Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 837: Tiết mục tìm người thân (2)

“Từng, từng gặp Lục Chính Hằng ở Hoàng triều Bách Lý.” Nữ tử phong trần này thỉnh thoảng liếc nhìn sắc mặt Lục Trần, cẩn thận nói từng câu.
Trên mặt hắn không có biểu cảm gì, nói: “Khi ngươi rời khỏi Lục Chính Hằng, hắn ở cảnh giới nào?”
“Thánh, Thánh cảnh.” Nữ tử phong trần nói.
Đôi mắt Lục Trần lập lòe ánh sáng nhìn về phía nữ tử phong trần kia, bỗng nhiên mỉm cười: “Ngược lại ngươi rất thông minh, từng gặp qua nhiều chuyện trên đời, hoặc là từng gặp được tiết mục tìm người thân.”
“Ta tên Lục Trần, đang tìm người là mẫu thân của ta, nhìn thấy tông chủ và đại nhân vật của Tinh Tượng kiếm phái đứng bên cạnh ta, biết thân phận ta tôn quý, đáng tiếc ngươi đã trả lời sai hai chỗ, thứ nhất, lão già nhà ta vẫn luôn ở Hoang vực, thứ hai lão già nhà ta rất yếu, chỉ có tu vi Vương cảnh.”
Theo lời Lục Trần nói, sắc mặt nữ tử phong trần này dần trở nên trắng bệch, lập tức vội vàng quỳ xuống đất, hoảng sợ nói: “Công tử, không phải ta cố ý lừa gạt ngươi, hi vọng ngươi có thể tha cho ta một mạng.”
Nữ tử trong trần này quanh năm trà trộn trong những nơi phức tạp, mấy ngày trước đột nhiên bị đệ tử kiếm phái đưa về, phát hiện xung quanh còn có rất nhiều người cùng họ cùng tên với mình.
Nàng suy nghĩ lại thì lập tức biết ra đây là tiết mục tìm người thân.
Khi thấy Lục Trần đi cùng cao tầng của kiếm phái tới đây, hỏi các nàng có biết Lục Chính Hằng hay không, nữ nhân này đoán rằng có thể Lục Chính Hằng là phụ thân của vị công tử cao quý này, mà mẫu thân hắn tên là Thư Mộng Lan.
Nếu như đối phương thật sự nhận lầm thì mình sẽ một bước lên tiên.
Tuy nàng đoán được đây là để tìm người thân nhưng mà tầm nhìn hạn hẹp.
Đầu tiên, nàng đoán được thân phận người này cao quý nhưng tuyệt đối không ngờ được lại đến từ một vực khác, nàng nói một địa danh tên là Hoàng triều Bách Lý. Điểm thứ hai, nếu thân phận thanh niên này tôn quý thì phụ thân hắn nhất định cũng là cường giả trên Thánh cảnh, làm sao có thể nghĩ đến hóa ra chỉ là Vương cảnh.
Đám người Nguyên Vũ kiếm hoàng hơi kinh ngạc, một nữ tử phong trần lại dám giả mạo mẫu thân của Kiếm tử, rất to gan, uy áp của họ phủ xuống khiến nữ tử nằm sấp xuống, không thể cử động, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi.
“Ném ra ngoài, phế bỏ tu vi.” Lục Trần chậm rãi nói.
Mặc dù khinh thường việc giết chóc nhưng dám mạo danh người thân của hắn, muốn chiếm lời từ hắn.
Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha.
Sau khi kết thúc màn nhận thân kịch tính vẫn không có manh mối mấu chốt nào, Nguyên Vũ kiếm hoàng hạ lệnh đuổi đám người đi, sau đó ra ngoài cúi đầu nói: "Lục thiếu, rất xin lỗi."
Lúc này, Nguyên Vũ kiếm hoàng nói: "Lục thiếu yên tâm, nếu ngươi đang tìm mẫu thân, ta nhất định sẽ dùng quan hệ giúp ngươi nghe ngóng."
"Đa tạ." Lục Trần nói.
Nguyên Vũ kiếm hoàng cười nói: "Chuyện này không thể vội vàng được."
Sau đó hắn chuyển chủ đề: "Nhân tiện, hôm nay là ngày tông môn tuyển chọn đệ tử, Lục thiếu có muốn đi xem không?"
"Môn phái bọn ta có vài đệ tử hạch tâm đều có khả năng ngưng tụ kiếm ý. Nếu Lục thiếu không bận, có thể giúp chúng ta chỉ điểm đôi chút." Một Kiếm Vương đột nhiên nói.
"Đi thôi." Lục Trần nói.
Lục Trần đang rảnh rỗi không có việc gì nên chuẩn bị đi xem.
"Lục thiếu, mời đi theo ta." Nguyên Vũ kiếm hoàng nói xong, thân hình chợt loé lên đi về phía quảng trường tuyển chọn đệ tử.
Trên một quảng trường vô cùng lớn, lần sát hạch đệ tử đang diễn ra sôi nổi. Kiếm phái tuyển chọn đệ tử không cần những Thái thượng trưởng lão của tông môn phải đến, cứ giao cho các trưởng lão bình thường là được.
Khi đoàn người tới nơi, trưởng lão sát hạch có hơi kinh ngạc, sợ hãi đứng lên nhanh chóng nói: "Tham kiến tông chủ, tham kiếm Thái thượng trưởng lão."
Các đệ tử xung quanh đều vô cùng ngạc nhiên khi loại chuyện cỏn con thế này cũng cần tông chủ đích thân đến.
"Lục thiếu, mời."
Nguyên Vũ kiếm hoàng nói với Lục Trần, để Lục Trần ngồi trước.
Cảnh tượng này khiến trưởng lão kiếm phái và các đệ tử bên cạnh giật mình, thanh niên này là ai vậy? Thế mà tông chủ lại khách sáo để hắn ngồi lên vị trí chính, cho dù là tông môn đứng đầu trong số thế lực đỉnh cấp cũng không được hưởng thụ đãi ngộ này.
Lục Trần lại không hề cảm thấy khó chịu, cứ như bình thường ngồi vào chủ vị, sau đó nhìn xuống dưới.
Chỉ thấy dưới quảng trường lớn được chia làm bốn khu vực, mỗi khu vực có hàng vạn người đứng đông nghịt. Giữa mỗi khu vực đều có những đạo đài khổng lồ, trên đạo đài có hàng trăm người mang số hiệu đang ngồi xếp bằng, trên không trung của đạo đài là một thanh kiếm lơ lửng mang theo kiếm ý nồng đậm đang bao trùm xuống toàn bộ đạo đài.
Một Kiếm Vương cười nói: "Lục thiếu, kiếm phái của chúng ta tuyển chọn đệ tử rất đơn giản. Chúng ta dùng kiếm ý dung hợp vào binh khí rồi treo lên không trung, chỉ cần bọn họ có thể kiên trì dưới kiếm ý trong một khoảng thời gian nhất định là sẽ vượt qua khảo hạch của kiếm phái."
"Đơn giản thật."Lục Trần gật đầu.
Tuy phương pháp này đơn giản nhưng đồng thời cũng cực kỳ thô bạo.
Những thanh trường kiếm lơ lửng trên đạo đài của bốn khu vực đều có uy thế kiếm ý rất mạnh, người muốn thông qua khảo hạch sẽ phải phóng ra kiếm thế chống lại kiếm ý. Đối với người có lĩnh ngộ sâu sắc về Kiếm đạo sẽ phát ra kiếm thế cường đại và thời gian kiên trì cũng sẽ kéo dài hơn.
Phương pháp này ước chừng trong một trăm người khó có nổi một người vượt qua được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận