Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1836: Lòng tin giữa Thiên Yêu

Đợi một phút đồng hồ sau khi Băng Chuẩn hoàng chủ biến mất, bên cạnh Lượng Tử xuất hiện mấy người, năm sư phụ của Lục Trần, hai Kiếm Đế, Mai Ôn Luân và chính Lục Trần.
Ngoài ra có Cứng Đầu.
Kha Dĩ Nhu tự nhủ: “Thì ra là bọn họ núp ở gò Đế Táng.”
Thiên Yêu giới có tổng cộng mười mấy cấm địa, rất nhiều nơi đại đạo hỗn loạn, thần niệm khó vào, bọn họ đã dò xét mấy cấm địa, đáng tiếc không thu hoạch được gì, rốt cuộc hôm nay có vị trí chính xác của nhóm người Yêu Thần.
Lục Trần nói: “Băng Chuẩn hoàng chủ ắt phải về gò Đế Táng thương lượng với nhóm người Yêu Thần, nhân cơ hội này, nhanh chóng lên đường đi.”
Một tuồng kịch diễn mấy trăm năm, Lục Trần cũng mệt mỏi.
“Đi!” Trịnh Thuần Quân nói.
Hắn không nói nhiều, cho tới giờ đều là im lặng ít nói, hôm nay vì giết nhóm người Yêu Thần, lần đầu tiên nói một chữ.
Mọi người bước lên trên lưng rộng rãi của Cứng Đầu, sau đó bay về phía gò Đế Táng.
Bên này, Băng Chuẩn hoàng chủ trở về gò Đế Táng hội họp với nhóm người Yêu Thần.
Yêu Thần nhìn về phía Băng Chuẩn hoàng chủ, hỏi: “Cái con Cự Viên kia nói như thế nào?”
Băng Chuẩn hoàng chủ nói: “Bằng lòng liên hợp, chúng ta bố trí bẫy rập ở gò Đế Táng trước, sau đó lấy Lục Trần làm mồi, đồng loạt dẫn bọn họ vào gò Đế Táng giết chết.”
“Được!”
Nhóm người Yêu Thần gật đầu.
Sau đó, bọn họ lại bắt đầu bố trí sát trận, bố trí trận pháp cấp mười lăm, đặc biệt đối phó cấp Thiên Đế này, mặc dù dựa vào trận pháp chắc chắn không giết nổi cấp Thiên Đế, nhưng có thể vây chặt bọn họ là được.
Hai tân hoàng liên hợp, xét về thực lực, bọn họ đã không kém gì Sơn Hải giới.
Đúng lúc này, dường như Yêu Thần cảm ứng được cái gì, sắc mặt đột nhiên thay đổi, ngẩng đầu nhìn nơi xa, một con ma cầm vô cùng khổng lồ chiếu rọi đôi mắt, cách xa nhau vô tận cũng có thể cảm nhận được khí hung tàn kia.
Giờ phút này, ma cầm kia nhanh chóng đi về phía nơi này của bọn họ.
“Không tốt!”
Lúc này Yêu Thần thay đổi, sắc mặt năm người còn lại cũng thay đổi, bọn họ cũng thấy được ma cầm màu đen, còn nhận ra thân phận của ma cầm, đó là đại bàng được tôn xưng là Ma Hoàng.
Hơn nữa trên lưng Ma Hoàng còn có hình bóng một nhóm người quen thuộc đứng đó, chính là nhóm người Tô Nghênh Hạ, Kha Dĩ Nhu, Diêu Hi, Mai Ôn Luân.
Tất cả tám Thiên Đế Sơn Hải giới, không thiếu một người đều tới.
Sắc mặt nhóm người Yêu Thần u ám như nước, bọn họ vẫn không rõ chỗ nào đó, khi hai con yêu chạy đến Thiên Yêu giới xưng hoàng chính là âm mưu mới bắt đầu.
Ma Bằng cuốn lên gió lốc đáng sợ, quanh quẩn ở trên vòm trời, một luồng uy áp ngập trời bao phủ không gian vô tận.
Ước chừng đối phương có mười Thiên Đế, trong lòng nhóm Yêu Thần làm gì có dục vọng chiến đấu, lao nhao phóng lên cao chạy trốn, tốc độ Băng Chuẩn hoàng chủ nhanh nhất, hóa thành một tia chớp màu lam kích bắn ra.
“Grừ!”
Một khí tức hồng hoang tràn đầy gầm thét chấn động trời đất, cứ như thể có thể khiến nhật nguyệt rơi xuống, trên vòm trời, ánh sáng màu vàng rơi đầy trời, sức mạnh mạnh mẽ đến cực điểm tràn ngập hư không, khiến không gian vô tận gia tăng mấy ngàn lần trọng lực, trở nên vô cùng nặng nề.
Tiếp theo, một hoa văn khổng lồ vô tận phong ấn, rơi xuống phong ấn thần quang vô tận, cứ như thể muốn phong ấn toàn bộ thế giới.
Đây là Cấm Thiên đồ mà Tô Nghênh Hạ lấy ra.
Đồng thời dưới áp lực trực tiếp ảnh hưởng nhóm người Yêu Thần chạy trốn.
Ví dụ như Băng Chuẩn hoàng chủ có tốc độ nhanh nhất ở đây, hóa thành tia chớp màu lam chạy trốn, nhưng mà dưới hạn chế đồng thời của trọng lực và sức mạnh phong ấn, đè ép hiện ra thân hình, cả mặt hoảng sợ.
Băng Chuẩn hoàng chủ cực kỳ tức giận nhìn chằm chằm Lượng Tử, cứ như thể muốn phun ra lửa.
Tin tưởng giữa yêu và yêu đâu?
Chân trước hắn trở lại gò Đế Táng, chân sau dẫn nhóm người Tô Nghênh Hạ tới.
Yêu Thần, một gương mặt ngây ngô non nớt, giờ phút này sắc mặt u ám như nước, ánh mắt từ trên cao quét qua trên người đám đông, nghiến răng nghiến lợi nói : “Được, được lắm, nghĩ tới ta thông minh cả đời, cũng bị các ngươi lừa.”
Trên mặt nhị tổ Phượng Hoàng, Ma long ôn dịch hoàng chủ đều lạnh lẽo.
Dù gì bọn họ cũng là quái vật già sống hơn mấy trăm ngàn vạn năm, tâm tư kín đáo, nhưng vẫn rơi vào bẫy.
“Ta muốn biết, mưu kế này của ai?” Sắc mặt Phượng Tổ lạnh lùng hỏi.
“Kẻ hèn này!” Lục Trần đứng chắp tay, nhếch miệng cười nói.
Một đôi mắt sắc bén đến cực điểm của Phượng Tổ rơi lên người Lục Trần, nói: “Hậu sinh khả úy.”
“Đa tạ khích lệ!” Lục Trần khiêm tốn đáp lại một câu, sau đó chống lại một ánh mắt sát ý đặc biệt mãnh liệt.
Thấy Ninh Thiên Quân còn sống, Lục Trần hơi có chút bất ngờ.
Ban đầu Huyền Quy tộc trưởng không phải đánh cược nói, Ninh Thiên Quân đã chết ư, làm sao bây giờ còn sống tử tế?
Chỉ là rất nhanh, Lục Trần phát hiện Ninh Thiên Quân trước mặt có phần không giống, trên người có một khí tức khiến hắn quen thuộc đến chán ghét.
Tà Thần!
Trước mặt Ninh Thiên Quân là Tà Thần?
Xem ra Huyền Quy tộc trưởng nói không sai, quả thật Ninh Thiên Quân chết rồi, sau khi bị Yêu Thần giết chết, cho Tà Thần bản nguyên thế giới.
“Ngươi lại còn sống?” Lục Trần nhìn về phía Ninh Thiên Quân, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin nổi.
Ban đầu hắn vì giết chết Tà Thần, dụ địch tiến sâu vào, sau khi giết Tà Thần xong, sợ lưu lại sương mù lơ lửng nên dùng công phu phóng hỏa đốt hư không chừng thời gian một chén trà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận