Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 847: Gặp người của Thư gia trên đường (2)

Lục Trần nhìn lướt qua rồi thu hồi thần niệm, không nghiêng mắt nhìn chăm chú núi lớn nguy nga phía trước.
“Biểu đệ, đợi đã, nếu như ta không nhìn nhầm thì hai người bị vây kín là hai huynh muội Thư Tử Minh và Thư Tử Nhan, là con của tam cữu Thư Mộng Phong chúng ta!” Hứa Nhạc mở miệng nói.
Lục Trần không động đậy, hắn không có bất kỳ thiện cảm nào với cữu cữu và mấy thân thích, vì vậy gặp được tình hình này đã trực tiếp lựa chọn phớt lờ.
Hứa Nhạc thấy Lục Trần không có hành động, vội vàng nói: “Biểu đệ, trong bốn cữu cữu, tam cữu giúp đỡ mẫu thân ta và cô cô nhiều nhất, chúng ta không thể thấy chết mà không cứu.”
Hứa Nhạc thấy Lục Trần nhìn qua thì gấp gáp nói: “Thật đó, biểu đệ ta không gạt ngươi đâu, đợi ngươi quay về gia tộc, nhìn thấy cô cô là biết, bọn họ có nguy hiểm, chúng ta không thể thấy chết mà không cứu được.”
Lục Trần nhíu mày, cuối cùng điều khiển chiến thuyền quay ngược trở lại.

Trong núi rừng phía dưới, Thư Tử Minh bảo vệ muội muội Thư Tử Nhan ở phía sau mình, khí tức trên người bạo động, ánh mắt phẫn nộ trừng lấy một thanh niên xấu xí, thanh sắc đều mãnh liệt: “Hầu lão tam, ngươi đừng có làm quá đáng, lẽ nào Hầu gia các ngươi muốn khai chiến với Thư gia bọn ta sao.”
Thư Tử Minh thầm hối hận không nên dẫn muội muội ra ngoài lịch luyện, còn hối hận ngay cả hộ vệ cũng không dẫn theo, hiện giờ đụng phải Hầu lão tam, đối phương còn mang theo nhân mã rất đông.
Nếu như Hầu lão tam muốn làm gì thì bọn họ hoàn toàn không có năng lực phản kháng.
Thanh niên tên Hầu lão tam nhếch miệng, nói: “Thư Tử Minh, thật sự còn xem Thư gia là gia tộc đệ nhất thành Phi Tuyết sao, gia gia của ngươi đã chết rồi, Thư gia các người chỉ còn một Nhân Hoàng đại thành sống không bao lâu nữa, đã hoàn toàn không có quyền nói chuyện ở thành Phi Tuyết nữa, khai chiến, sao ngươi có thể nói ra lời nực cười như vậy chứ.”
Hầu lão tam nói đến lời cuối cùng, giọng điệu còn tràn đầy khinh thường châm biếm.
“Thư gia các ngươi có gan khai chiến với Hầu gia ta không?”
“Nơi này hoang tàn không bóng người, ai biết các ngươi chết ở nơi này!” Hầu lão tam cười âm hiểm, nói: “Cho dù Thư gia biết các ngươi bị ta giết thì có sao, phụ thân yếu đuối đó của ngươi chẳng có chút tiếng nói nào ở Thư gia, lẽ nào còn có thể chi phối lực lượng của Thư gia sao?”
Thư Tử Minh thấy Hầu lão tam sỉ nhục phụ thân hắn, ánh mắt lập tức đỏ lên, giận dữ quát: “Không cho phép ngươi sỉ nhục phụ thân ta.”
“Giết Thư Tử Minh!” Hầu lão tam không lựa chọn tiếp tục nói vớ vẩn với Thư Tử Minh nữa mà lạnh lùng ra lệnh, chợt ánh mắt nhìn về phía Thư Tử Nhan, âm trầm cười nói: “Còn Thư Tử Nhan giữ lại, phải còn sống.”
Một đám hộ vệ bộc phát khí tức, xúm qua đây.
Ầm!
Ngay lúc hai huynh muội Thư Tử Minh lộ ra vẻ tuyệt vọng thì bỗng nhiên hư không chấn động, sóng lớn không gian khủng bố bị gạt ra, vô số dòng khí nổ vang, một luồng uy áp đáng sợ phủ xuống.
Động tĩnh đột nhiên xuất hiện lập tức kinh sợ người phía dưới.
Hai huynh muội Thư Tử Minh và Hầu lão tam phía dưới ngẩng đầu nhìn về phía chiến thuyền phi hành lơ lửng trên cao, khí cơ khủng bố mà chiến thuyền phát ra khiến cho sắc mặt bọn họ trắng bệch, mất hết huyết sắc.
Bởi vì chiến thuyền tràn ngập từng luồng lực lượng quy tắc, phong cấm không gian mênh mông.
Dưới luồng lực lượng đáng sợ này, ngay cả ý niệm thúc dục linh lực trong đầu bọn họ cũng không lên nổi.
“Pháp bảo phi hành Thánh khí!”
Lúc này, đầu mọi người phía dưới hiện lên ý niệm này, pháp bảo phi hành trên không trung tản mát ra quy tắc chấn động khó hiểu, từng luồng thánh uy tràn ngập ra ngoài, rõ ràng đây là pháp bảo phi hành thuộc cấp bậc Thánh khí.
Chủ nhân có thể có được chiến thuyền này chắc chắn đến từ hào môn vọng tộc hoặc là thế lực đứng đầu.
Trong lúc nhất thời, mọi người phía dưới không dám có bất kỳ động tác gì, chỉ thành thật đứng tại chỗ, chỉ sợ đắc tội với chủ nhân chiến thuyền trên không.
“Không biết là tiền bối hoặc thế gia công tử nào giáng lâm, xin hỏi có dặn dò gì?” Hầu lão tam khom lưng, cung kính hành lễ với chiến thuyền trên bầu trời.
Trong mắt Hầu lão tam, có thể có được pháp bảo phi hành Thánh khí thì ít nhất có bối cảnh thế lực đỉnh cấp, mà gia tộc Hầu gia của hắn hoàn toàn không có giao điểm với thế lực đỉnh cấp, ngay cả xách dép cho những công tử thế gia đến từ thế lực đỉnh cấp cũng không xứng.
Cho nên chủ nhân của chiến thuyền trên bầu trời rất có thể là hỏi đường linh tinh gì đó.
Nhưng cảnh kế tiếp lại khiến cho sắc mặt Hầu lão tam thay đổi kịch liệt.
Chỉ thấy chiến thuyền phi hành chấn động, từng gợn sóng quy tắc khuếch tán giống như sóng biển, nhanh chóng lan đến chỗ của hắn và thuộc hạ của hắn, người bị gợn sóng quy tắc lan đến liên tục kêu bịch bịch, thân thể nổ tung, hóa thành một đám sương máu.
“Tiền bối tha mạng!”
Hầu lão tam hoảng sợ kêu lên, vừa nói xong, một gợn sóng lực lượng quy tắc đảo qua thân thể hắn, rất nhanh, thân thể Hầu lão tam giống như phong hóa, thân thể bắt đầu tan vỡ, cuối cùng là đầu, mãi đến trước khi chết, khóe mắt Hầu lão tam vẫn còn mang theo vẻ nghi hoặc vạn phần.
Một khắc trước khi chết, Hầu lão tam còn không hiểu rõ tại sao người trên chiến thuyền lại vô duyên vô cớ ra tay với hắn.
Hai huynh muội Thư Tử Minh nhìn thấy Hầu lão tam và hộ vệ chết đi, trong lòng cũng ngẩn ra, vô cùng sợ sệt, cũng không biết chủ nhân của chiến thuyền này có ý gì, không hỏi nguyên nhân đã tiêu diệt đoàn người Hầu lão tam.
Sau khi Hầu lão tam bị diệt thì đến lượt bọn họ đúng không.
Nhưng bọn họ cũng rất hài lòng với kết cục này, dù sao thì cũng không chết trên tay Hầu lão tam, khóe miệng họ nhếch lên, trên mặt lộ ra vẻ thản nhiên, chuẩn bị bình tĩnh đối mặt với cái chết.
“Tử Minh, Tử Nhan, các ngươi còn ngây ra đó làm gì, còn không mau đi lên!” Ngay khi hai người họ nhắm mắt lại bình tĩnh chờ chết thì một âm thanh quen thuộc từ đỉnh đầu truyền đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận