếm Thu Dịch đang chuẩn bị hành động, Lục Trần bỗng lên tiếng.
Lục Trần cảm thấy nếu Tề Hoàng vẫn còn sống, quan hệ của bọn họ có lẽ rất bền chặt, nhưng Tề Hoàng đã chết rồi, Nhân Hoàng của hai hoàng triều không có lí do để vì Tề Hoàng mà chống lại bọn họ, suy cho cùng hắn đây đang nắm giữ sát trận có thể giết chết Nhân Hoàng.
Tin rằng bọn họ sẽ sợ hãi.
Ngược lại, có thể theo Truyền tống trận truy sát Tề Hàn.
Kiếm Thu Dịch nghe xong, cảm thấy Lục Trần nói cũng có lý, nếu thật sự có một vị chủ nhân của hoàng triều tiến vào từ trận pháp đến hoàng cung, chỉ cần tự báo thân phận của mình, tin rằng Nhân Hoàng của hai hoàng triều sẽ đưa ra sự lựa chọn sáng suốt.
“Đi thôi, đến bảo khố xem thử trước đã.” Lục Trần nói xong, xoay đầu nhìn Lục Chính Hằng, nói: “Lão già, ta giao mọi chuyện ở đây cho ngươi.”
Lục Trần nói xong liền đi theo người dẫn đường rời khỏi, xem thử trong bảo khố của hoàng cung có thứ gì tốt không, bảo khố của một vị cấp bậc Nhân Hoàng chắc hẳn có rất nhiều thứ tốt.
“Điện hạ, mời qua bên này, mời qua bên này.” Hộ vệ dẫn đường không ngừng cúi đầu khom lưng với Lục Trần.
“Ta sẽ không ăn thịt ngươi, đừng sợ hãi như thế.” Lục Trần hờ hững nhìn người đằng sau rồi nói.
Dưới sự dẫn dắt của thị vệ này, Lục Trần đã đến bảo khố của hoàng cung, một cung điện vô cùng to lớn, cửa lớn của cung điện mở toang, không có ai canh giữ, thuận lợi đi thẳng một mạch vào trong, phát hiện nơi này thật sự rất lớn, đập vào mắt là đống linh thạch được chất thành núi.
Những viên linh thạch này chất thành đống cao, ít nhất cũng phải hàng trăm triệu viên.
Ngoài ra, còn có rất nhiều kim loại khoáng thạch, chúng được sử dụng để chế tạo vũ khí.
“Chỉ vậy thôi à?” Lục Trần có chút thất vọng.
“Vâng ạ.”
Thị vệ này đáp: “Kho chứa này chỉ nhận linh thạch và kim loại khoáng thạch, hoàng triều không có luyện đan sư, nên không nhận dược liệu, hơn nữa những thứ rất quý giá thường sẽ được cất vào trong nạp giới, không để ở đây.”
“Thật nghèo nàn.” Lục Trần lắc đầu: “Tề Hoàng, tên khốn nghèo nàn này, chết cũng không để lại gì.”
Bên cạnh, khóe miệng của thị vệ giật giật, ở đây có hàng trăm triệu linh thạch, vậy mà nghèo à? Nếu như thế lực của các gia tộc ở bên ngoài có thể lấy ra số linh thạch tương đương với một phần mười của hoàng cung đã là rất khá rồi, số linh thạch này đủ để tạo ra rất nhiều võ giả Nguyên Thần cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận