Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 95: Năm mươi triệu linh thạch một viên (2)

“Tham kiến Đỗ sư huynh, Dư sư huynh.” Một đệ tử bên cạnh nhìn thấy hai người họ, vội cung kính chào hỏi.
Ở Thánh địa Dao Trì, có bốn mươi năm mươi nghìn đệ tử Siêu Phàm cảnh và Nguyên Thần cảnh, nhưng chỉ có hơn một trăm vị Hoàng giả, không giống với Thánh giả thu nhận rất nhiều đồ đệ, bởi vì các Hoàng giả đều phải tu luyện, làm gì thời gian rảnh rỗi mà thu nhận đồ đệ.
Rất nhiều Hoàng giả chỉ thu nhận hai hoặc ba đệ tử, nhiều thì mười người.
Điều này cũng có nghĩa là trong số hàng chục nghìn đệ tử, chỉ có khoảng một nghìn người may mắn được Hoàng giả nhìn trúng, thu nạp thành đệ tử.
Hai người Đỗ Nghị và Dư Quân bẩm sinh đã có tài, lại còn là đệ tử quan môn của Hoàng giả, vì thế những đệ tử bình thường khi nhìn thấy họ đều sẽ cung kính chào hỏi.
Hai người khẽ đáp lại rồi hỏi: “Phía trước đã xảy ra chuyện gì?”
“Một tên giàu có không biết xấu hổ.”
“Đúng vậy, chính là một tên giàu có cực kỳ vô liêm sỉ.”
Nghe thấy hai người hỏi, mấy đệ tử nam xung quanh nghiến răng nghiến lợi đáp, nhưng trong ánh mắt không thể che giấu được sự ngưỡng mộ.
Sau đó, họ thuật lại ngắn gọn những gì mà tên sư đệ tóc xoăn xù nào đó đã làm, hai người họ đột nhiên lộ ra ánh mắt quái lạ, một đệ tử Siêu Phàm cảnh mà lại lấy được cực phẩm Nguyên Thần đan và Phá Vương đan, điều này khiến họ vô cùng kinh ngạc.
Hơn nữa, tu vi của hai người bọn họ là Siêu Phàm cảnh viên mãn, cũng cần vật phẩm cao cấp Nguyên Thần đan này.
Sau khi hai người bước đến, đám đông tách ra, ngay sau đó, cả hai liền nhìn thấy một thanh niên với mái tóc có ‘phong cách lạ lùng’, nằm thoải mái trên ghế, bên cạnh có một sư tỷ xoa bóp chân cho hắn, có cả một sư tỷ đang lột nho dâng đến tận miệng, bộ dạng vô cùng hưởng thụ.
“Đỗ sư huynh.”
“Dư sư huynh.”
Đám đông liên tục gọi.
“Sư đệ.”
Đỗ Nghị nhìn Lục Trần, cất lời: “Nghe nói sư đệ có rất nhiều Nguyên Thần đan, việc này là thật sao?”
“Ngươi… là ai thế?”
Lục Trần nheo mắt, nhìn Đỗ Nghị hỏi.
Đỗ Nghị cười đáp: “Ta tên là Đỗ Nghị, là đệ tử của Thường Hoàng.”
“Không quen biết.”
Lục Trần xua tay.
Vẻ mặt của Đỗ Nghị bỗng cứng đờ, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại, mỉm cười nói: “Nghe nói sư đệ có nhiều Nguyên Thần đan, không biết có thể đổi lấy một viên được không?”
“Được chứ.”
Lục Trần gật đầu.
Vẻ mặt của Đỗ Nghị cũng dịu đi phần nào, tên sư đệ này không giống như những gì mấy người vừa rồi miêu tả, cũng còn dễ nói chuyện, mỉm cười đáp: “Như vầy đi, ta sẽ không để sư đệ chịu thiệt, một triệu linh thạch đổi lấy một viên Nguyên Thần đan, sư đệ, ngươi thấy thế nào?”
Đỗ Nghị vừa dứt lời liền nhận ra có gì đó không đúng, hừm, tên sư đệ này lại dùng ánh mắt nhìn một kẻ ngốc nhìn hắn.
“Nguyên Thần đan lục phẩm tinh khiết tám phần, muốn mua với một triệu linh thạch, não ngươi bị úng nước à?” Lục Trần chế nhạo người phía sau.
Nguyên Thần đan cực phẩm, nếu đem đi đấu giá, giá khởi điểm cũng không dưới 30 triệu linh thạch, cho dù Nguyên Thần đan tinh khiết tám phần cũng rất khan hiếm, nhưng món đồ trước mắt, một triệu linh thạch muốn mua một viên Nguyên Thần đan, đang nằm mơ giữa ban ngày chắc.
Lời chế giễu thẳng thắn của Lục Trần khiến cho Đỗ Nghị mặt mày đỏ bừng, dù sao xung quanh cũng có rất nhiều người đang nhìn, vả lại vốn tưởng rằng hắn đã thể hiện mình là đệ tử quan môn của Hoàng giả, tên sư đệ này cũng nên nể mặt hắn, nào ngờ đối phương lại chẳng cho hắn chút thể diện nào.
Đám người xung quanh cũng không nói nên lời, tên sư đệ đầu nổ này quả thực quá kiêu ngạo, còn không nể mặt đệ tử của Hoàng giả.
Tuy nhiên, đối phương lại có thể lấy được đan dược cực phẩm, có thể thấy bối cảnh bên ngoài cũng khá tốt.
Sắc mặt của Đỗ Nghị tối sầm lại: “Sư đệ, ngươi muốn bao nhiêu linh thạch?”
“Trước hết thì, linh thạch, thứ đồ này ta không thiếu.” Lục Trần ngoáy lỗ tai, nói: “Nhưng nếu sư huynh muốn mua, ta cũng có thể bán, giá là năm mươi triệu linh thạch, muốn thì đưa ta linh thạch, không muốn thì thôi vậy.”
Năm mươi triệu viên linh thạch!
Đỗ Nghị sa sầm mặt, cho dù là vét hết tất cả, hắn cũng không gom đủ năm mươi triệu linh thạch.
Đỗ Nghị miễn cưỡng gượng cười: “Sư đệ, ngươi đây có hơi ép người quá đáng, hai triệu linh thạch là mức cao nhất ta có thể trả.”
“Ép người quá đáng.”
Lục Trần ngồi thẳng người, giọng điệu có phần giễu cợt: “Hai triệu linh thạch muốn mua Nguyên Thần đan cực phẩm, e là ngươi còn chưa tỉnh ngủ, cho dù là năm mươi triệu linh thạch cũng không mua được Nguyên Thần đan tinh khiết tám phần, ta vốn đã ra cho ngươi mức giá thấp nhất, ngươi lại ảo tưởng rằng hai triệu linh thạch có thể mua được Nguyên Thần đan, không bán cho ngươi thì là ép người quá đáng, ngươi nghĩ đan dược của ta là nhặt được chắc?”
Lúc này, sắc mặt của Đỗ Nghị càng u ám hơn.
Hắn là người xuất chúng trong Siêu Phàm cảnh, cách Nguyên Thần cảnh chỉ còn một bước, ngoài ra còn có một sư phụ là Hoàng giả, đệ tử cấp bậc Nguyên Thần cảnh đều tỏ ra thân thiện với hắn, Vương giả bình thường cũng không dám ở trước mặt hắn tự cao tự đại, nhưng bây giờ, hắn lại bị kẻ khác chửi mắng thậm tệ.
Dù cho có kiềm chế giỏi đến đâu cũng không thể không nổi giận.
“Sư đệ đầu nổ này, hãy biết trên dưới, Đỗ sư huynh là đệ tử của Hoàng giả đó.” Bên cạnh, có một nam đệ tử cười nhạo nói, bọn họ từ lâu đã không hài lòng với Lục Trần, bây giờ nhìn thấy Lục Trần đắc tội với đệ tử quan môn của Hoàng giả, bắt đầu thêm dầu vào lửa.
“Đỗ huynh, không cần đan dược, với thiên bẩm của hai người chúng ta, cho dù không có đan dược, chúng ta cũng có thể thuận lợi tiến vào Nguyên Thần cảnh.” Dư Quân đứng bên cạnh, cất lời an ủi nói, sau đó khinh thường nói: “Ta chưa từng thấy tên sư đệ không biết trời cao đất dày thế này bao giờ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận