Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 998: Sứ giả hộ hoa (3)

Trước đó Lục Trần giết chết thanh niên nào đó của trưởng bối, bởi vì cảm giác được hậu bối ngã xuống, lão giả đã dùng tốc độ nhanh nhất đuổi đến nơi này.
Trong đám người lập tức có người truyền âm cho lão giả, bởi vì bọn họ không có thiện cảm gì với Lục Trần, Trang gia chủ lập tức hiểu rõ chuyện đã trải qua, bỗng nhiên quay đầu, đôi mắt chất chứa sát ý lạnh lẽo nhìn về phía Lục Trần.
“Là ngươi đã giết Viêm nhi?”
Lão giả quát hỏi, khí tức quanh thân cuồn cuộn, đáng sợ đến cực điểm, một luồng thánh uy mênh mông tạo thành phong bạo hung hăng xông về phía Lục Trần.
“Một kẻ phế vật mà thôi, chết thì chết!” Lục Trần hời hợt nói, hoàn toàn không quan tâm, nhắm mắt làm ngơ uy áp của lão giả.
Chủ của Trang gia nghe thấy lời này, sát ý trong ánh mắt càng thêm nồng đậm, quanh thân dâng lên ánh sáng thần thánh rực rỡ chói mắt, đưa tay điểm một cái, bắn ra một chùm sáng siêu mạnh, ẩn chứa toàn bộ uy lực của Thánh Quân đứng đầu.
Ngay lúc mọi người cảm thấy Lục Trần sắp ngoẻo ở nơi này, thì chùm sáng siêu mạnh đó đột nhiên biến mất, tiêu tán không hình không bóng.
Cảnh quỷ dị này khiến ánh mắt của chủ Trang gia cùng người xung quanh đều lộ ra nghi ngờ.
Chủ Trang gia nhếch mày, mở rộng thần niệm ra ngoài, nhưng vốn không có nhân vật lớn nào cả.
Ánh mắt của Lục Trần cũng hiện lên một tia nghi hoặc, nhưng trong một giây đã hiểu rõ, nơi này là Thánh thành, đại bản doanh của ngũ sư phụ, sợ là sư phụ thần thông quảng đại sớm đã biết hắn đến nơi này, hoàn toàn không cần phải đích thân ra tay.
“Trang lão, người này cũng đã giết con ta, giao cho ta giải quyết đi!”
Trên không trung lại xuất hiện một nam tử có vóc dáng cao lớn, tu vi cũng là Thánh Quân đỉnh phong, người này có khuôn mặt chữ quốc, mặt lộ ra uy nghiêm vô tận, sát ý cuồn cuộn, nhìn chằm chằm Lục Trần.
Trước đó Lục Trần đã giết hai người của trưởng bối, hiện tại đến nơi này, dù sao gia tộc bọn họ đều có căn cơ ở Thánh thành cho nên đến đây rất nhanh.
Hai người họ đến đây khiến ánh mắt của người xung quanh đều dịch chuyển về phía Lục Trần, có người mang theo thương cảm, có người lại cười giễu, cũng có người thấy việc không liên quan đến mình, chỉ là khiến bọn họ nghi ngờ là sao thanh niên này lại bình tĩnh như vậy, dáng vẻ không chút sợ hãi khi đối mặt với hai Thánh Quân, đúng rồi, thực lực đối phương mạnh như vậy, sao có thể không có người bảo vệ trong âm thầm chứ.
“Ha ha, hai vị, dừng lại đi!” Chính ngay lúc này, một âm thanh cởi mở sang sảng vang lên.
Trước mặt hai người họ lại xuất hiện thêm một người, cũng là một nam tử trung niên, cao lớn thần võ, uy nghiêm bất phàm, lúc này trên mặt mang theo nụ cười sảng khoái nhưng khí tức tản mát ra ngoài lại không ai dám khinh thường, bởi vì chấn động phát ra trên thân người này vượt xa hai người tìm Lục Trần gây phiền phức.
Rõ ràng là một cấp bậc Thánh Vương đỉnh phong, đi rất xa ở lĩnh vực Thánh Vương, không phải là loại mới bước vào Thánh Vương, bất kể là tích lũy tu vi hay là lĩnh ngộ quy tắc thì đều mạnh hơn Thánh Vương bình thường rất nhiều.
“Người của Chí Tôn Luyện Khí các!”
Người xung quanh nhìn thấy cách ăn mặc của nam tử này, ánh mắt sáng lên.
Triệu Yên Nhi cũng chấn động lớn, Chí Tôn Luyện Khí các là thế lực luyện khí mạnh nhất Thánh thành, các chủ Cừu Dã là luyện khí sư đệ nhất Trung Châu vực, địa vị tôn quý phi phàm, không ai dám đắc tội, hơn nữa bên trong Thánh thành, mọi người đều ăn ý lấy Chí Tôn Luyện Khí các làm tôn.
Ánh mắt của mọi người sáng lên, lẽ nào thanh niên này và Chí Tôn Luyện Khí các có liên quan, cho nên mới không sợ hãi như thế.
Hai người trên không trung nhìn thấy Thánh Vương của Chí Tôn Luyện Khí các, giận dữ trên mặt hơi thu liễm, khách sáo chắp tay ôm quyền nói: “Bái kiến tiền bối!”
Trong lòng bọn họ khẽ run, lẽ nào thanh niên giết chết vãn bối nhà mình có quan hệ với Chí Tôn Luyện Khí các sao?
Nếu như là vậy thì phiền phức lớn rồi.
“Hai người các ngươi đi đi!” Cường giả của Chí Tôn Luyện Khí các nhìn về phía hai lão giả nói.
Hai bọn họ nghe được lời này, sắc mặt lập tức thay đổi, hậu bối của bọn họ bị giết, lẽ nào cứ cho qua như vậy sao, nhưng Chí Tôn Luyện Khí các nhúng tay vào thì rất khó giải quyết.
Hai người họ đều không cam lòng, lão giả của Trang gia đắn đo một lúc lâu, cắn răng nói: “Người này đã giết cháu trai của ta, lẽ nào cứ cho qua như vậy sao.”
“Đúng vậy, ngươi còn muốn thế nào?” Cường giả của Chí Tôn Luyện Khí các hỏi ngược lại một câu.
Lời này trả lời vô cùng thản nhiên, giống như là lẽ đương nhiên, khiến vô số người cạn lời.
“Ta muốn hắn đền mạng!” Lão giả Trang gia mang theo sát ý nói.
“Vậy à, hơi phiền phức rồi!” Cường giả của Chí Tôn Luyện Khí các đau đầu nói, khuôn mặt này khiến cho trong lòng hai người kia vui vẻ, nói rõ mặc dù thanh niên bên dưới có liên quan đến Chí Tôn Luyện Khí các nhưng vốn không phải là quá sâu.
“Nếu đã vậy thì ngươi cũng chết đi, ngươi chết rồi, có lẽ sẽ không còn âm thanh phản đối nữa!” Cường giả của Chí Tôn Luyện Khí các nói, sau đó không hề báo trước ra tay với trang chủ Trang gia, một bàn tay lớn bao phủ bầu trời, hỏa quang đầy trời, giống như diệt thế.
Chủ Trang gia bị bàn tay lớn bóp chặt, mặc cho hắn vận dụng toàn bộ tu vi, đều không có chút sức phản kháng.
“Tiền bối tha mạng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận