Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1364: Bắt kẻ gian dâm

Nhắc tới những ngày qua, Tiêu Dao chỉ muốn bật khóc. Vừa tới Thượng giới, hắn đã vận dụng những thủ đoạn thường dùng của mình để cải trang thành một nữ tử nhu nhược đi câu kẻ ngốc.
Tục ngữ có câu, đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma.
Nguyên nhân là do cái cần này câu được kẻ ngốc hơi lớn, thánh tử Khung Nghệ của Đại Nhật tông.
Đại Nhật tông là tông môn đứng đầu ở Hỗn Nguyên Thiên, không chỉ có Vương Tôn mà còn có Đại Đế cao nhất, cả một đám người có bối cảnh khủng bố.
Mà Khung Nghệ lại còn là một hậu duệ của Đại Đế cao nhất, sức mạnh của hắn cường đại đến mức đáng ngạc nhiên.
Tuy rằng Khung Nghệ bị hắn mê hoặc đến nỗi thần hồn điên đảo nên đã cho hắn rất nhiều tài nguyên tu luyện, nhưng có một điểm không tốt chút nào, Khung Nghệ đã ám chỉ nhiều lần rằng muốn làm với hắn.
May thay Khung Nghệ là một chính nhân quân tử, hắn chỉ cho đối phương nắm bàn tay nhỏ, nhưng không có gì đảm bảo sau khi Khung Nghệ mất đi kiên nhẫn sẽ cứng rắn ép buộc, đến khi đó sẽ là cục diện gà bay chó sủa.
Có thể nói mấy ngày qua, Tiêu Dao đã sống trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng, giống như người đi trên dây, chỉ cần không cẩn thận sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng.
Thời khắc gặp được Lục Trần, Tiêu Dao luôn căng thẳng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tạ ơn trời đất, hoa cúc đã được bảo vệ.
"Bằng hữu này, nếu ngươi cứ nhìn chằm chằm vào đạo lữ của ta như vậy, ta sẽ tức giận đó." Khung Nghệ thấy Lục Trần chăm chú nhìn Tiêu Mỹ Nhân, trên mặt hắn lộ vẻ không hài lòng.
Vài tháng trước, Khung Nghệ gặp được Tiêu Mỹ Nhân đang bị bọn cướp bắt nạt tại một nơi hẻo lánh, hắn đã dàn nên một màn anh hùng cứu mỹ nhân. Kể từ đó đến nay, Tiêu Mỹ Nhân đã bị khí phách anh hùng của hắn thu hút, nàng còn nói muốn lấy thân mình báo đáp cho hắn.
Tiêu Mỹ Nhân đúng là người cũng như tên, không chỉ có bộ dạng xinh đẹp mà trên người còn toát lên khí chất mỏng manh yếu đuối khiến người ta không thể không muốn ôm nàng vào lòng che chở.
Mà từ khi có một người đẹp như Tiêu Mỹ Nhân, hắn được tất cả đệ tử trong Đại Nhật tông hâm mộ, vì thế cũng lấy làm hãnh diện.
Bây giờ có một thanh niên xa lạ nhìn chòng chòng vào bạn gái của mình khiến Khung Nghệ rất khó chịu. Nếu là kẻ khác, hắn đã nổi nóng từ lâu rồi, nhưng đám người này có lai lịch không đơn giản nên hắn đành áp chế sự khó chịu trong lòng.
Khung Nghệ nhìn thiếu nữ Hi và Liễu Khuynh Thành, trong lòng thầm bực bội, ngươi nhìn bạn gái ta, ta cũng nhìn bạn gái ngươi, lại còn nhìn hai người cùng lúc, không thiệt thòi chút nào.
"Thất lễ rồi, ta cảm thấy bạn gái ngươi có vẻ giống một vị bằng hữu của ta." Lục Trần đã hoàn hồn, mỉm cười cáo lỗi với Khung Nghệ, sau đó nhìn đối phương bằng ánh mắt thông cảm.
Khung Nghệ bắt được sự đồng cảm trong mắt Lục Trần nên cảm thấy hơi khó hiểu, hắn rõ ràng là một trong những người thành công nhất ở Hỗn Nguyên Thiên, vừa có tu vi lại gặt hái được cả tình yêu. Điểm ấy có biết bao nhiêu người ao ước còn không được, tại sao đối phương lại nhìn hắn với ánh mắt thông cảm.
"Bằng hữu này, ngươi đến từ đâu?" Khung Nghệ chuyển chủ đề.
Khung Nghệ không dám coi thường Lục Trần, bởi vì thanh niên này là thủ lĩnh của thanh niên hắc y vừa miễn cưỡng đánh bại Hoa Vân Phi, hơn nữa hắn cũng cảm nhận được một tia uy hiếp mờ nhạt từ đối phương, chứng tỏ thực lực của người này không yếu hơn mình mà là một nhân vật phong lưu cấp cao giống như mình.
"Bỉ nhân Lục Trần, hân hạnh được gặp." Lục Trần hiếm thấy vươn tay ra, đồng thời nói: "Ta đến từ Sơn Hải giới."
"Hân hạnh, hân hạnh." Khung Nghệ cũng đưa tay ra nắm lấy tay Lục Trần.
Nghe Lục Trần nói đến từ Sơn Hải giới, Khung Nghệ cũng không quá ngạc nhiên. Tại Sơn Hải giới, không phải tất cả đều là thế lực siêu cấp mà phần lớn là thế lực cấp Đế. Nếu Đại Nhật tông được đặt trong Sơn Hải giới cũng có thể xưng bá một phương, trừ khi trong tộc có thế lực hạng nhất, cường giả cấp Thánh Đế mới có thể khiến hắn phải liếc nhìn một chút.
Thấy Lục Trần chỉ nói mình đến từ Sơn Hải giới mà không nói đến từ thế lực nào, có lẽ đối phương không muốn nói ra lai lịch của mình nên Khung Nghệ cũng thức thời không hỏi nhiều.
Sau khi chào hỏi xong, Khung Nghệ cũng rời đi luôn, hắn cũng nhận ra đám người này không có ý kết giao với mình, huống hồ hắn chỉ tò mò về nhóm người đã đánh bại Hoa Vân Phi nên muốn kết giao một chút. Nhưng đối phương đã không có ý định đó thì hắn cũng sẽ không dùng mặt nóng dán mông lạnh.
Đám người Lục Trần cơm nước xong xuôi cũng đi lên lầu, chẳng bao lâu đã có tiếng gõ cửa, Liễu Khuynh Thành chạy ra mở cửa, vừa nhìn thấy nử tử váy lam, khuôn mặt xinh đep đã trở nên lạnh lẽo hỏi: "Ngươi tới đây làm gì?"
Ban nãy khi dùng bữa, Liễu Khuynh Thành đã thấy nữ tử này nháy mắt phóng điện với sư huynh nhà mình, nhưng lúc đó không thể nổi nóng vì có rất nhiều người, bây giờ nữ nhân này lại đuổi tới phòng bọn họ, lẽ nào là đến câu dẫn sư huynh.
Rõ ràng đã nói là đạo lữ lại còn dụ dỗ sư huynh, sao lại giống như một con hồ ly tinh lẳng lơ vậy.
"Tẩu tử, là ta nè." Tiêu Dao không biết được suy nghĩ của Liễu Khuynh Thành, vội vàng nói.
"Tẩu tử."
Liễu Khuynh Thành hơi sửng sốt, nhưng không phải bởi vì hai chữ 'tẩu tử' mà bởi vì giọng nói của đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận