Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1161: Kiếm ý màu vàng (2)

Năm đó, chủ nhân đầu tiên Nguyên Sơ kiếm đế, người sáng lập nên kiếm ý, là người đầu tiên lĩnh ngộ được kiếm ý Đế cấp, những nơi thi triển ra lục sắc kiếm ý bất khả chiến bại, nơi kiếm ý đi qua toàn bộ hoá thành hư vô, cơ thể cường giả đỉnh Thánh Đế chạm phải cũng đều bị nghiền nát, Thiên Đế, tồn tại cuối cùng của cảnh giới tu luyện, cao cao tại thượng, quan sát thế gian bị kiếm ý chém qua cũng phải đổ máu.
Kiếm ý tăng lên tới Đế cấp, hoá thành kiếm ý màu vàng, là mục tiêu của mỗi kiếm tu.
“Kiếm ý màu vàng, kiếm ý cấp Đế cấp vẫn còn cách ta rất xa.” Lục Trần tự nhủ.
Kiếm ý Đế cấp thật sự quá kinh khủng, Lục Trần không bao giờ nghĩ rằng kiếm ý sẽ đáng sợ đến thế, dường như có thể cắt ngang trời đất.
“Sư đệ, đã xảy ra chuyện gì?” Một bóng người thoáng hiện, Yến Tử Hiên đã xuất hiện trước mặt hắn.
Yến Tử Hiên đang tu luyện, lại bị khí thế của kiếm ý làm cho giật mình, thần niệm quét qua một lượt, cảm nhận được uy lực kiếm đạo đè ép bức bách đến nghẹt thở, thanh kiếm khổng lồ màu vàng trên bầu trời kia, phát ra uy thế vô song không gì sánh được.
“Lục Thần Kiếm khôi phục.” Ánh mắt Yến Tử Hiên rơi vào Lục Thần Kiếm, hiển nhiên, kiếm ý màu vàng là do Lục Thần Kiếm phóng ra.
“Thu về đi.” Lục Thần lấy lại tinh thần, nói.
“Được.”
Khí linh Lục Thần Kiếm thu hồi kiếm ý, hào quang của Lục Thần Kiếm dịu đi, thanh kiếm khổng lồ màu vàng trên không trung cũng biến mất, cùng với kiếm ý Đế cấp vô cùng khủng bố cũng biến mất.
Khi uy áp của kiếm ý Đế cấp tiêu tán, nhưng sự bộc phát ngắn ngủi lại khiến Trung Châu vực rung chuyển dữ dội, một mảnh sục sôi, vừa rồi có vô số người cảm nhận được uy áp đáng sợ của kiếm ý, đều đang nghị luận về kiếm đạo vô cùng uy lực này từ đâu tạo thành, sức mạnh này có lẽ vượt qua Chí Tôn hoặc Thiên Tôn đi.
“Nâng kiếm ý lên cấp Đế là mơ ước của mỗi kiếm tu.” Yến Tử Hiên nhìn chằm chằm Lục Thần kiếm, ánh mắt hiện lên cực nóng, âm thanh trầm thấp nói.
Kiếm ý cấp Đế viên mãn, thiên hạ cộng tôn Kiếm Đế, địa vị đặc biệt, có thể ngồi ngang hàng với Thiên Đế.
Đáng tiếc, kiếm ý cấp Đế cũng không phải dễ lĩnh ngộ như vậy, đừng nói lĩnh ngộ viên mãn, cho dù là lĩnh ngộ ra kiếm ý màu vàng nhạt, lại miễn cưỡng xưng là Kiếm Đế, chỉ là Kiếm Đế cung hai tay chỉ số.
Có thể tưởng tượng, kiếm ý muốn tăng lên cấp Đế thì khó khăn đến cỡ nào.
Bên trong Kiếm Đế cung có cường giả cấp Thánh Đế, cũng kẹt ở cấp Kiếm Tôn viên mãn, không lĩnh ngộ được kiếm ý màu vàng nhạt.
“Sư đệ, đi thôi, lên Cửu Thiên.” Yến Tử Hiên khôi phục một chút tâm tình, lên tiếng nói.
“Đi thôi!”
Lục Trần gật đầu.
Ngay cả sư phụ cũng rời khỏi mười vực rồi, quả thật hắn không cần thiết ở lại mười vực.
Lục Trần cất kỹ Lục Thần kiếm, đánh giá Huyền Trọng ấn trong tay.
Thoạt nhìn bề ngoài Huyền Trọng ấn cũng không thay đổi gì, nhưng truyền sức mạnh vào trong đó, một luồng uy năng kinh khủng bộc phát ra, không gian xung quanh bị ảnh hưởng, bắt đầu vặn vẹo.
Huyền Trọng ấn có khắc quy tắc trọng lực, lại làm Hư Không sụp đổ, cho dù là một tòa cự sơn, cũng có thể thoáng cái bị đập nát.
Suy cho cùng bây giờ là Thiên Tôn khí, Đại Đế bình thường cũng sẽ mê tít pháp bảo.
Nhưng mà ở trong tay Lục Trần chỉ là một cục gạch.
Lục Trần lấy Thanh Nguyệt Thoa ra, dẫn Yến Tử Hiên và Liễu Khuynh Thành rời đi, trước khi đi, lại không phát hiện Vu Chiến, không khỏi hỏi một câu: “Vu Chiến đâu rồi?”
“Hắn rời đi rồi, nói muốn tới Thánh vương tu luyện tiếp.” Yến Tử Hiên nói.
Lục Trần nghe vậy, cũng không nói gì, rồi cùng hai người rời đi, trên đường trước khi đến vùng đất chôn vùi, Lục Trần đi một chuyến đến Bồ Đề sơn, chuẩn bị khiến Bồ Đề lão tổ, Huyền Vũ đan thánh, cùng với Cố Thiên Nhai cùng rời đi, đáng tiếc lại được thông báo, ba người đã sớm rời đi nửa năm rồi.
Dựa theo môn nhân của Huyền Vũ đan thánh nói thì ba người trên đến cổ lộ.
Lục Trần nghe vậy, chỉ là hy vọng ba người có thể thành công đi tới, với thực lực của ba người, hẳn là có thể dễ dàng.
Tiếp theo, ba người Lục Trần tiếp tục bước lên lộ trình, đi nửa tháng, đột nhiên một chiếc thuyền lớn dài đến trăm trượng bay tới từ đàng xa, một luồng uy áp hùng hậu tràn ngập không gian, trên cột buồm thuyền lớn, treo hai chữ Thiên phủ trên cao.
Lục Trần thấy chiếc thuyền lớn này, hé mắt, lại nói, hắn và Thiên phủ còn có một chút ân oán.
Chẳng qua, nhìn sắp tới Thượng giới, tất cả sẽ khiến hắn tan theo gió.
Thần niệm Lục Trần nhìn lướt qua, phát hiện trên thuyền có một Thánh vương, mười Thánh Quân thuộc một đội hình rất lớn mạnh.
“Hừ!”
Đúng lúc này, trên thuyền lớn truyền đến một tiếng hừ lạnh, một luồng dao động vô hình thổi quét tới đây.
Thiên phủ Thánh Vương Trên thuyền lớn cảm nhận được thần niệm dò xét, phát ra âm thanh bất mãn.
Yến Tử Hiên ra tay, một đường kiếm ý sáng chói xẹt qua, chém về phía gió lốc do dao động vô hình kia tạo lên, trong nháy mắt xé rách gió lốc, bầu trời lập tức khôi phục bình tĩnh.
“Ồ!”
Đôi mắt Lục Trần nhẹ nhàng chớp, phát hiện một chuyện cực kỳ thú vị.
“Các ngươi chờ ta một lát!”
Lục Trần biến mất khỏi Thanh Nguyệt Thoa, khi xuất hiện lần nữa thì hắn đã đi tới thuyền lớn.
“To gan!”
Trên khoang thuyền lớn, vẻ mặt một đám người ngựa của Thiên phủ không thiện nhìn chằm chằm Lục Trần, nồng đậm địch ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận