Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 526: Mưu kế của Lục Trần

Rõ ràng một mình hắn có thể phá hủy cung điện màu xám, nhưng bây giờ lại muốn mượn thiên kiêu của thành Vô Song đi cùng, rõ ràng chính là muốn giết bọn họ ở bên trong.
Không thể không nói, cách làm âm hiểm như vậy cũng chỉ có hắn mới nghĩ ra.
Phá vỡ cung điện màu xám là mệnh lệnh của Phán quyết giả, mỗi người đều có trách nhiệm, nếu như dám có người cãi lời thì chính là đối đầu với Phán quyết giả.
Cái Cuồng suy nghĩ một lúc, hỏi: “Ngươi muốn bao nhiêu người?”
Lục Trần nói: “Càng nhiều càng tốt, năm mươi người trước đi.”
Cái Cuồng nhướng mày, nói: “Nhiều rồi, nhiều nhất là năm người đi cùng ngươi thôi.”
Tiểu tử này cũng tham lam quá đi, một hơi muốn giết năm mươi thiên kiêu tộc Ma Bất Tử sao.
Lục Trần nói: “Năm người không đủ kiềm chế hai khôi lỗi luyện kim, ít nhất phải bốn mươi người.”
Cái Cuồng nói: “Nhiều.”
Lục Trần nhường một bước: “Ít nhất phải có hai mươi người, như vậy có bảo đảm.”
Cái Cuồng nhíu mày, nhưng rất nhanh, lông mày nhẹ nhàng buông lỏng, nói: “Mười lăm người, không thể nhiều hơn nữa, đừng tưởng ta không biết ngươi có chủ ý gì, đừng có được một tấc tiến một thước.”
“Thôi được!”
Lục Trần thấy Cái Cuồng hơi tức giận, hiểu được mình tham lam quá nên không mặc cả nữa, nhưng lại bổ sung một câu: “Ta sẽ đích thân đi chọn mười lăm người này.”
“Tùy ngươi!”
Cái Cuồng không có ý gì đối với việc này.
Lục Trần nói: “Đúng rồi, tiền bối phải phái hai ba Thánh Quân đi cùng ta, dù sao thì ta đi một mình cũng không có quyền nói chuyện, bọn họ cũng sẽ không nghe lời ta.”
“Được!”
Cái Cuồng nói xong, bóng dáng thu lại từ trong không trung, biến mất không thấy đâu.
Cái Cuồng rời đi, Cái Tử Lăng trừng mắt nhìn hắn: “Ngươi âm hiểm quá.”
Lục Trần nhún vai, nói: “Không phải ta âm hiểm, là gia tộc Thánh cảnh của thành Vô Song tự cho mình rất kiêu ngạo, xem thường một Nguyên Thần cảnh như ta, cho nên ta sẽ để cho bọn họ hiểu được hậu quả của việc đắc tội ta.”
Không lâu sau, hai nam tử mặc áo giáp đi tới chỗ Lục Trần, nói: “Thành chủ bảo bọn ta tới đây.”
Hai người này thu liễm khí tức, nhưng không thể phủ nhận là hai cấp bậc Thánh Quân.
“Được, điểm dừng chân đầu tiên là Nguyên gia!” Lục Trần đứng lên, nói: “Các ngươi dẫn đường đi!”
Một đoàn ba người phá không rời đi, không che dấu khí tức của mình, bị mọi người cảm giác được, thời gian một nén nhang, ba người họ đã đi tới một phủ đệ trên cao, phủ đệ này rất lớn, chiếm diện tích mấy chục mẫu.
Nơi này chính là Nguyên gia.
Nguyên gia phát triển rất tốt ở thành Vô Song, là thế lực gần với ngũ đại gia tộc, có mấy Thánh Quân tọa trấn.
Hai luồng khí tức của Thánh Quân bao phủ Nguyên phủ, lập tức kinh động cường giả bên trong, vô số người lần lượt bay ra nhìn ba người trên cao.
Một luồng khí tức Thánh Quân mạnh mẽ bộc phát, Nguyên Chính Thanh phóng lên trời, nhìn thấy Lục Trần, trong mắt mang theo thù hận và sát ý, quát: “Thằng nhãi, ngươi thật sự dám đến Nguyên gia ta.”
Đương nhiên Nguyên Chính Thanh không thể không nhận ra Lục Trần, Lục Trần hóa thành tro hắn cũng biết.
“Hai đạo huynh, các ngươi có ý gì vậy?” Rất nhanh, Nguyên Chính Thanh hướng tầm mắt vào trên người hai người bên cạnh Lục Trần.
Hai người này là Thánh Quân phủ thành chủ, mà phủ thành chủ đã nói sẽ không tham dự vào, sẽ không làm loạn với đối phương, sao hôm nay hai Thánh Quân lại đến Nguyên gia với đối phương vậy.
Vô số luồng thần niệm hội tụ lại đây, quan sát sự việc nơi này của Nguyên gia.
Bởi vì hai Thánh Quân ra mặt không chút che dấu khí tức, bị vô số người cảm giác được, bọn họ đều muốn biết ba người họ đến Nguyên gia làm gì.
Phủ thành chủ đã nói, chỉ một lần này, không có lần sau.
Nếu như lần nữa xảy ra việc Kiếm Tam công tử tùy ý giết thanh niên của thành Vô Song thì sẽ không che chở.
Nhưng hiện tại lại phái ra hai Thánh Quân, quang minh chính đại đi tới Nguyên gia.
Chẳng lẽ phủ thành chủ nói lời nuốt lời sao?
Phủ đệ Nguyên gia ngày càng có nhiều người bế quan đi ra ngoài, bóng người lờ mờ, phần lớn đều là võ giả Vương cảnh, Hoàng cảnh.
Bọn họ ngẩng đầu nhìn về phía ba người trên không trung, tầm mắt dừng lại trên người Lục Trần, lóe ra ý lạnh như băng.
Bởi vì người này đã giết Nguyên Kỳ trước mặt mọi người, khiến cho Nguyên gia mất mặt.
Nếu như không phải người này có thể phá hủy được cung điện màu xám, thì bất kỳ một Vương giả nào bước ra cũng có thể đánh chết đối phương.
Lại một nam tử trung niên xuất hiện đứng ở bên cạnh Nguyên Chính Thanh, cũng là một cấp bậc Thánh Quân, quanh thân lưu chuyển khí tức rất mạnh, đồng tử hắn thâm thúy nhìn hai Thánh Quân phủ thành chủ, khách sáo ôm quyền nói: “Hai vị đến Nguyên phủ có việc quý gì?”
Tuy không biết mục đích bọn họ đến đây, nhưng vẫn phải duy trì tôn kính nhất định với cường giả phủ thành chủ.
“Điều động!” Thánh Quân phủ thành chủ thản nhiên đáp lại.
Đúng lúc Lục Trần lười biếng mở miệng: “Tụ tập thiên tài xuất sắc nhất Nguyên gia lại đi, ta đến chọn mười người, cùng đi phá hủy cung điện màu xám với ta.”
“Cái gì…”
Vừa nói ra lời này, sắc mặt của đám người Nguyên gia thay đổi, đặc biệt là mấy tiểu bối, sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt lộ ra ý sợ hãi.
Phá hủy cung điện màu xám tuyệt đối là cửu tử nhất sinh, hơn nữa gia tộc mình còn có thù oán với đối phương, vậy thì bọn họ đi vào tuyệt đối là thập tử nhất sinh.
Nguyên Chính Thanh giận tím mặt, quát: “Tiểu súc sinh, thì ra đây mới là mục đích của ngươi.”
Lúc này, mấy người Nguyên gia cũng hiểu, sở dĩ đối phương quang minh chính đại đến Nguyên gia thì ra là kéo da hổ làm cờ lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận