Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1558: Ninh Thiên Quân tức giận

Chỉ thấy một bóng dáng to lớn cao ngạo phủ xuống, trên người tách ra thần quang vạn trượng, toàn thân sáng chói, giống như thần chỉ hạ phàm, toát ra Đế uy mênh mông cuồn cuộn, mơ hồ có một loại cảm giác khiến người ta quỳ bái.
“Bái kiến Ninh Thiên Đế.”
“Bái kiến Ninh Thiên Đế.”
Mấy Thánh Đế lúc trước bị Lục Trần hù dọa chạy mất cũng trở lại, thấy toàn thân phát ra bóng dáng uy nghiêm tối cao, quang huy chói mắt kia khiến bọn họ không dám nhìn thẳng, trong mắt lộ ra kính sợ vui lòng phục tùng.
Sau khi người này đến, hiển nhiên là Ninh Thiên Quân độc nhất vô nhị.
Phần lớn thời gian Ninh Thiên Quân đều tu luyện ở Yêu Thần sơn, cùng thăm dò đạo tối cao với Yêu Thần, đột nhiên lúc trước nhận được tín hiệu cầu cứu hết sức khẩn cấp, theo truyền âm, nơi ở của hắn bị người phá hủy.
Thật sự nếu không chạy trở về, sợ rằng sắp hóa thành khu phế tích.
Ninh Thiên Quân nhận được tin tức, trong lòng tràn đầy tức giận, ai dám tới giương oai địa bàn của hắn, đến bây giờ, hắn cũng không biết ai tới quấy rối hang ổ.
Một đôi mắt thâm thúy của Ninh Thiên Quân uy nghiêm, thấy dấu vết Ninh phủ tan hoang, nơi nơi đổ nát, trên người phát ra khí tức, cũng càng ngày càng rét lạnh.
Mặc dù Ninh Thiên Quân không nói chuyện, nhưng mà tám Thánh Đế cộng thêm Thí Đế cũng có thể cảm nhận được lãnh ý trên người Ninh Thiên Quân, trời đất tựa như đông lại.
“Hứa Nguyên đâu, Hám Nhạc Quân đâu, những người khác đâu.” Sau một lúc, giọng điệu Ninh Thiên Quân bình tĩnh hỏi, nhưng mà trong giọng nói bình tĩnh lại xen lẫn một luồng tức giận cố ý bị đè nén, phảng phất như điềm báo núi lửa phun trào.
“Bẩm, bẩm báo Thiên Đế, chuyện là như vậy…” Giờ phút này, Khánh Khuyết Thánh Đế áp lực như núi lớn, cả mặt chảy mồ hôi lạnh, kiên trì, giản lược nói chuyện đã xảy ra lúc trước một lần.
“Phế vật!”
Khi Khánh Khuyết nói xong cả chuyện này, một giọng nói tức giận lạnh lẽo đến cực điểm phun ra từ trong miệng Ninh Thiên Quân, đôi mắt ác liệt trừng mắt về phía mấy người.
Rầm rầm rầm!
Khí tức tức giận ngập trời từ trên người Ninh Thiên Quân tóe ra, năng lượng của dao động này như có thể hủy diệt vạn vật, tám Thánh Đế bên cạnh gặp dư âm đáng sợ xâm nhập, lúc này sắc mặt tái đi, vẻ mặt vặn vẹo.
Một tiếng oa, hộc ngụm máu lớn, trong phút chốc, sắc mặt trở nên uể oải, tuy nhiên, mấy Thánh Đế không dám tức giận, đứng ở bên cạnh Ninh Thiên Quân, lạnh rung giống như chim cút.
“Chuyện này là bọn ta vô dụng, kính xin Thiên Đế giáng tội.” Mẫn Thành lau máu tươi ở khóe miệng, kinh hồn bạt vía chắp tay nói với Ninh Thiên Quân.
“Mấy người các ngươi là phế vật, lại bị một con kiến hôi Thiên Tôn trêu đùa, còn tổn thất hơn vạn Hám Nhạc Quân, một Thánh Đế.” Một đôi mắt uy nghiêm của Ninh Thiên Quân tràn đầy lửa giận thiêu đốt, lời nói tràn đầy tức giận gần như gầm thét, tâm trạng dao động kịch liệt.
Ninh Thiên Quân là một Thiên Đế, cho dù là gặp phải chuyện lớn hay chuyện nhỏ, căn bản sẽ không phải ngại.
Từ ngày hắn trở thành Thiên Đế tới nay, lần đầu tiên xấu hổ.
Hắn vốn là có thủ hạ gồm chín Thánh Đế, hơn ba mươi Đại Đế, về phần Thiên Tôn cảnh hơn vạn người, nhưng hôm nay đâu rồi, toàn bộ thủ hạ chết trận, ngay cả Thánh Đế chết một người, còn dư lại tám Thánh Đế cuối cùng trước mặt.
Nếu như kẻ địch vô cùng lớn mạnh, dựa số lượng vượt lên đầu bọn họ, nhiều người chết như vậy, hắn cũng nhận.
Nhưng mà sở dĩ lần này chết nhiều người như vậy có liên quan với một con kiến hôi Thiên Tôn cảnh.
Nhóm người Khánh Khuyết thấy Ninh Thiên Quân giận dữ, cúi đầu, vẻ mặt hổ thẹn, thân thể khẽ phát run.
Đúng như lời nói của Ninh Thiên Đế, bọn họ bị một Thiên Tôn trêu, nói ra cũng sẽ cười đến rụng răng.
Cho dù giải thích lý do thế nào, đều là vô lực tái nhợt như vậy.
Thí Đế đứng chắp tay, đứng ở bên cạnh, vẻ mặt im lặng, không nhìn ra hỉ nộ ái ố trên mặt, bởi vì hắn không phải là thủ hạ của Ninh Thiên Quân, hơn nữa người chết cũng không phải thủ hạ của hắn.
Mặc dù Thí Đế cố gắng làm bộ bình tĩnh, nhưng trong lòng không phải là không tràn đầy khiếp sợ, tựa như dao động mãnh liệt của nước biển.
Hắn sống nhiều năm như vậy, chưa từng nghe nói Thiên Tôn có thể giết Thánh Đế, mặc dù Thánh Đế bị thương có liên quan một Thiên Đế khí của đối phương.
Ngay cả Thánh Đế bị nội thương nghiêm trọng, Thiên Tôn cũng không thể gây tổn thương, còn một chút, vì sao đối phương có thể thúc dục Thiên Đế khí.
Loại vũ khí cấp bậc này chính là cùng cực, hẳn là Thiên Tôn không thúc dục được.
Những năm này rời khỏi Sơn Hải giới, Đại Mộng Thiên Nữ các nàng tìm thấy một quái thai từ nơi nào mà bồi dưỡng.
Cái tên Lục Trần này, cũng không phải lần đầu tiên rơi vào lỗ tai của hắn.
Lần trước quân tinh nhuệ của hai hoàng tộc lớn tử vong, cái tên Lục Trần này rơi vào tầm nhìn của tầng lớp cấp cao Thiên Yêu giới.
Lần này lại trực tiếp chạy đến Thiên Yêu giới, phá huỷ hang ổ của Ninh Thiên Quân.
Có thể nói là động tĩnh ngày càng lớn.
Tiếp theo có phải muốn tiến hành trả thù đối với bọn họ cấp bậc này hay không?
Người này rất nguy hiểm.
Trong đầu Thí Đế hiện ra một câu nói như vậy.
Sau một lúc, Thí Đế nhìn về phía Thánh Đế bên cạnh, hỏi một câu: “Ngươi xác định thứ đối phương lấy là một thanh cung Thiên Đế khí mà không phải tháp hoặc là những loại pháp bảo khác.”
Trong lòng Thí Đế nghi ngờ và không hiểu được, hắn không nhớ rõ Sơn Hải giới có Thiên Đế khí loại cung.
“Vâng, đúng là một cây cung, đối phương chỉ kéo một phần ba độ cong thì bộc phát ra sức mạnh kinh khủng địch lại đỉnh Thánh Đế.”
Kéo một phần ba thì bộc phát sức mạnh đỉnh Thánh Đế, khiến trong lòng Thí Đế trầm xuống.
Xem ra lại không phải là Thiên Đế khí bình thường.
“Lục Trần!” Ninh Thiên Quân cắn chặt hàm răng, nặn ra hai chữ từ trong miệng, mức độ cực kỳ phẫn nộ, tựa như hận không xé nát Lục Trần tại chỗ.
Hiển nhiên Ninh Thiên Quân sẽ không quên cái tên này, bởi vì đối phương giết chết Ninh Hồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận