Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1368: Tranh đoạt ngọc phù bí cảnh (2)

Bên cạnh thanh niên này là hai lão giả mang vẻ mặt vô cảm cùng vài chục thủ hạ Thánh Vương cảnh.
"Hai vị đại Thiên Tôn."
Thiên Tôn từ tất cả các thế lực lớn đều nhìn hai lão giả và lấy làm kinh hãi khi cảm nhận được sự dao động lực lượng hùng hậu.
Thanh niên này lại có hai vị đại Thiên Tôn theo hầu, có lẽ thân phận cực kỳ bất phàm, tuyệt đối không phải thế lực cấp Đế bình thường. Bởi vì những thế lực cấp Đế bình thường không nỡ dùng hai vị đại Thiên tôn bảo vệ một đệ tử trung tâm.
"Không biết vị tiểu hữu này là ai?" Thiên Tôn Đại Nhật tông cười hỏi, thái độ không còn cứng rắn như trước.
Thanh niên cẩm y ngọc bào ngạo mạn nhìn Thiên Tôn Đại Nhật tông rồi nói với giọng điệu tự hào: "Ta đến từ Sơn Hải giới, họ Tề."
"Họ Tề."
Ánh mắt những người xung quanh loé lên, đồng loạt suy đoán về thế lực họ Tề. Ngay sau đó, đồng tử của một số người hơi co lại, họ nghĩ tới một thế lực cực kỳ đáng sợ.
Nếu thanh niên này đến từ Tề gia đó, vậy họ không có cách nào tranh đoạt ngọc phù bí cảnh, bởi vì gia tộc đó quá hùng mạnh và có bối cảnh phi thường.
"Giao ngọc phù bí cảnh cho ta, ta đảm bảo Nông thị sẽ bình an vô sự, còn những thế lực có mặt ở đây cút hết đi." Công tử họ Tề nhìn gia chủ Nông gia Nông Tinh Văn và nói với giọng điệu không được phép nghi ngờ, như thể lời hắn nói chính là thánh chỉ, không người nào ở đây không dám nghe theo.
Lời vừa phát ra đã khiến toàn bộ những người từ các thế lực lớn thay đổi sắc mặt, lo lắng thấp thỏm tràn ngập trong lòng. Nếu vị Tề công tử này nhúng tay vào, bọn họ quả thực không dám tranh đoạt bí cảnh cùng với những bảo vật bên trong bí cảnh.
Tề công tử có bối cảnh quá lớn, không thể không khiến người khác kiêng kỵ.
Ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía Nông Tinh Văn, không biết liệu hắn có thể đáp ứng điều kiện mà Tề công tử đưa ra không.
Giữa đám đông, Lục Trần nhìn thanh niên kia, vừa nói ra một danh hào đã khiến các thế lực biến sắc, nghĩ rằng hắn có lai lịch khủng bố ở Sơn Hải giới, ít nhất cũng có cường giả đỉnh Thánh địa toạ trấn.
Có lẽ trong số những người ở đây, hắn là người duy nhất có thể xem nhẹ lai lịch của đối phương.
"Tề Nhị Thế, ở Sơn Hải giới ngươi bị Thiên Yêu truy sát như chó nhà có tang đến nỗi không dám ra khỏi cửa, giờ lại chạy tới Hỗn Nguyên Thiên giương oai diễu võ, chê chưa đủ mất mặt à?" Chọt có tiếng giễu cợt khó nghe vang lên, một nhóm hơn chục thanh niên bước tới, trên người lộ rõ ý chí sắc bén cùng với kiếm khí đáng sợ.
Lục Trần nhìn chằm chằm vào nhóm hơn chục người này, đôi mắt nheo lại đầy ẩn ý, Lục Trần cảm nhận được từ họ một luồng khí tức quen thuộc, đó chính là kiếm ý.
Tề Tắc nhìn thấy đệ tử Kiếm Đế cung, ánh mắt rơi vào một người trong số đó, trong lòng vô cùng giận dữ, hắn lạnh lùng nói: "Khương Thế Hào, ngươi muốn lo chuyện bao đồng?"
"Tề nhị thế, ngươi xem trọng bản thân mình quá rồi, ta tới đây là vì muốn tiến vào bí cảnh mà thôi, thế nào? Ta còn nghĩ ngươi không có bản lĩnh lớn như vậy đó." Kiếm tu được xưng là Khương Thế Hào dùng vẻ mặt thoải mái đáp trả, trong mắt hiện lộ vẻ khinh thường, hắn chắp tay sau lưng, đứng giữa không trung, quanh thân là kiếm ý hội tụ vô cùng mạnh mẽ.
Thiên kiêu của các thế lực lớn cảm nhận luồng khí tức này xong đều tỏ ra nghiêm túc.
Bọn họ hiển nhiên không thể không biết đây chính là kiếm ý, đám người này đến từ Kiếm Đế cung.
Tất cả thế lực than thầm, e rằng chỉ có đám kiếm tu kiêu ngạo của Kiếm Đế cung mới dám đối chọi gay gắt với Tề công tử.
Tề Tắc âm trầm như nước, sắc mặt hắn đã lạnh như băng nhưng vẫn không nói lời nào.
Xét về thực lực, hắn quả thực không bằng Khương Thế Hào, nhưng xét về lai lịch lại lớn hơn đối phương rất nhiều, nhưng hắn không dám dùng xuất thân của mình để ức hiếp Khương Thế Hào.
Thấy đám Khương Thế Hào, những thế lực xung quanh thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra Tề công tử không thể một mình chiếm giữ bí cảnh.
"Nếu các vị đều đang bế tắc, lão hủ có một đề nghị, không biết các vị có nguyện ý nghe lão hủ nói một câu?" Một giọng nói già nua vang lên, sau đó trên quảng trường xuất hiện một lão giả tiên phong đạo cốt, mái tóc hắn đã bạc phơ nhưng sắc mặt lại hồng hào, hai mắt sáng ngời ngập tràn khí thế.
"Trời, sao lão đầu này lại tới đây?" Lục Trần kinh ngạc khi thấy lão giả trên đài.
Lục Trần có chút buồn bực, chẳng lẽ lão đầu này vẫn luôn âm thầm đi theo hắn. Lần đầu tiên gặp đối phương là ở Ngũ Hành tông, tiếp đó là Bích Tiêu cổ thành, hiện giờ lại là Hỗn Nguyên Thiên.
Một thanh niên đột nhiên đi tới trận doanh của Lục Trần, sau đó gật đầu chào hỏi với Tiêu Dao.
"Lão đại." Thanh niên nhìn Lục Trần rồi kêu một tiếng.
Lục Trần gật đầu, thanh niên này không ai khác chính là Cao Hiên, một trong Tứ hại.
Cao Hiên vốn ở ngay trong thành, tìm kiếm tổ chức trong đám đông nghìn nghịt này, thừa dịp những người xung quanh trò chuyện, hắn đã tới chỗ Lục Trần mà thần không biết quỷ không hay.
Những Thiên Tôn xung quanh cảnh giác nhìn lão giả, bởi vì bọn họ cảm thấy người này rất mạnh, khí tức xa những Thiên Tôn có mặt ở đây, ngay cả hai đại Thiên Tôn bên cạnh Tề công tử cũng không sánh bằng.
"Vương Tôn."
Các thế lực lớn liếc nhau, sau đó không khỏi buột miệng thốt lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận