Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1913. Ai công ai thụ? (2)

“Lại là môn đồ của hai giới chủ.” Người xung quanh thấy hai người đến, trái tim hung hăng nhảy lên mấy phần.
Thanh niên áo tím tên là Trần Ngọc Thiên, là đồ đệ của Sinh Tử giới chủ, thanh niên áo lam tên là Tiêu Quan Lâm, chính là đồ đệ của Luân Hồi giới chủ.
Tất cả mọi người trong Nguyên giới biết, Sinh Tử giới chủ và Luân Hồi giới chủ là một đôi bạn tốt, cho nên đệ tử môn hạ cũng vui vẻ chung sống, ví dụ Trần Ngọc Thiên và Tiêu Quan Lâm của thế hệ này, thường xuyên cùng xuất hiện, thế cho nên cho người ngoài một loại ảo giác hai người giống như đạo lữ.
Nhưng hai người đều là phái nam, nếu quả thật có loại khuynh hướng này.
Vấn đề tới!
Ai công ai thụ?
Dĩ nhiên, đây chỉ là phán đoán của người đời mà thôi.
Lục Trần nghe thấy võ giả xung quanh bàn luận xôn xao, thân thể lại không thể chấn động, hắn nghe qua hai người Sinh Tử giới chủ và Luân Hồi giới chủ, ban đầu nhìn thấy hai người ở Thời Quang giới, nghe nói hai người còn là bạn tốt của Thời Quang giới chủ, làm loạn Vận Mệnh thành chủ đến mức không vui.
Rất nhanh, Trần Ngọc Thiên và Tiêu Quan Lâm đi tới gần.
Cơ Hạo Ảnh nhìn hai người, hắn khẽ gật đầu, coi như là bắt chuyện qua lại, hai người đều là môn đồ giới chủ, tu vi cũng không yếu hơn hắn bao nhiêu, cần cho sự tôn kính nhất định.
“Cơ huynh, không biết khiêu chiến ngươi có lên giá hay không, hay là không phải giá trước kia.” Thanh niên áo lam Tiêu Quan Lâm nhìn Cơ Hạo Ảnh hỏi một câu.
Cơ Hạo Ảnh lắc đầu.
Tiêu Quan Lâm lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nói: “Cơ huynh, lần này ta chỉ mang theo năm trăm viên Ngộ Đạo đan, nể mặt tình bạn nhiều năm giữa chúng ta, cũng nể mặt ngươi kiếm không ít Ngộ Đạo đan từ chỗ ta, coi như ta là khách quý của ngươi, lần này có thể giảm năm mươi phần trăm cho ta hay không?”
Cơ Hạo Ảnh: “…”
Người xung quanh: “…”
Quần chúng vây xem xung quanh bao gồm Lục Trần, đều là vẻ mặt cạn lời nhìn Tiêu Quan Lâm, còn có thể chơi như vậy à, còn có là môn đồ của giới chủ, không thể nào không lấy ra được một ngàn viên Ngộ Đạo đan được.
“Có thể!” Cơ Hạo Ảnh trầm mặc một lúc lâu mới gật đầu.
“Đa tạ Cơ huynh nể tình.” Lập tức cả mặt Tiêu Quan Lâm vui vẻ đi lên đài chiến đạo.
Đồ đệ Trần Ngọc Thiên của Sinh Tử giới chủ đi tới gần Lục Trần, lần lượt chào hỏi Lý Huyền, Phù Thù, nhìn có vẻ quen biết nhau.
“Người này là?” Ánh mắt Trần Ngọc Thiên rơi lên người Lục Trần, trên mặt vẻ tò mò.
Lý Huyền nói: “Lục Trần, một võ giả rất lớn mạnh.”
Đôi mắt Trần Ngọc Thiên khẽ co giật, có thể được Lý Huyền đánh giá như vậy, đủ để chứng minh sức chiến đấu của người này.
“Trần Ngọc Thiên, đồ đệ thứ mười bảy của Sinh Tử giới chủ.” Trần Ngọc Thiên đưa bàn tay ra.
Lục Trần cầm tay với hắn, nói: “Hạnh ngộ hạnh ngộ, nếu không phải có vài nguyên nhân, có khi chúng ta đã trở thành sư huynh đệ.”
Năm đó Lục Trần ở Thời Quang giới, lão già Thời Quang giới chủ để cho bọn họ quỳ lạy trước pho tượng hai giới chủ, có lẽ có thể nhận được công nhận của giới chủ, được nhận làm đồ đệ, tuy nhiên duy chỉ ngăn hắn, bởi vì trên người hắn có nhân quả của Vận Mệnh thành chủ.
Nếu như bái nhập môn hạ, bị Vận Mệnh thành chủ biết được, sẽ ra tay với hắn, cho dù Sinh Tử giới chủ cũng không che chở được.
Hôm nay, hắn được coi là người trong phái của Sơn Hải giới chủ, hơn nữa theo thái độ sư tổ Mạnh Du Nhiên đối đãi với Vận Mệnh thành chủ, vị sư tổ không nổi danh này không sợ Vận Mệnh thành chủ, còn dọa nói sớm muốn thu thập tiểu tử kia.
Trần Ngọc Thiên nghe thấy lời nói của Lục Trần, ánh mắt hơi lộ ra nghi ngờ.
Đối phương lại còn nói suýt nữa thành sư huynh đệ với hắn, chẳng lẽ từng muốn bái nhập môn hạ sư tôn, do nguyên nhân nào đó nên chưa thành công.
Thấy ánh mắt Lục Trần chuyển về đài Đạo Tổ, chuyên chú nhìn chiến đấu bên trong, hắn cũng thức thời không hỏi nhiều.
Sau khi đồ đệ Tiêu Quan Lâm của Luân Hồi giới chủ lên đài chiến đạo, rất nhanh đại chiến với Cơ Hạo Ảnh.
Tiêu Quan Lâm, am hiểu Luân Hồi đạo, phía sau xuất hiện một đường viền tử khí nặng nề của thế giới, dường như là vùng đất luân hồi, sức mạnh đại đạo điên cuồng xoay tròn, hóa thành một vòng xoáy khổng lồ, lực dẫn ngập trời phát ra từ trong vòng xoáy, thu nạp sức mạnh Quang Minh quanh người, thậm chí kéo cả Cơ Hạo Ảnh vào bên trong.
Nhưng cuối cùng, đại đạo luân hồi cũng không gánh được Thẩm Phán chi kiếm, thế giới luân hồi phía sau Tiêu Quan Lâm bị chia làm hai, phát ra sức mạnh Quang Minh vô cùng sắc bén, chống đỡ ở phần cổ họng của Tiêu Quan Lâm.
Dường như chỉ cần phía trước tiến thên một tấc sẽ đâm vào cổ họng Tiêu Quan Lâm.
Tiêu Quan Lâm khiêu chiến Cơ Hạo Ảnh, dùng kết cục bị thua hạ màn trận chiến.
Ở cổ truyền đến lạnh lẽo nhè nhẹ, cứ như thể rắn độc phun lưỡi ở bên cạnh, khiến Tiêu Quan Lâm nổi nổi da gà cả người, ánh mắt nhìn Cơ Hạo Ảnh nói: “Thực lực Cơ huynh phi phàm, Tiêu mỗ bái phục, hi vọng Đạo giới kết thúc, ta có thể đuổi kịp bước chân của ngươi.”
“Đa tạ!”
Cơ Hạo Ảnh ôm quyền.
Tiêu Quan Lâm nhảy xuống đài chiến đạo, đi tới bên cạnh nhóm người Lục Trần, mà Cơ Hạo Ảnh bên trong đài chiến đạo lại bắt đầu lão thần khắp nơi đứng lên, dường như chờ đối thủ kế tiếp.
“Bảo ngươi đừng đi khiêu chiến, lại thua rồi!” Trần Ngọc Thiên thấy Tiêu Quan Lâm đi tới, tức giận nói.
“Tống tài đồng tử?”
Hết chương 1898.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1899
Bạn cần đăng nhập để bình luận