Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1512: Không nhiều người ngoan độc

Không thể không nói, tên nhóc này là một kẻ ngoan độc, từ chuyện nhỏ khoe khoang trước mặt hắn, thấy chuyện lớn bị cướp đoạt, tất cả đều ghi chép từng ly từng tý ở trong thủy tinh ký ức, vô cùng cặn kẽ.
Từ đây có thể thấy được, Minh Sư là một người lòng dạ sâu nặng, có thù tất báo.
Căn cứ ghi chép, Minh Sư âm thầm giết mười mấy người, người bị hại lần lượt đến từ các tộc Thiên Yêu khác, tộc nhân của mình cũng có ba bốn người.
Xã hội ta sư ca, người ngoan thoại không nhiều lắm.
“Trâu bò.” Sau một lúc, Lục Trần giơ một ngón tay cái với Minh Sư.
Bởi vì ngoài hai chữ này, Lục Trần cũng không tìm ra từ khác để hình dung, hắn sùng bái Minh Sư giống như nước sông trùng điệp chảy không dứt, như hoàng hà tràn lan càng không thể quay đầu.
Sắc mặt Minh Sư đỏ lên, xấu hổ và giận dữ không ngừng, hắn biết chắc chắn Lục Trần xem xong sự kiện ghi lại trong thủy tinh ký ức, đó là bí mật sâu nhất trong lòng của hắn.
Minh Sư có loại cảm giác, một khi thủy tinh kí ức lưu truyền ra thì hắn xong đời.
Chỉ là chợt vừa nghĩ, bây giờ tu vi mình bị phế, sinh mệnh bị người khác nắm giữ trong tay, bất cứ lúc nào đều có thể chết, không có chuyện hỏng bét hơn.
Lục Trần bắt Minh Sư, nhốt vào trong nhẫn không gian, sau đó lấy ra một khối ngọc bài thân phận, đây là thứ tượng trưng cho thân phận của Minh Sư.
Lục Trần lại nghiên cứu thủy tinh truyền tin bên cạnh, tổng cộng có mấy chục khối, có phần chắc chắn là liên lạc cường giả trong tộc, Lục Trần không dám lộn xộn, lỡ đâu liên lạc với Thiên Yêu Thánh Đế, vậy thì đánh rắn động cỏ rồi.
“Thành chủ, việc lớn không ổn rồi.”
Đúng lúc này, cửa đột nhiên truyện tới một âm thanh vội vã, chỉ thấy một đại hán khôi ngô mặc áo giáp đi tới, chẳng qua người sau thấy thi thể trên đất phủ thành chủ, ngay cả thành chủ cũng chết trên mặt đất, lập tức sững sờ tại chỗ, hít sâu một hơi.
Trên mặt đất, thi thể nằm ngổn ngang, máu tươi chảy xuôi, trong đó còn có một thi thể cực kỳ bắt mắt, chính là thành chủ thành Minh Cổ.
“Các ngươi…”
Đại hán khôi ngô lập tức đưa ánh mắt đặt ở trên người Lục Trần, Hứa Thanh Dao, Lâm San, trên mặt cảnh giác lui về phía sau.
Từ hiện trường hung án nơi này không khó suy đoán, ba người này là loại hung thủ nào, nhưng mà, vì sao bọn họ không nghe thấy một chút động tĩnh.
“Thành chủ phản bội Minh Sư thái tử, đã bị ta chém giết.” Khi đại hán khôi ngô ngây người, mặt Lục Trần không thay đổi trả lời một câu.
“Phản bội Minh Sư thái tử.” Vẻ mặt đại hán khôi ngô ngây ngốc.
Lục Trần vung ngọc bài thân phận trong tay, lúc này người sau nhận ra, vội cung kính nói: “Thì ra các hạ là người của thái tử, bái kiến các hạ.”
Lục Trần khẽ gật đầu, sau đó hỏi: “Ngươi là ai, thân phận gì ở thành Minh Cổ?”
Đại hán khôi ngô lập tức nói: “Tiểu nhân tên Biên Dũng, phó tướng của thành chủ, không biết các hạ có phân phó gì?”
Biên Dũng thấy thi thể xung quanh, ngay cả thành chủ cũng bị giết, trong lòng có chút nghi ngờ đối với thân phận của ba người.
Vì sao thành chủ phản bội Minh Sư thái tử, còn nữa, tại sao Minh Sư thái tử lại trọng dụng mấy tên nhân loại, điều này khiến hắn không hiểu ra sao, chẳng qua Biên Dũng cũng không tra cứu, bởi vì đối phương cầm ngọc bài thân phận thiên chân vạn xác trong tay, đó là tượng trưng thân phận của Minh Sư thái tử, tấm lệnh bài này tương đương với đích thân Minh Sư thái tử tới.
Lục Trần đứng chắp tay, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Biên Dũng: “Trước đây Minh Sư thái tử chưa xuống thành Minh Cổ, mọi chuyện lớn nhỏ do ta toàn quyền chịu trách nhiệm, ngươi hiểu chưa?”
Giọng điệu Lục Trần mang theo một luồng ý tứ chân thật đáng tin, ánh mắt sắc bén đến cực điểm, khiến Biên Dũng cảm nhận được một luồng áp lực siêu lớn, luồng áp lực này còn lớn hơn so với khi đối mặt thành chủ, trong lòng rùng mình, nói gấp: “Biên Dũng nhất định nghe theo mệnh lệnh của các hạ.”
Mặc dù trong lòng không muốn nghe một người lạ ra lệnh, nhưng mà Biên Dũng không thể không nghe theo, thứ nhất, đối phương cầm ngọc bài thân phận của Minh Sư thái tử trong tay, chứng tỏ là phụ tá đắc lực của người trước, vô cùng coi trọng chủng loại kia, điểm thứ hai, nếu như mình dám không nghe từ, có lẽ sẽ bị đối phương chém giết.
Bởi vì ngay cả thành chủ thành Minh Cổ mà đối phương cũng có thể chém giết, huống chi hắn là một Thiên Tôn viên mãn.
Thấy vẻ mặt đối phương hàng phục, ánh mắt Lục Trần thu lại mấy phần ác liệt, hỏi thăm: “Đúng rồi, mới vừa rồi ngươi nói việc lớn không ổn, phía ngoài xảy ra chuyện gì?”
Biên Dũng nghe thấy Lục Trần vừa hỏi như vậy, cũng nhớ ra mục đích tới phủ thành chủ, vội vàng nói: “Mới vừa rồi thám báo tin tức tới, nói phát hiện một nhánh đại quân của tộc Đương Khang đang đi đến thành Minh Cổ, đoán chừng không tới nửa canh giờ, sẽ có nguy hiểm, ta tới tìm thành chủ thương lượng đối sách.”
Minh châu và Khang châu giáp giới, thành Minh Cổ lại gần biên giới, biên cảnh hai bên thường xuyên xảy ra chiến đấu, không phải là ta chiếm ngươi một thành thì ngươi chiếm ta một thành.
Biên Dũng suy đoán lần này đại quân tộc Đương Khang đến rất có thể là muốn chiếm lĩnh thành Minh Cổ.
Lục Trần tiếp tục hỏi thăm: “Tộc Đương Khang tới bao nhiêu người, có cường giả Thánh Đế dẫn đầu sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận